Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2786 - Cũng sẽ không bao giờ điên (6)

Trong mắt thiếu niên bỗng nhiên xuất hiện sự bi ai chưa từng có, đáy mắt thâm thuý lạnh lẽo như băng, giống như nhìn thấy được núi thây biển máu, giống như có vô số sinh linh không cam lòng.
“Ta sẽ trở lại.”
Hắn nói nhỏ, sau đó xoay người rời đi.
Hắn đi về phía thành Vạn Tộc.
Thành Vạn Tộc, tên như ý nghĩa, thành của Vạn Tộc, các đại cổ tộc mạnh nhất trên thế gian đều ở nơi đó.
Nhân tộc cũng ở đó, tuy nhiên… Cũng chỉ tồn tại dưới hình thức nô bộc của vạn tộc.
Một tháng sau.
Trước một cái tông môn, một lão già nhìn thiếu niên gầy yếu ở trước mặt nói:
“Biết Chiến Tông chúng ta là làm cái gì không?”
Thanh niên gầy yếu nói: “Các ngươi cực mạnh.”
Lão già cười nhạt nói: “Đương nhiên chúng ta cực mạnh, chúng ta là tông môn được các đại cổ tộc xem trọng nhất, nhận được công pháp của các đại cổ tộc, nhưng, ngươi biết chúng ta làm cái gì không?”
Thiếu niên nói: “Bồi dưỡng chiến thú hợp cách cho các đại cổ tộc.”
Chiến Tông là tông môn nhân tộc có thực lực mạnh nhất bên trong thành Vạn Tộc.
Cái tên rất khí phách, nhưng lại khúm núm trước vạn tộc, chuyên môn bồi dưỡng chiến thú, chiến sủng cho các đại cổ tộc.
Cũng bởi vậy, các đại cổ tộc sẽ bố thí một ít pháp môn tu luyện cho Chiến Tông, để lựa chọn chiến thú thích hợp.
“Ngươi muốn làm Chiến Thú?”
Lão già nhìn về phía thiếu niên.
Thiếu niên gầy yếu gật đầu.
“Đi đến từ nơi nào?”
“Đại Hoang.”
Lão già liếc mắt nhìn thiếu niên, có thể đi từ Đại Hoang tới thành Vạn Đạo, nghị lực này cũng hết sức kinh người.
“Tên?”
“Cô.”
Lão già viết xuống cái tên Cô này, nói:
“Từ ngày hôm nay trở đi, ngươi chính là đệ tử Chiến Tông chúng ta, sẽ có người dẫn đạo ngươi tu luyện, bắt đầu từ giai đoạn giác đấu trụ cột, chỉ cần ngươi mạnh mẽ, có lẽ sẽ có một ngày ngươi được các đại cổ tộc lựa chọn, trở thành sủng vật của bọn hắn.”
Cô trầm mặc.
Ở bên trong thành Vạn Tộc, nhân loại trở thành những chức nghiệp hèn mọn nhất, trở thành Chiến sủng của cổ tộc chính là một trong những số đó.
Thuần dưỡng chiến sủng, tham gia giác đấu là một trong những thú vui mà cổ tộc thích nhất, giác đấu hàng năm đều có tiếng vang lớn.

Sau khi gia nhập Chiến Tông, Cô nhận được một số công pháp trụ cột.
Bởi vì phải bồi dưỡng chiến sủng chiến đấu, cho nên cổ tộc cũng không keo kiệt về những công pháp chém giết này.
Cô nhanh chóng thể hiện ra ánh sáng của hắn.
Trong một trận so tài đấu võ, một mình hắn xé rách hơn bốn mươi chín chiến sủng khác, trở thành hắc mã ở bên trong đám chiến sủng.
Trận thứ hai, trăm tên hắc mã giác đấu thi đấu, hắn chém giết chín mươi chín tên đồng loại khác.

Chỉ chớp mắt, mười năm trôi qua.
Trong mười năm nay, tin tức Chiến Tông xuất hiện một con chiến thú siêu cường lan nhanh.
Toàn bộ tộc nhân cổ tộc đều muốn mang con chiến thú này đi.
Nhưng đều bị từ chối.
Con chiến thú kia từng nói chỉ nguyện ý đi theo cổ tộc mạnh nhất hiện nay, đại nhân tộc Hỗn Độn.
Vốn dĩ chuyện chiến thú dám từ chối lựa chọn của cổ tộc là một chuyện rất nguy hiểm, nhưng hắn lại rất “trung thành” với tộc Hỗn Độn khiến cho những cổ tộc khác đều không dám tuỳ tiện ra tay.
Ra tay với một chiến thú trung thành với tộc Hỗn Độn có lẽ sẽ khiến cho tộc Hỗn Độn không hài lòng.
Đến năm thứ mười ba, cuối cùng cũng có một vị đại nhân của tộc Hỗn Độn đi tới Chiến Tông.

Một ngày này.
“Cô, có lẽ hôm nay sẽ là cơ hội của ngươi.”
Tông chủ Chiến Tông Chiến Kỳ vô cùng kích động, hắn ta lấy ra một cái tâm pháp đưa cho cô.
“Đây là tâm pháp mà vị đại nhân tộc Hỗn Độn mang tới… Cho ngươi xem hết trong vòng một canh giờ, sau đó đi gặp hắn, nếu như ngươi thực sự có thực lực thì có thể trở thành chiến sủng của hắn.”
Giọng nói của Chiến Kỳ cũng đang run rẩy.
Chiến Tông vẫn luôn phục vụ cho các đại cổ tộc, thế nhưng cường tộc chân chính tới đó thì cũng rất ít.
Huống chi là cổ tộc đệ nhất.
Cô bình tĩnh nhận lấy bản tâm pháp này của tộc Hỗn Độn, sau đó quan sát rất lâu.
“Tông chủ đại nhân.”
Sau nửa canh giờ, hắn đặt tâm pháp này xuống bỗng nhiên nói:
“Nếu như có một ngày, cả đời ngươi thuần dưỡng chiến thú cho cổ tộc, có nghĩ tới hay không có một ngày nào đó… Nhân tộc có thể thuần dưỡng các đại cổ tộc làm chiến thú?”
Chiến Kỳ nghe nói như thế bỗng nhiên sửng sốt, nhưng ngay sau đó biến sắc nói:
“Nói bậy.”
“Cô, ngươi muốn chết không nên liên luỵ tới Chiến Tông chúng ta.”
Nhưng Cô chỉ trầm mặc rời khỏi, hắn đi tìm vị đại nhân tộc Hỗn Độn kia.

Lúc này thành Vạn Tộc rung động.
Một vị thiên tài tộc Hỗn Độn tới Chiến Tông để lựa chọn chiến thú, kết quả… Lại bị chiến thú tên Cô kia giết chết.
Cô… Không rõ tung tích.
Toàn bộ thành Vạn Tộc đều nổi lên sóng to gió lớn.
Tộc Hỗn Độn chính là Cổ tộc đệ nhất, ở Vạn Tộc Chi Lâm cũng là tồn tại ở trên đỉnh.
Ai dám bất kính đối với bọn hắn? Hôm nay một thiên tài trung tâm lại có thể bị một chiến thú Nhân tộc giết chết.
Các đại cổ tộc đều điên cuồng, Chiến Tông bị huyết tẩy, toàn bộ nhân tộc trong thành Vạn tộc đều bị tàn sát, cao tầng tộc Hỗn Độn tức giận, muốn khiến cho toàn bộ nhân tộc chôn cùng với tên thiên tài kia.

Một tháng sau.
Một thanh niên xuất hiện ở trước Đại Hoang.
Hắn tiến vào thành Nhân Đạo, nơi đây đã từng là đại thành huy hoàng, hôm nay đã trở thành phế tích.
Hắn dừng lại ở trong thành một lúc lâu.
Sau đó hắn đi ra khỏi thành Nhân Đạo, đi tới Đại Hoang.
Nhân tộc ở bên trong Đại Hoang nhỏ yếu… Nhưng kiên cường.
Còn hơn nhân tộc ở trong thành Vạn Tộc, trong Đại Hoang có thể nói là gian khổ, nhưng… Bọn họ còn có tâm huyết.
Cho nên thanh niên quay trở về.
Những người còn có tâm huyết… Mới có thể đối đầu trực diện với vạn tộc cường đại.
Ngày hôm nay đã định trước là sẽ ghi vào trong sử sách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận