Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2283: Người không lo nhất 2

“Yêu nữ, yêu nữ… Ngươi đã làm gì đối với đường của ta?”
Lão ta tức giận mắng.
“Trên sách có viết, con đường của ngươi rất mạnh, thế nhưng lại có rất nhiều kẽ hở, thiên phú của ngươi không tốt, cho nên không phát hiện ra được, ta vừa giúp ngươi đó.”
Tâm Ninh nở nụ cười.
“Rốt cuộc ngươi đã đọc quyển sách gì?”
Giờ khắc này, những tên Chân Tổ khác thực sự đã bị dọa sợ rồi.
Tâm Ninh nói:
“Ừm, nói cho các ngươi biết cũng không sao, tên gọi… Ừm, gần đây mới học quyển Đại Cương Ba Nghìn Cấm Đạo.”
Nghe vậy, sắc mặt của những tên Chân Tổ này đại biến, đại cương ba nghìn cấm đạo?
Ba nghìn cấm đạo… Đối với đám Chân Tổ mà nói, đây chính là nghiên cứu bí mật.
Bọn hắn đứng ở trong cảnh giới Động Chân, thế nhưng cũng chỉ biết rằng đại đạo cấm kỵ có tồn tại, thế nhưng căn bản không có cách nào đi sâu vào tìm hiểu, chỉ có thể dựa vào nhận thức mơ hồ của bản thân để nhìn rõ chân tướng.
Đây là Động Chân.
Đi qua Động Chân, bằng vào những thu hoạch của bản thân, bọn hắn có thể ngưng tụ thành một con đường.
Nhưng chuyện này cũng không khác nào… Người mù sờ voi cả.
Nhưng Ma Hung này lại có thể đã đọc qua sách về ba nghìn cấm đạo sao?
“Giết nàng, cướp lấy quyển sách này.”
“Ép hỏi ra bí mật về ba nghìn cấm đạo, đối với chúng ta thì chuyện này quá quan trọng.”
Bọn hắn rống giận, bắt tay đồng thời xông về phía Tâm Ninh.
Tâm Ninh khẽ nhíu mày, bỗng nhiên thì thầm nói: “Toạ địa nhật hành bát vạn lý
Tuần thiên dao khán nhất thiên hà.”
(Dịch thơ:
Đất mỗi ngày đi tám vạn dặm
Trời trông xa thẳm mấy Ngân Hà.”
Vừa nói xong, nàng trực tiếp biến mất tại chỗ.
Đây là… Pháp Ngôn Linh.
Mượn Ngôn Linh để thay đổi không gian.
Sau một khắc nàng cũng xuất hiện ở bên cạnh Tô Bạch Thiển, nói:
“Bạch Thiển tỷ tỷ, muội cũng muốn một chút thuốc.”
Tô Bạch Thiển vừa mới trợ giúp Lục Nhượng, Ngô Đại Đức xong, lúc này nàng gật đầu, đưa cho Tâm Ninh mấy chai thần dược khôi phục nguyên lực.

Đại chiến vẫn đang kéo dài.
Cho dù Thập Tôn Nhị Hung đã ở cảnh giới Tứ Kiến đỉnh phong, thế nhưng đối mặt với Chân Tổ thì vẫn là một trận ác chiến.
Dưới tình huống đơn độc chiến đấu, có lẽ bọn họ đã có thể áp chế được Chân Tổ, thế nhưng bây giờ… Mỗi người đều là lấy ít đánh nhiều…
Long Tử Hiên đẫm máu, trên người chồng chất vết thương, thế nhưng đã giết chết được ba bốn tên Chân Tổ.
Tiềm năng của Lục Nhượng lại được kích phát một lần nữa, sức mạnh quy tắc bao trùm ba vị Chân Tổ, thoạt nhìn ba vị Chân Tổ giống như đội trên đầu một cái nón xanh không thể thoát khỏi được, toàn bộ lực lượng sinh mệnh đều bị hút khô.
Độc Cô Ngọc Thanh chém Phệ Thiên Mãng ở dưới kiếm, kiếm ý xuất thần nhập hóa, đánh bị thương được mấy người, khiến cho kẻ địch ở trước mắt đều liên tục lùi về phía sau.
Ngô Đại Đức rõ ràng đã đè chết Man Hoang Nguyên Tượng, rút hai cái răng ngà của nó ra biến thành vũ khí, lại đánh chết hai tên Chân Tổ ở bên cạnh, phi thường cuồng dã, cả người cũng đều nhuộm đầy máu tươi.
Dây đàn ở trong tay của Nam Phong cũng nhuốm máu, nhưng lại khiến cho cảnh giới của ba tên Chân Tổ rơi xuống, đồng thời thành công giết chết hai người ở trong đó.

Chân Tổ đang ngã xuống, có khoảng chừng ba mươi tên bị tiêu diệt.
Điều này khiến cho bên phía biển sương mù xám bị ảnh hưởng nặng nề, lòng người bàng hoàng, đại quân trăm tỷ cũng có xu hướng đại bại.
Nhưng trên thực tế, cuộc chiến vô cùng gian nan, nếu như không phải có Tô Bạch Thiển tồn tại, có lẽ mấy người Nam Phong, Long Tử Hiên đều đã chết bốn năm lần rồi.
Bọn họ đều đang dốc hết sức mình.
“Giết chết dược tôn, nàng không chết, chúng ta không giết chết được những người khác.”
Phượng Thiên Cô rống giận, lão ta vẫn đang quan sát chiến trường, thế nhưng dường như Tô Bạch Thiển đang có một loại lực lượng nào đó dẫn dắt, di chuyển vô cùng nhanh, không có cơ hội, hiện tại cuối cùng đối phương cũng xuất hiện ở trong tầm mắt của lão ta.
Đôi cánh của lão ta chuyển động, đảo mắt đã đến trước mặt Tô Bạch Thiển, ra tay độc ác, nhanh chóng đánh tan cả một mảnh bầu trời.
“Tiểu sư muội.”
Ngô Đại Đức liếc mắt, liều mạng chịu hơn mười đao của một tên Chân Tổ, phóng về phía Tô Bạch Thiển.
“Ngươi dám tổn thương sư muội của ta, ta muốn ngươi thập tử vô sinh.”
Long Tử Hiên cũng cuồng nộ, đốt cháy tinh lực Chân long, hắn mạnh mẽ đánh nổ sự ngăn cản của ba vị Chân Tổ, ho ra đầy máu, xông về phía trước.
Trong lúc nhất thời, hầu như tất cả các đệ tử đều lo lắng nghĩ cách muốn cứu viện Tô Bạch Thiển.
Dù sao ở trong hàng ngũ các đệ tử, chiến lực bản thân của Tô Bạch Thiển… Là yếu nhất.
Dưới tình huống có điều kiện, cho dù Chân Tổ cũng đều sẽ bị nàng độc chết, thế nhưng chính diện đuổi giết thì nàng không thể đỡ được.
Nhưng mấy người Ngô Đại Đức, Long Tử Hiên đều đã chậm một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận