Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2737: Đều Vô Thượng 2

“Cái gì?”
Trong mắt của Lạc Minh lộ ra vẻ kinh hãi, vội vàng thi triển đại đạo rời khỏi chỗ.
Chỉ thấy không gian khi hắn ta đứng trực tiếp bị ngồi nứt ra rồi, không gian bị hủy diệt, đạo tắc hóa thành hư vô.
Mà Ngô Đại Đức hắc ám đã xuất hiện một lần nữa.
Trên người của hắn tràn ngập khí cơ vô thượng.
Ngô Đại Đức hắc ám đã chứng nhận Vô thượng.
Đại đạo hoàn mỹ!
“Sẽ không… Sấm sét Ám Khung, nước Minh Hà đều không hủy diệt được ngươi?”
Tôn Giả Lạc Minh thực sự giật mình.
Cho dù là Vô Thượng Giả chân chính gặp phải những sát kiếp này đều sẽ chết trong một suy nghĩ.
Nhưng có trời mới biết rốt cuộc làm sao mà Ngô Đại Đức lại có thể chịu đựng được…
“Đại đạo hoàn mỹ, hơn nữa còn tiếp cận với bản luật… Ngươi tên biến thái này.”
Hơn nữa hắn ta phát hiện, sau khi Ngô Đại Đức chứng nhận đại đạo Vô Hạ thì trực tiếp tiếp cận với bản luật rồi…
Phải hiểu rằng Vô Thượng Giả muốn tiến đến một bước này, trừ khi được bản luật rèn luyện qua.
“Đã hiểu rồi… Đã hiểu rồi…”
Giờ khắc này cuối cùng hắn ta cũng hiểu vì sao vị ở trên ngai vàng hắc ám kia lại yên tâm như thế, hoàn toàn không để ý tới.
Tên mập mạp chết bầm này, cơ sở quá mức kinh khủng.
“Nếu như đã thành Vô Thượng, như vậy chúng ta cũng nên thu tay lại.”
Vẻ mặt Tôn Giả Lạc Minh âm trầm lên tiếng, xoay người rời khỏi.
“Cứ như vậy đi? Lão tử ngồi chết ngươi.”
Ngô Đại Đức hắc ám căm giận lên tiếng muốn đuổi theo.
“Gâu, đừng đuổi theo, nếu như thực sự đuổi theo, người ta đánh không chết được ngươi, ngươi cho rằng ngươi là thiên hạ đệ tam?”
Con chó đen khinh bỉ lên tiếng.
Mà Ngô Đại Đức hắc ám nhìn về phía con chó đen cũng buồn bã nói:
“Chó chết… Nhiều nămt háng như vậy, cắn Bàn gia ta rất ác độc…”
“Hôm nay Bàn gia ta sẽ ăn lẩu thịt chó…”
Hắn đánh ngược lại về phía con chó đen.
Thế nhưng con chó đen cũng nhe răng ra nói:
“Mập mạp chết bầm, cắn còn nhẹ có đúng không? Thực sự coi rằng răng của bản Đế hỏng rồi?”
Nó trực tiếp há mồm ra ngoạm.
“A…”
Ngô Đại Đức lập tức kêu la oai oái, hắn thực sự giống như là gặp ma, không thể tưởng tượng nhìn con chó đen nói:
“Ta cũng đã trở thành Vô Thượng rồi, sao ngươi vẫn cắn được ta?”
Con chó đen chỉ nói:
“Trên đời này không có đồ vật mà bản Đế không cắn nổi.”
Mà vị kia ở trên ngai vàng hắc ám lại suy tư một chút, truyền âm thiên hạ:
“Trước khi Thập Tôn Nhị Hung chưa chạm tới Vô Thượng, ngoại trừ Vô Thượng, bất kỳ một kẻ nào cũng có thể giết chết bọn họ, ta không can thiệp.”
“Sau khi bọn họ chạm tới Vô Thượng, Vô Thượng có thể ra tay, ta cũng không can thiệp.”
Nghe vậy, Hắc Ám Chi Khung lập tức rung động.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ cao thủ Thiên Đế, Chuẩn Vô Thượng bắt đầu tổ chức thành từng đoàn tiêu diệt Thập Tôn Nhị Hung.
Hắc Ám Chi Khung gió nổi mây phun.
Từ khi hắn bắt đầu lên tiếng, bên trong Hắc Ám Chi Khung, những người Nam Phong đều phải trải qua cuộc sống gió tanh mưa máu.

Năm tháng trôi qua cực nhanh.
Năm thứ mười một nghìn, đi khắp Hắc Ám Chi Khung, Độc Cô Ngọc Thanh khiêu chiến vô số cường đạo kiếm giả, chạm tới kiếm đạo Vô Thượng ở bên trên một đại tinh hắc ám.
Ngày hôm đó, Hắc Ám Chi Khung rung động, trước sau không biết có bao nhiêu vị Vô Thượng ra tay ngăn cản, từng viên đại tinh hắc ám rơi xuống, mặt đất vũ trụ nổ tung, kiếm quang chấn động toàn bộ bầu trời.
Cuối cùng, kiếm quang Vô Cực chém rụng đầu của hai tên Vô Thượng Giả, cái tên Kiếm Tôn uy chấn tám phương.

Năm thứ mười một nghìn ba trăm năm, võ đạo của Long Tử Hiên chạm tới vô thượng, đồng thời cũng phải trải qua một trận huyết chiến, cuối cùng bốn vị hắc ám Vô Thượng đều không thể chạy trốn, trước khi hắn chứng nhận đạo Vô Pháp thì toàn bộ đều hóa thành dê đợi làm thịt.

Năm thứ mười lăm ngàn, Lâm Cửu Chính chứng đạo, đại đạo Vô Tà.
Năm thứ mười tám ngàn, Nam Phong thành tựu đại đạo Vô Huyền.
Năm thứ hai mươi mốt ngàn bốn trăm năm, tiểu sư muội Tô Bạch Thiển chứng đạo, đại đạo của nàng cực kỳ kỳ lạ, ngày chứng đạo khiến toàn bộ thiên hạ đều rung động, từng có một vị Tôn Giả liều mạng ra tay muốn dẫn dụ Đê Bá giết chết nàng, nhưng lại bị vị ở trên ngai vàng hắc ám kia tiêu diệt rồi.
Nàng chứng nhận ra đạo Vô Tử Vô Sinh, đạo này đã từng bị mọi người trong thiên hạ nghi ngờ có khả năng đứng cùng một cấp bậc với đạo Vô Thủy Vô Chung, nhưng không có một ai có thể kiểm chứng được.
Năm thứ hai mươi bảy ngàn, Cung Nhã chứng đạo, ngày mà nàng chứng đạo cực kỳ huyền diệu, một cái Ma Hũ trấn áp trời cao, yên tĩnh như chết.
Mãi đến một trăm năm sau khi nàng chứng đạo mới có tin tức nhỏ truyền ra, đạo của nàng cực kỳ đáng sợ, chính là đạo Vô Dung ở trong truyền thuyết, lúc đầu có ba vị Vô Thượng Giả đi ngăn chặn nàng, thế nhưng đại đạo của bọn hắn đều bị nàng cắn nuốt, hấp thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận