Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2765 - Ngàn vạn năm trong chớp mắt 2

Thiên quân vạn mã Vô Thượng gần như sắp xông ra khỏi Hắc Ám Vực, mấy người Nam Phong cũng đã nhìn thấy hình bóng Vô Thượng mênh mông vô biên vô tận.
Thực sự giống như thuỷ triều, như đại dương cuồn cuộn.
Thuỷ triều đập xuống như muốn cắn nuốt hết tất cả mọi thứ.
Đối diện với thuỷ triều khổng lồ, cho dù mấy người Nam Phong có mạnh mẽ đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể bị nuốt trọn.
“Thật nhiều…”
Mà ngay cả người hiếu chiến như Long Tử Hiên cũng đều mang vẻ mặt phức tạp.
“Giết.”
Tiếng Vô Thượng hô giết rung trời.
Nhưng vào giờ khắc này.
Đột nhiên lĩnh vực của khu vực này giống như tiến vào một không gian vặn vẹo nào đó, mấy trăm vị Hắc Ám Vô Thượng đi ra đầu tiên đột nhiên biến mất.
Đồng thời, ở bên trên Hắc Ám Vực, dường như có thần linh đang cầm bút, một thác nước khủng bố chảy xuống từ trời cao, ngang dọc trước Hắc Ám Vực.
Thác nước bàng bạc, ánh sáng sáng lạn chiếu rọi giống như một con sông lớn ngăn chặn thiên quân vạn mã ở bên trong Hắc Ám Vực.
Cũng chiếu rọi cảnh tượng ở trong đó.
Mọi người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ở bên trong Hắc Ám Vực, từng tên Vô Thượng hắc ám rậm rạp chằng chịt chen nhau đi tới, bọn hắn im lặng lạnh như băng nhìn chăm chú vào cảnh tượng bên trong Hắc Ám Chi Khung, lúc này đều dừng lại, bị thác nước màu bạc ngăn cản.
Ở bên trong Vô thượng Hắc Ám, có người rút ra cái roi nguyên khí hắc ám, đang ăn mòn thác nước màu bạc kia.
“Là Tử Lăng muội muội.”
Nam Phong lên tiếng.
Mọi người cũng đều phục hồi lại tinh thần, bọn họ bị ánh mắt của vô số Vô Thượng Giả bên trong Hắc Ám Vực thu hút, trong lúc nhất thời lại quên đi Tử Lăng.
“Tử Lăng sư tỷ ra tay… Chém giết mấy trăm vị Vô Thượng Giả? Nàng đã chứng nhận ra đại đạo gì?”
Độc Cô Ngọc Thanh khiếp sợ lên tiếng.
Vừa rồi cũng có ít nhất năm trăm Vô Thượng Giả, thế nhưng biến mất trong chớp mắt…
Chuyện này… Quá phù hợp với tác phong trước sau như một của Tử Lăng.
Nhưng cực kỳ kinh người.
Cuối cùng ở bên trong Hắc Ám Chi Khung, một thiếu nữ váy tím cuối cùng cũng xuất hiện, tay nàng cầm bút vẽ, trên mặt rịn ra một tầng mồ hôi.
“Đi mau, ta không có thực sự giết chết năm trăm vị Vô Thượng, chẳng qua chỉ vẽ bọn hắn vào trong tranh mà thôi, vẽ ra thác nước này cũng chỉ có thể ngăn cản được một lúc.”
Tử Lăng trực tiếp lên tiếng.
Có thể nói đại đạo Vô Thượng của nàng quỷ thần khó lường, trong nháy mắt khiến mấy trăm vị Vô Thượng tiến vào lồng giam.
Nhưng số lượng Vô Thượng hắc ám nhiều lắm, trong lúc nhất thời nàng khó có thể giết chết được toàn bộ, hơn nữa ngăn cản Hắc Ám Vực cũng chỉ là tạm thời.
“Đi!”
Lúc này bọn họ trực tiếp xoay người rút lui.

Thác nước màu bạc kia nhanh chóng bị nguyên khí hắc ám tan rã.
Đại quân Vô Thượng hắc ám vô biên bước vào bên trong Hắc Ám Chi Khung.
Bọn hắn truy sát về phía nhóm người Nam Phong.

Đây là một trận đại chiến, một đường đẫm máu, một đường sát phạt.
Toàn bộ thế giới đều bị nhấn chìm rồi, mấy người Nam Phong, Tử Lăng, Long Tử Hiên, Lục Nhượng, Độc Cô Ngọc Thanh, Thanh Trần, Giang Ly, Ngô Đại Đức, Lâm Cửu Chính, Tô Bạch Thiển, Tâm Ninh, Cung Nhã trực tiếp bị tách ra, lưu lạc chư thiên, khổ chiến ở những chiến trường khác nhau.
Mà ngay cả Luân Hồi cũng bị lan đến, có cường giả Vô Thượng hắc ám cường đại công phạt Luân Hồi, Hắc Bạch sử dụng đại đạo Vô Thuỷ Vô Chung đối chiến với quần địch, nhưng cuối cùng ở bên trong số những Vô Thượng hắc ám lại có thể xuất hiện nhiều tên Vô Thuỷ Giả, Vô Chung Giả, ngay cả Hắc Bạch cũng đều phải đẫm máu, đều phải khổ chiến, nhưng hắn lại chưa từng lùi về phía sau một bước, giết chết từng tên Vô Thượng hắc ám.
Con chó đen đại chiến cùng hai vị Bản Luật Giả, vượt ra khỏi phạm trù Vô Thượng, ngay cả Vô Thượng cũng khó có thể nhìn thấy được, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, bình thường đều là con chó đen chật vật bỏ chạy, mà người Vô Vi cùng với người Vô Ngã đều bị nó làm cho tức giận đến mức giơ chân lên.

Rất nhanh, hai ngàn năm trôi qua.
Đại chiến chưa từng ngừng nghỉ, ở trong đoạn năm tháng này, mấy người Nam Phong, Tử Lăng không chỉ trải qua một lần sát kiếp, bọn họ căn bản không có cơ hội dừng lại, mệt mỏi chiến đấu.
Tô Bạch Thiển cũng cứu các sư huynh đệ hết lần này đến lần khác.

“Ừm… Có chút ý tứ…”
Mà ngoài Đê Bá, nghìn năm qua, Khiêu Đại Thần vẫn luôn vui vẻ quan sát cảnh đẹp ý vui của trận đại chiến, lão giống như một người ngoài cuộc.
Ngao Vô Song thì tập trung mang theo cả thế giới này bỏ chạy, trong vòng ngàn năm qua, hắn ta đã đi tới Thuỷ Liêm Động ở Hoa Quả Sơn rất nhiều lần, sau khi trở thành Tịch Giả, hắn ta đã có khả năng đi tới bất cứ nơi nào.
Hắn ta gặp được khỉ nhỏ, rất yên tâm.
Toàn bộ thế gian đã chạy trốn về tương lai được một ngàn vạn năm.
Khoảng cách giữa bọn họ cùng với thời không của Lý Phàm đã là khoảng cách ngàn vạn năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận