Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2623: Ý nghĩa của lão Ngao

Ở bên trong một cái hang động, một nam nhân trung niên mệt mỏi phong trần đi tới, trên khuôn mặt của hắn ta mang theo vẻ mừng rỡ.
Đương nhiên người này chính là Ngao Vô Song.
Lúc đầu khi ở Thuỷ Hoả Đại Sơn, Ngao Vô Song nhân dịp Thanh Trần mở ra kết giới, mò mẫm đi vào bên trong đốt lên hai cây đèn Khởi Nguyên.
Sau đó Ám Giả xuất thế, thiên hạ không còn ánh sáng, kết quả Khiêu Đại Thần lại có thể chỉ cho hắn ta một phương hướng kêu hắn ta rời đi… Sau đó còn lấy đi ngọn lửa của Ám Giả.
Đã từng làm chuyện này một lần, cho nên lần này Ngao Vô Song cũng không có quá nhiều do dự, trực tiếp xông lên.
Quả nhiên hắn ta thành công lấy đi ngọn lửa kia.
Từ đó đến nay, Ngao Vô Song dựa theo sự hướng dẫn của Khiêu đại thần… Bắt đầu khống chế ngọn lửa màu đen đó.
Nghĩ đến đây, ý niệm của hắn ta tiến vào bên trong Đạo Cảnh Địa của bản thân.
“Thế nào? Ăn xong rồi sao?”
Ngao Vô Song lên tiếng.
Mà Khiêu Đại Thần thì rất thích chí ngồi ở trên ghế, Thuỷ Đế cùng với Lôi Đế đang đấm bóp cho lão, nghe thấy câu hỏi của Ngao Vô Song, lão tuỳ ý chỉ chỉ vào chỗ sâu bên trong Đạo Cảnh Địa.
Ngao Vô Song nhìn một cái, chỉ thấy giữa vùng đất Hư Vô bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn ta đã đốt lên một ngọn lửa lớn màu đen ngập trời.
Ngọn lửa lớn màu đen ngập trời kia thực sự giống như muốn đốt cháy hết tất cả sinh linh, đốt cháy toàn bộ vạn vật ở trên thế gian này.
Mà ở bên trên ngọn lửa lớn màu đen ngập tời có một toà tiểu tháp màu đen lơ lửng trấn áp biển lửa kia.
Bằng không mà nói, e rằng Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song sẽ trực tiếp bị đốt cháy rồi.
“Chủ nhân… Ngọn lửa kia thật là đáng sợ.”
Lôi Đế nhịn không được lên tiếng.
Mặc dù bọn hắn đều đứng cách xa vùng đất Hư Vô, nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ sợ hãi, nếu như không phải Khiêu Đại Thần còn vững vàng như lão cẩu, có lẽ hắn ta cùng với Thuỷ Đế cũng không dám đứng ở nơi này nữa.
Mà lúc này không hiểu sao Ngao Vô Song lại cảm thấy có một loại liên hệ kỳ diệu.
Hắn ta cảm giác bản thân… Dường như có thể ngao du ở bên trên ngọn lửa kia vậy.
Ngọn lửa kia giống như là hoa viên thuộc về hắn ta.
Hắn ta bắt đầu một niệm, bỗng nhiên ở trong tay của hắn ta xuất hiện một ngọn lửa màu đen rực cháy, giống như quỷ mị.
Chuyện này khiến cho Lôi Đế cùng với Thuỷ Đế đều kinh ngạc, bọn hắn trực tiếp quỳ xuống dưới mặt đất.
Khiêu Đại Thần thì lạnh nhạt nhìn cảnh tượng này, nói:
“Thế nào, chưởng khống ngọn lửa Tuyệt Diệt, thoải mái sao?”
“Có nghĩa là tiêu diệt tất cả mọi thứ trên thế gian, khiến ngươi cô đơn lẻ loi ở trên cuộc đời này?”
Bên trong ánh mắt của Ngao Vô Song có chút mờ mịt, lẩm bẩm nói:
“Một loại cảm giác quen thuộc…”
“Nhưng tiêu diệt tất cả mọi thứ trên thế gian sao?”
Ngao Vô Song lắc đầu nói:
“Hay là thôi đi.”
Hắn ta thu hồi ngọn lửa màu đen kia.
“Biết cảnh giới tiếp theo là cái gì không?” Khiêu Đại Thần hỏi.
“Chú Khí.”
Ngao Vô Song nói.
“Nghe nói cảnh giới này cần phải tìm một số thần kim tuyệt thế, trải qua ngọn lửa ở bên trong vùng đất Hư Vô rèn luyện, hình thành nên Mệnh Cung, Mệnh Cung đủ kiên cố thì mới có khả năng chống lại được sự khó khăn của Địa Động ở phía sau.”
Khiêu Đại Thần nói:
“Nói bậy mà thôi, đó chẳng qua là bởi vì con đường Cấm Kỵ chính xác không có cách nào để đi cho nên thế nhân mới nghĩ ra phương pháp thay thế.”
“Mệnh Cung chân chính là phải tìm được ý nghĩa của nhân sinh.”
Lão mỉm cười nói:
“Chỉ có ý nghĩa sinh mệnh mới có khả năng bảo vệ được thế giới thuộc về ngươi.”
“Thế nhưng ngươi chạy trốn suốt đời, tính mạng của ngươi thì có ý nghĩa gì? Ngao chạy trốn?”
Ngao Vô Song nghe vậy, gãi gãi đầu, ý nghĩa sinh mạng?
Hắn ta chưa bao giờ suy nghĩ tới vấn đề này.
“Ta đi nơi nào để biết được đây… Ban đầu ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ trong Thành Thánh Vân ở Tiên Vực Cõi âm mà thôi… Sống đến tận bây giờ, mọi chuyện gặp được đều càng ngày càng thái quá… Ngay cả bản thân ta cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn.”
Ngao Vô Song lẩm bẩm.
Bây giờ nghĩ lại, ban đầu hắn ta thực sự… Rất giống một kẻ liều chết.
Thế nhưng đã từng trải qua nhiều kiếp nạn lớn như vậy, thời điểm Thánh Hàng ở Cõi âm, Dương Hoạ, sau đó Quỷ Vực trống không, Phật Thổ sụp đổ ở Dương Gian, lại đến biển sương mù xám, Cổ Lộ Cấm Kỵ ở tổ giới Hỗn Độn…
Thậm chí cho đến tận bây giờ khi đến thế giới Cấm Kỵ này, Ám Giả, Chỉ Giả xuất hiện cũng đều là thiên tai diệt thế…
Kết quả bản thân hắn ta lại có thể đần độn, u mê sống sót tới tận bây giờ, nói thật ra số mệnh của hắn ta thực sự khong giống như người bình thường…
Chính là số mệnh bàn tay to…
Nghe nói ở trên thế gian này có một cây bút tên là “Bút Quy Tâm” có thể viết ra bất kỳ số mệnh của một người nào đó, lẽ nào hắn ta đang bị cây bút này nhằm vào hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận