Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2556: Công hiệu của hoa Kỳ Huyễn 2

Một lão già ở bên cạnh cũng kích động cầm lên cái gương soi.
Những năm gần đây, Sơn Hữu Dung vẫn sợ nhất là soi gương, sợ nhìn thấy gương mặt xấu xí ở trong gương của mình, nhưng bây giờ nàng ta lại có chút chờ mong, cầm cái gương ngắm nghía bản thân, bản thân nàng ta ở trong gương…
Đẹp!
Cực kỳ đẹp!
“A…”
Nàng ta vui vẻ hô to nói:
“Ta trở nên đẹp, ta đẹp quá.”
Bên cạnh Sơn Lâm Phong cũng cực kỳ mừng rỡ, giống như phát điên nói:
“Ta trở nên đẹp trai rồi, ngọc thụ lâm phong, cuối cùng ta cũng thay đổi trở thành đẹp trai xuất sắc nhất rồi, ha ha ha…”
Hắn ta thực sự mừng như điên.
“Ha ha ha, nếu như đã lấy được hoa Kỳ Huyễn, vậy thì người này…”
Sơn Liệt có chút lạnh lùng nhìn về phía Tô Bạch Thiển.
Lão ta vẫn cảm thấy lo lắng đối với Tô Bạch Thiển.
Mà Tô Bạch Thiển lại hợp thời lên tiếng:
“Mặc dù dược hiệu của hoa Kỳ Huyễn rất mạnh mẽ, nhưng lại không ổn định, cần phải điều trị hơn tháng mới có thể hoàn toàn vững chắc được, bằng không còn có nguy hiểm phục hồi như cũ.”
Nghe những lời này, Sơn Hữu Dung và Sơn Lâm Phong đều lập tức lo lắng.
Bọn hắn thật sự rất vất vả mới có thể trở thành dáng vẻ lý tưởng của mình, nếu như để cho bọn hắn lấy lại được dáng vẻ xấu xí trước kia…
Như vậy bọn hắn thực sự muốn chết.
“Ngươi sẽ điều trị được sao?”
Sơn Lâm Phong không khỏi lên tiếng.
Tô Bạch Thiển gật đầu nói:
“Có biết một hai.”
Sơn Lâm Phong suy tư nói:
“Đã như vậy mời cô nương đi theo chúng tôi đi một chuyên? Yên tâm… Cung Vạn Mẫu chúng ta nhất định sẽ không bạc đãi cô nương.”
Đồng thời hắn ta quay đầu nhìn về phía Sơn Liệt nói:
“Sơn Liệt trưởng lão, ngươi cảm thấy như thế nào?”
Sơn Liệt vốn dĩ muốn giết chết Tô Bạch Thiển, chấm dứt hậu hoạn, nhưng lúc này lại do dự khó lựa chọn được, lão ta gật đầu nói:
“Có thể.”
Tô Bạch Thiến trầm tư suy nghĩ một chút rồi nói:
“Được.”
Lúc này Tô Bạch Thiển thu lại một số loại linh dược ở trên đất, sau đó rời đi cùng với bọn họ.
Dọc theo đường đi, Sơn Hữu Dung vẫn cầm lấy cái gương không ngừng nhìn ngắm mặt của mình, vui vẻ tới cực điểm.
“Hiện tại ta xinh đẹp như vậy… Nhất định có thể nhận được sự ưu ái của các vị đại nhân trong bóng tối kia.”
Nàng ta cực kỳ mong đợi.
Tuy nhiên, nàng ta vừa hưng phấn, ánh mắt thỉnh thoảng cũng rơi vào trên người của Tô Bạch Thiển.
Bởi vì… Tô Bạch Thiển đẹp hơn.
“Từ nhỏ ta đã ăn cơm ngon áo đẹp, thế nhưng lại có thể không bằng một thôn nữ…”
Trong lòng của nàng ta có chút ghen ghét.
Hơn nữa nếu như dọc theo con đường này, Tô Bạch Thiển đi tới núi Kim Sơn, ngộ nhỡ được các vị đại nhân ở trong bóng tối coi trọng thì phải làm sao bây giờ…
Chẳng phải nàng ta sẽ trở thành công dã tràng hay sao?
Trong lòng của nàng ta lập tức trở nên lạnh lẽo.
“Đợi đến khi dung nhan của ta trở nên vĩnh cửu… Đến lúc đó sẽ khiến cho ngươi vĩnh viễn trở nên xấu xí.”
Châu Canh Nguyên.
Dưới ánh mặt trời chói chang, mặt đất mênh mông chợt loé ra ánh sáng màu vàng kim chói mắt.
Mà giờ khắc này, châu Kim Đế, trong thành trì lớn nhất, bên ngoài thành Kim Đế, người ra vào tấp nập.
Trong mấy ngày ngắn ngủi, tin tức núi Kim Đế đang tìm kiếm thân thể thuần dương đã lan truyền ra khắp toàn bộ châu Kim Đế.
Cái gọi là thân thể thuần dương chính là nam tử.
Có người nói, nếu như thân thể thuần dương nhận được Kim Đế tự mình bồi dưỡng thì từ nay về sau có thể một bước lên mây rồi.
Cho nên toàn bộ nam nhân ở trong các châu đều trở nên điên cuồng.
Tất cả nam tử nổi bật nhất đều đi tới.
Trong thành có tổng cộng mười địa điểm được thiết lập để tiến hành tuyển chọn.
Hầu như tất cả nam tử đang xếp hàng đều không tầm thường, có những tiểu sinh trẻ trung đẹp trai, có những mãnh nam thân hình cường tráng khôi ngô tuấn tú, có những thư sinh hào hoa phong nhã…
Nhìn qua có thể khiến cho tất cả các thiếu nữ phải chảy nước miếng.
“Ồ, một tên mập mạp như vậy cũng đến ứng tuyển?”
Bỗng nhiên ở điểm xếp hàng thứ chín có người kinh ngạc lên tiếng.
Chỉ thấy ở bên trong đội ngũ này lại có một tên mập mạp… Không hề phù hợp so với những người khác.
Những người khác đều cực kỳ đẹp mắt, thế nhưng hình thể của hắn lại to béo, nhìn qua thực sự chưa nói tới đẹp trai, mà căn bản giống như một tên đồ tể chăn heo vậy.
Người này… Đương nhiên đó là…
Ngô Đại Đức!
Từ sau khi đi tới thế giới Cấm Kỵ, hắn đã hạ xuống châu Canh Nguyên.
Tuy nhiên hắn không tìm được những hậu đại di dân của mình, ngay cả đèn Khởi Nguyên cũng không có phát hiện ra, vẫn luôn lưu lạc ở trong châu Canh Nguyên.
Hắn vẫn rất muốn đến gần núi Kim Đế, bởi vì hắn cảm giác núi Kim Đế… Hình như là bổn nguyên đã từng thuộc về hắn.
Tuy nhiên vẫn không có thành công.
Mãi cho tới mấy ngày trước đây, Ngô Đại Đức cảm giác hình như ở bên trên núi Kim Đế có khí tức hắc ám, ngay sau đó lại truyền đến tin tức muốn tìm thân thể thuần dương cái gì đó…
Bạn cần đăng nhập để bình luận