Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2390: Huyết mạch tiên dân 3

Hắn ta bỗng nhiên nghĩ, lẽ nào… Lẽ nào trước kia một đường bình an không phải bởi vì hắn ta, mà là vì hai người Phạm Dao Dao?
Này… Rất có thể.
“Không… Không có khả năng, ta mới là nhân vật chính.”
Nhưng hắn ta lập tức lắc đầu huỷ bỏ ý nghĩ này.
Tuy nhiên, dựa vào cái gì mà mấy người Phạm Dao Dao có thể nhàn nhã như đi chơi như vậy…
“Chờ một chút, người đi cùng với các ngươi đâu rồi?”
Suy nghĩ ở trong đầu của hắn ta thay đổi rất nhanh, bỗng nhiên đặt câu hỏi.
Người kia… Hình như ngay cả Kiếm Tiên… Đều rất kiêng kỵ.
Phạm Dao Dao nói:
“Hắn không có đến…”
Nghe vậy Lâm Nhất Hạo vội vàng kết nối với Đạo Cảnh Địa:
“Kiếm Tiên, người mà trước kia ngươi không nhìn thấy chưa có tới.”
Ở bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn ta, kiếm tiên hư thối vừa mới nặn cái đầu nhão nhoẹt bị nàng ta đạp xuống dưới đất trở về hình dáng đầu lâu, nghe nói như thế lập tức ngẩn người.
Người mà trước kia nàng ta không nhìn thấy?
Là… Vị kia?
Ngay lập tức, cơ thể của nàng ta lại chảy mủ một lần nữa, nước không ngừng tuôn ra.
Giờ khắc này, nàng ta thực sự muốn phát điên lên rồi.
“A a… Lâm Nhất Hạo, ta con mẹ nó thiếu nợ ngươi có đúng hay không?”
“Tại sao ta lại phải gặp loại người như ngươi?”
Giờ phút này Kiếm Tiên hư thối trực tiếp muốn sụp đổ.
Đây đã là lần thứ ba, lần thứ ba rồi.
Nàng ta dễ dàng sao? Vì để tránh cho chết đi, liên tục đập nát đầu của mình hai lần rồi, thiết lập lại ký ức một lần nữa, kết quả hiện tại Lâm Nhất Hạo lại nhắc nhở nàng ta…
Nhắc nhở nàng ta sự tồn tại của vị kia.
“Ngươi chờ ta, ta không giết chết ngươi thì ta cùng họ với nhà ngươi.”
Kiếm Tiên hư thối ném lại một câu nói độc ác, sau đó vội vàng vứt bỏ cái đàu, toàn bộ thi thể nằm xuống tại chỗ.
Lâm Nhất Hạo ngẩn người, Kiếm Tiên… Vì sao lại có dáng vẻ tức giận như thế…
Nàng ta làm sao vậy?
Mà lúc này Cát Nhân Hùng bỗng nhiên nói:
“Hai người này, lại đến.”
Hắn ta nhìn về kiếm trận ở phía trước, trong mắt mơ hồ có sự chờ mong không thể áp chế được nói:
“Các ngươi xem… Đây là… Nhiên Đăng Chi Địa trong truyền thuyết, nhất định là như vậy.”
Mọi người nhìn thấy kiếm trận kinh khủng kia sâu thẳm huyền diệu.
Nguyên Vô Cực cùng với Kiếm Vô Danh cũng đều ngạc nhiên mừng rỡ.
“Sách cổ có ghi chép… Chiến Thiên Đế từng đi vào dãy núi Hàn Thước, gặp được Cựu Nhật Kiếm Trận ở Nhiên Đăng Chi Địa…”
Đây là một bí mật ở bên trong lịch sử đứt đoạn, không có một người nào biết được, ba thế lực lớn cũng phải dùng vô số năm tháng mới có thể sưu tập được.
Từ bên trong ghi chép của sách cổ này có thể dự đoán nơi có Cựu Nhật Kiếm Trận thì nơi đó chính là Nhiên Đăng Chi Địa…”
Chính là mảnh sơn cốc này.
“Năm đó lúc Chiến Thiên Đế đến, Cựu Nhật Kiếm Trận ảm đạm, Chiến Thiên Đế không tìm thấy được bất kỳ một đồ vật nào… Hôm nay kiếm trận đã được kích hoạt rồi.”
Nguyên Vô Cực nóng cháy nói:
“Nhất định bởi vì Hoả Tinh, Hoả Tinh giáng trời, một tia sáng cuối cùng xuất hiện cho nên kiếm trận ở nơi này mới được kích hoạt một lần nữa.”
Nghe lời của hắn ta, tất cả mọi người cũng kích động.
“Cuối cùng chúng ta cũng đã đến được nơi có cơ duyên.”
“Đi vào trong đó liền có thể chứng kiến cơ duyên Đế tinh.”
Mọi người đều đến gần.
Nhưng đối mặt với kiếm trận ở phía trước, mọi người đều kinh hãi không thôi.
“Kiếm trận này… Dường như chúng ta không có cách nào đi vào.”
“Quá mức cao thâm, ngay cả bóng kiếm cũng không thể nào nhìn thấy rõ, muôn hình vạn trạng, căn bản không thể nào bắt đầu được.”
“Có kiếm trận này ở đây, ai có thể đi vào được?”
Trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm thấy lực bất tòng tâm.
Kiếm trận này quá đáng sợ.
Mà ngay cả Kiếm Vô Danh chỉ mới nhìn mấy lần đã cảm giác không chịu nổi được nữa.
“Bọn họ có thể.”
Mà lúc này, Lâm Nhất Hạo bỗng nhiên chỉ vào huynh muội Phạm Dao Dao nói:
“Hai người các ngươi… Mở kiếm trận ở nơi này.”
“Bằng không, chết.”
Ở trên đường tới nơi này, Kiếm Tiên hư thối đã từng nói cho hắn ta biết… Hai huynh muội Phạm Dao Dao chính là then chốt để phá cục.
Nghe vậy ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của hai huynh muội Phạm Dao Dao một lần nữa.
“Có thể thử xem.”
Nguyên Vô Cực lạnh lùng lên tiếng nói:
“Vậy làm phiền hai huynh muội ngươi đi một chuyến rồi.”
Sắc mặt của Phạm Phách Minh nhất thời trở nên vô cùng khó coi.
Kiếm trận này kinh khủng không gì sánh được, ngay cả hùng chủ cũng đều phải lùi bước, bọn họ đi… E rằng cửu tử nhất sinh.
Nhưng Phạm Dao Dao cũng nói:
“Ca, không có chuyện gì đâu… Chúng ta đi.”
Bên trong đôi mắt to của nàng lộ ra vẻ kiên định nói nhỏ:
“Phạm Ly đã từng nói không có chuyện gì đâu… Nhất định là không có chuyện gì.”
Nói xong nàng bước về phía kiếm trận kia.
Nàng bước vào trong kiếm trận.
“Dao Dao.”
Phạm Phách Minh cũng vội vàng đuổi kịp, hắn sợ muội muội gặp chuyện không may.
Hai người bước vào trong kiếm trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận