Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2630: Cục gạch đập ngất Đại Đế

Quả thực rất biến thái.
Mặc Thi trực tiếp bị ép đến mức phát điên nói:
“Mặc Quyền… Ngươi mẹ nó chờ đó cho ta.”
Sau đó cơ thể của hắn ta bỗng nhiên trực tiếp nổ tung.
Nổ thành thịt nát hư thối ở trên mặt đất.
Lúc này Mặc Quyền mới dừng tay… Ngẩng đầu, gương mặt của hắn ta tràn đầy mê man.
Rốt cuộc… Hắn ta bị làm sao thế này?
Lại có thể không tự chủ được như thế?
Không, không có khả năng.
Hắn ta vừa mới học được Thao Thiên Chi Thuật, ai có thể khống chế hắn ta được?
“Mặc Quyền, ngươi chờ ta, ngươi đối xử với ta như vậy, đến lúc đó để xem làm sao ngươi ăn nói được với sư phụ.”
Lúc này ở bên trong một vùng không gian ở phía trước, thân ảnh của Mặc Thi bỗng nhiên xuất hiện một lần nữa.
Mới vừa rồi, Mặc Thi vẫn chưa trực tiếp chết đi, mà là sử dụng một cỗ Tử Thi để chết thay.
Hiện tại hắn ta không ngừng chạy trốn, chuẩn bị trực tiếp rời đi.
Nhưng vào giờ khắc này.
Rầm.
Bỗng nhiên, Đá Thế Giới ở bên trong thế giới hắc ám của Thánh Cảnh Côn Luân chợt vỡ vụn, thay vào đó lại là từng cục gạch.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Ồ, tại sao những đá Thế Giới này lại bị vỡ nát, cục gạch kia là cái gì?”
Tất cả mọi người cũng kinh ngạc.
Những cục gạch thay thế Đá thế giới thoạt nhìn qua rất bình thường, giống như được nhặt ra từ một cái sơn thôn nhỏ xa xôi nào đó.
Nhưng mà bây giờ những cục gạch đó lại bộc phát ra một loại sức mạnh to lớn trước nay chưa từng có.
Một viên gạch giống như có thể chống đỡ được cả thế giới, chịu tải một vùng ngân hà, gánh vác được cả mộ phương vũ trụ.
Viên gạch lơ lửng bất định, phát ra khí tức liên miên không dứt khiến cho thánh cảnh Côn Luân dần dần ngăn cách cùng với thế giới bên ngoài, giống như muốn biến thành một thế giới.
“Không đúng, những cục gạch này… Lại có thể thay thế đá Thế giới.”
“Người nào đã sắp xếp đá Thế Giới vậy?”
Mặc Thi hoảng sợ lên tiếng.
“Ta hiểu rồi… Là những cục gạch này, là những cục gạch này khiến cho ta xảy ra vấn đề.”
Mặc Quyền cũng lập tức kịp phản ứng, sắc mặt cực kỳ khó coi:
“Vừa rồi ta hấp thu… Căn bản không phải là ấn ký Thiên Tâm hắc ám… Bên trong những cục gạch này ẩn chứa quy tắc.”
“Có người đổi trắng thay đen, có người đổi trắng thay đen, Mặc Thi sư đệ.”
Hắn ta vội vàng hô to.
Mà lúc này đây, có một giọng nói bỗng nhiên truyền đến nói:
“Ngu ngốc, không phải có người đổi trắng thay đen, mà là có chó đổi trắng thay đen.”
Ánh mắt của mọi người lập tức hội tụ vào chỗ đó.
Chỉ thấy ở bên trên một đỉnh núi, một tên mập mạp cầm một cục gạch ở trong tay, sau đó đập nát bấy một viên đá Thế Giới.
Mà ở bên cạnh hắn có một con chó đen, đuôi chó dựng đứng lên thực sự là kiêu ngạo không gì sánh được, diễu võ dương oai.
“Đây là người nào?”
“Hắn… Hắn lại có thể dùng cục gạch kia để đập nát đá Thế Giới sao?”
“Làm sao có thể…”
“Đó là cục gạch gì… Quả thực là thần khí vô thượng.”
Lúc này toàn bộ sinh linh trong thế gian đều ngạc nhiên, hô to.
“Mập mạp chết bầm… Ngươi, ngươi đang làm cái gì?”
Mặc Thi tức giận nói:
“Ngươi đặt cục gạch kia xuống cho lão tử, cục gạch chó má kia lại có thể phá hủy đá Thế Giới của ta.”
Mà Mặc Quyền lại nói:
“Mặc Thi sư đệ… Không đúng, là con chó kia, là con chó kia.”
Hắn ta chỉ vào con chó đen ở bên cạnh tên mập mạp, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Là con hàng hố người này, con mẹ nó, thì ra chính là nó.”
Giờ khắc này, ánh mắt của hai vị đại đế hắc ám đều nhìn chòng chọc vào con chó đen.
Mà lúc này ngay cả Nguyệt Đế cùng với Nhật Đế cùng cảm thấy kinh hãi nói:
“Chó này… Không đúng, vị tiền bối này, chẳng lẽ chính là Hao Hoang ở trong truyền thuyết viễn cổ?”
Nhật Đế lẩm bẩm nói: “Ta từng nghe chủ nhân nói qua, vị Hao Hoang tiền bối này chính là một tên hố người… Hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Mà con chó đen cũng cực kỳ đắc ý, chẳng thèm quan tâm, nói với hai người Mặc Quyền:
“Hai con châu chấu đen kia, nhảy nhót đi, sao không nhảy nhót nữa rồi?”
Mặc Quyền nhìn chằm chằm vào con chó đen, trong mắt thực sự giống như muốn phanh thây xé xác con chó đen ra vậy, giận dữ hét lên:
“Chó chết, rốt cuộc ngươi đã làm cái gì… Rõ ràng ta đã lấy được ấn ký Thiên Tâm rồi… Ngươi…”
Hắn ta không thể nào hiểu nổi.
Con chó đen khinh thường nói:
“Chỉ dựa vào chút thông minh này của ngươi mà đòi chưởng khống thiên hạ… Cũng không cần bản Đế ra tay, hai người trẻ tuổi là có thể phế bỏ ngươi rồi.”
Nói xong nó quay đầu nhìn về phía Tử Lăng cùng với Lâm Cửu Chính ở bên trên núi Lưỡng Nghi, nói:
“Không còn những con châu chấu nào khác núp ở trong bóng tối, có thể bắt đầu Sáng Thế được rồi.”
Nghe vậy Tử Lăng cùng với Lâm Cửu Chính lập tức bước ra.
Trong tay của Tử Lăng có thêm một bức tranh.
Ở bên trong bức tranh chính là một triệu Tiên Chủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận