Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2517: Chiến Đế ra tay

“Đại Bằng huynh, Mạn Mạn huynh, giúp chúng ta một tay… Chúng ta đều là bạn tốt, nể mặt tình cảm ngày xưa, giúp chúng ta một lần này đi…”
Giao Long Vương, Côn Ngạc Vương cũng hô to.
Mà giờ ngay cả Kim Bằng Vương, trong đôi mắt kiêu ngạo lộ ra vẻ không tình nguyện, nhưng vẫn cắn răng nói với Đại Bằng Vương:
“Ca… Để cho nàng cứu ta.”
Đại Bằng Vương nhìn Kim Bằng Vương, trong mắt có vẻ không đành lòng, nhưng vẫn chậm rãi nói:
“Loại huynh đệ này không cần có cũng được, giết chết cũng được.”
Nói xong lão thi lễ với Thủy Thanh Linh một cái nói:
“Thanh Linh cô nương… Những kẻ phản bội này quên mất đại ân của Côn Bằng, bán đứng di dân Côn Bằng, nên trảm.”
Thủy Thanh Linh nghe vậy, trong mắt lộ ra hận ý, đương nhiên nàng sẽ không nương tay đối với những kẻ phản bội này.
Mà ở bên cạnh nàng, Côn Bằng thản nhiên vung tay lên.
Trong nháy mắt, biển nhân quả càng sôi sục hơn.
“A…”
“Tha mạng…”
“Chúng ta đều từng là cổ tộc do Côn Bằng che chở, sao các ngươi có thể không nể tình xưa như thế được?”
Đám người Thiên Điêu Vương càng phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, hoàn toàn diệt vong.
“Nhận hàng?”
Bên trên bầu trời của một dòng sông lớn, khí tức màu đen bao phủ, ở bên trên một con đường cổ màu đen, hình thể Mặc Chiến cường tráng nhìn Ngao Vô Song, hơi nghi hoặc một chút.
Hắn ta tìm kiếm khí tức hắc ám đi tới đây, khí tức hắc ám… Phải nên thuộc về Cố Tổ Hắc Ám mới đúng.
Nhưng không thể nào nghĩ tới thì ra lại là một nam nhân trung niên như vậy…
Thế nhưng mặc dù đối phương khiến cho hắn ta có cảm giác nhìn không thấu, nhưng thực lực… Hình như rất yếu.
Hẳn không phải là bản thân Cố Tổ Hắc Ám.
Như vậy… Là sứ giả của Cố Tổ Hắc Ám sao?
Mà Ngao Vô Song nhìn về phía nam tử ở trước mắt này, suy nghĩ trong lòng thay đổi thật nhanh, sợ hãi, hắn ta cảm giác được thực lực của đối phương… Mạnh hơn toàn bộ hắc ám mà hắn ta đã từng gặp trước kia.
Lúc trước người mạnh nhất mà hắn ta từng gặp cũng chỉ là một đám khói đen cùng với một ít hủ nô mà thôi.
Nhưng khói đen cùng lắm cũng chỉ có thể tạo ra một con đường nhỏ màu đen, thế nhưng bây giờ nam tử này tuỳ tiện bước ra thì chính là đại đạo màu đen thông thiên.
Lúc này hắn ta vẫn kiên trì nói:
“Đúng vậy… Nhận hàng.”
“Ngươi giao hàng sao?”
Trước tiên thuận miệng đồng ý đã rồi nói sau.
Nhưng ánh mắt của Chiến Đế Mặc Chiến khẽ híp lại một cái rồi nói:
“Có tín vật chứ?”
Ngao Vô Song có chút ngẩn người, tín vật… Hắn ta làm gì có cái tín vật quái quỷ gì chứ…
Nhưng vào giờ khắc này, hắn ta cảm giác ở trong tay hình như có thêm một đồ vật nào đó, cầm ra nhìn xem thì đó chính là đồng tiền màu đen kia.
Mà khi nhìn thấy đồng tiền này, con ngươi của Chiến Đế lập tức co rút lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh hoàng, vô ý thức lùi về phía sau một bước, lại có thể trực tiếp hành lễ.
“Tham kiến vô thượng! Mặc Chiến tuyệt đối không có ý mạo phạm! Mong vô thượng thứ tội.”
Hắn ta không phải đang hành lễ với Ngao Vô Song, mà là về phía… Đồng tiền ở trong tay của Ngao Vô Song.
Thực sự cung kính tới cực điểm.
Ngao Vô Song nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng ngơ ngác cả người…
Mẹ nó quả nhiên đồ vật của sơn thôn nhỏ này đưa… Sẽ không bình thường chút nào.
Tất cả đều rất quỷ quái.
Lại có thể khiến cho hắc ám mạnh mẽ như vậy đều phải quỳ lạy.
Hắn ta càng ngày càng kiêng kỵ sơn thôn nhỏ kia hơn.
“Không có việc gì… Đứng lên đi.”
Ngao Vô Song lên tiếng.
Lúc này Mặc Chiến mới đứng dậy nhìn về phía Ngao Vô Song, trong mắt cũng lộ ra vẻ… Phức tạp đố kỵ.
Người này yếu như vậy mà lại có thể có được tín vật vô thượng…
Đây chính là cơ duyên nghịch thiên…
“Lần này đến đây chính là để đưa đồ vật này.”
Mặc Chiến chỉ vào cái quan tài mà mình đang vác ở trên lưng nói:
“Tuy nhiên Mặc Chiến vẫn còn những chuyện khác phải làm, sứ giả có thể đi cùng với ta đi xem trước một chút? Đợi xong chuyện ở chỗ này thì cùng ta đi bái kiến vô thượng.”
Lần này hắn ta tới đây, mang củi đen tới cũng chỉ là một chuyện.
Chuyện quan trọng nhất chính là phải hoàn thành nhiệm vụ do sư phụ Mặc Giả giao cho hắn ta.
Ở bên trong rất nhiều đại đạo vô thượng, Mặc Đạo được xưng là đạo “Vô Thanh”, từ cổ chí kim, không người nào chứng đạo, là đạo then chốt để khắc chế đạo “Vô Tri” của Khiêu Đại Thần.
Vô Tri của Khiêu Đại Thần là không gì không biết, chỉ có “Vô Thanh” của Mặc Đạo mới có khả năng áp chế được lão.
Nhưng đạo Vô Thanh… Cực kỳ khó khăn để chứng nhận, cần phải thoả mãn tất cả cực hạn dục vọng của bản thân, sau đó lúc ở sự đỉnh cao tột cùng chính là lúc nhìn thấy chân ý của Mặc Đạo.
Khi nào một người hiếu chiến sẽ trở nên trầm mặc? Chiến đến khi thế gian không còn địch thủ!
Khi nào một người háo sắc sẽ trở nên trầm mặc? X toàn bộ mỹ nữ trên thế gian!
Khi nào một người ham học hỏi sẽ trở nên trầm mặc? Khi đọc hết toàn bộ tri thức của thế gian!

Bạn cần đăng nhập để bình luận