Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2505: Mặc Giả 3

Hiện tại hắn ta có thể cảm nhận được rõ ràng… Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám này có vị cách rất cao, lai lịch to lớn, e rằng vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn ta rồi.
Mà bên trên ngai vàng hắc ám, giọng nói kia miễn cưỡng vang lên nói:
“Tiểu bằng hữu trầm mặc, tự giới thiệu mình một chút?”
Thanh niên kia nghe vậy chỉ im lặng không nói, ánh mắt vẫn bình tĩnh như nước, dường như là một loại giằng co trong im lặng, thân thể của hắn ta phát ra một loại đại đạo gần như vô thượng, loại đại đạo này giống như một loại bản luật không thể kháng cự được, không một người nào có thể đến gần, không một người nào có thể ngăn cản được.
Hắn ta đang diễn hoá đại đạo của bản thân, mà loại đại đạo này… Chính là trầm mặc.
Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám bỗng nhiên mỉm cười nói:
“Lặng yên mà ý động im lặng dừng lại.”
Vừa nói dứt lời, vô số đại đạo, vô số bản luật do bản thân thanh niên này diễn hoá ra đều bỗng nhiên đổ nát.
Sắc mặt của thanh niên đại biến nhìn về phía tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám, vô ý thức lùi lại hai bước, sau đó khó khăn lên tiếng nói:
“Mặc Giả.”
Mà nhìn thấy thế, lúc này chín người kia đi ra cùng với hắn ta từ bên trong bóng tối đều hoàn toàn biến sắc, giống như là gặp ma.
Mặc Giả… Lại có thể lên tiếng…
Từ khi bọn hắn trở thành đệ tử của Mặc Giả cho đến nay, đây là lần đầu tiên nhìn thấy…
Giờ khắc này bọn hắn không khỏi nhìn về phía tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám kia…
Đối phương thực sự đáng sợ như vậy sao…
“Mặc Giả.”
Khoảng khắc khi hai chữ này được thốt ra, toàn bộ không gian đều trở nên tối tăm, giống như có một loại lực lượng nào đó không thể nói đang giữ chặt yết hầu của mọi người lại, tất cả mọi người đều rơi vào một loại im lặng không thể tự chủ được.
Cho dù là Hắc Linh, hay là chín cường giả đi ra từ trong bóng tối cùng với Mặc Giả.
Không một người nào có thể nói chuyện.
Mà tồn tại bên trên ngai vàng hắc ám chỉ mỉm cười nói:
“Mặc Giả… Thực sự là có ý tứ.”
Mặc Giả im lặng.
“Nhưng đáng tiếc là, thật không sáng suốt khi lựa chọn thế giới Cấm Kỵ làm nơi chứng đạo của ngươi.”
Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám nhỏ giọng nói:
“Mảnh thế giới này không có trầm mặc.”
Mặc Giả nhìn về phía ngai vàng hắc ám, bên trong đôi mắt trong suốt đen kịt của hắn ta lộ ra vẻ ngưỡng mộ, hắn ta hiểu con đường của hắn ta không còn bất kỳ một bí mật nào nữa khi đối diện với vị tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám này.
Một câu nói hời hợt của vị tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám lúc nãy cũng đã phá vỡ tất cả đại đạo trầm mặc của hắn ta.
“Bởi vì thế giới này sẽ không dễ dàng trầm mặc, cho nên mới có giá trị.”
Mặc Giả lên tiếng, ngôn ngữ của hắn ta chưa bao giờ nhiều như thế:
“Nếu như không chứng nhận cực mạnh, cho dù đã đạt được đến vô thượng thì có ích lợi gì?”
“Khiêu Đại Thần dựa vào đạo Vô Tri đi trước nửa bước so với những đại đạo vô thượng khác, được xưng là Thiên hạ đệ tam, ức hiếp các vị sư huynh của ta đã nhiều năm… Thế nhưng đại đạo Vô Tri, gặp Trầm Mặc thì sẽ dừng lại.”
Trong ánh mắt của hắn ta ẩn chứa một sự kiên định lớn lao.
Đại đạo vô thượng của Khiêu Đại Thần có tên là “Vô Tri”, đạo này cũng là một loại đại đạo vô thượng, nhưng lại siêu việt những loại đại đạo vô thượng khác nửa bước…
Cái gọi là “Vô Tri” cũng không phải mang ý nghĩ tầm thường là vô tri, mà là đặt bản thân ở bên trong cảnh giới vô tri, chỉ có hoàn toàn không biết gì cả mới có thể không cái gì là không biết.
Đây chính là chỗ đáng sợ của Khiêu Đại Thần.
Cho dù ở bên trong hắc ám, cường giả như mây, thế nhưng hắn ta cũng có thể tự xưng là Thiên hạ đệ tam.
Mà đại đạo khắc chế đại đạo Vô Tri… Chính là đại đạo Trầm Mặc mà Mặc Giả phải đi!
“Vô tri chi tri” có nghĩa là trí tuệ vô thượng, nhưng cho dù trí tuệ có vô thượng, đối mặc với sự yên lặng của Mặc Giả thì cũng không hề có bất cứ một kế sách nào.
Có ai biết được suy nghĩ của một tảng đá?
Đây chính là nguyên nhân Mặc Giả đi ra khỏi cánh cửa kia.
Hắn ta đã có thể tiến vào đại đạo vô thượng, nhưng không có cách nào đánh bại được “Vô Tri” của Khiêu Đại Thần.
Nếu như không thể siêu việt được “Vô Tri” của Khiêu Đại Thần, cho dù Khiêu Đại Thần bị áp chế cũng không có cách nào tìm kiếm được ba hồn bảy vía cùng với hồn phách đã bị lão giấu đi được.
“Vô tri chi tri, kiến mặc nãi chỉ…”
Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám nở nụ cười nói:
“Ở trong đám sư huynh đệ của ngươi, coi như ngươi chính là người thông minh thứ hai rồi…”
Mặc Giả nghe vậy, không khỏi rung động nói:
“Đầu tiên là?”
Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám không trả lời, mà chỉ nói:
“Đã từng học chơi cờ chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận