Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2799 - Phiên ngoại 6: Sau khi trở về, hạ du năm tháng.

Phiên ngoại 6: Sau khi trở về, hạ du năm tháng.
Vô số quá khứ huy hoàng, từng thời kỳ hoàng kim, kỷ nguyên, thời đại sinh mạng, lúc này đều xuất hiện bên trong thời không năm tháng, tầng tầng lớp lớp.
Ở bên trong những quá khứ thời đại chết đi, có rất nhiều bóng dáng của các cường giả, có vô số truyền thừa huy hoàng… Nhưng toàn bộ đều đã chết.
Những kỷ nguyên còn xa xưa hơn cả Tiên Đạo, kỷ nguyên Thánh Đạo.
“Ở phía sau Đê Bá… Là phần mộ của văn minh cùng sinh mạng hay sao?”
Khiêu Đại Thần không khỏi lẩm bẩm.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều rung động.
Vũ trụ mênh mông, thời không vĩnh hằng, ở bên trong thượng du năm tháng từng có rất nhiều kỷ nguyên sinh mệnh.
Sinh mệnh lần lượt xuất hiện, sau đó lần lượt bị hủy diệt, giống như phù du ở bên trong sóng biển mênh mông, sinh tử không do người.
Những nền văn minh Tiên Đạo, Thánh Đạo thuộc về Tịch Giả, thế nhưng ở phía trước đó còn biết bao nhiêu kỷ nguyên sinh mệnh hưng thịnh? Không có người nào biết được.
Mà quá khứ của những nền văn minh này vốn được mai táng ở phía sau Đê Bá.
Theo Lý Phàm quay trở về, đại triều thần thánh sống lại, những quá khứ đã chết đi này không còn có Đê Bá ngăn cản, xuất hiện ở một đời này.
Đơn giản mà nói, quá khứ tái hiện.
Bởi vì đại triều thần thánh dẫn dắt đầu nguồn cùng với nhân quả của nắm tháng, cho nên khiến cho toàn bộ quá khứ đã chết đi đồng thời xuất hiện, tạo thành sự rầm rộ náo nhiệt của quá khứ, những cường giả cùng sinh linh đã chết đi đều sống lại trong một trạng thái đặc biệt.
Mà giờ khắc này, theo âm thanh vui mừng khua chiêng gõ trống của sơn thôn nhỏ, vô số ánh sáng trong dòng sông dài lịch sử chảy mãi đều hội tụ về phía sơn thôn nhỏ.
“Trong sơn thôn nhỏ có tiệc mừng sao?”
“Chuyện mừng… Chẳng lẽ là…”
Mấy người Hoả Linh Nhi cũng quan sát sơn thôn nhỏ.
Vào giờ khắc này, bên trong sơn thôn nhỏ có một lực lượng vô danh nào đó đột phá giới hạn hư thực ra bên ngoài thôn.
Bỗng nhiên có hai người bị loại lực lượng này bao trùm.
Phụ thân của Vân Khê, Vân Thần cùng với mẫu thân của nàng, Lâm Tuyết Hàm.
Loại lực lượng này bao trùm, dòng sông dài nhân quả bỗng nhiên sôi trào, vô số mảnh nhỏ nhân quả hoá thành bậc thang xuất hiện ở dưới chân của bọn họ, tạo thành một cây cầu nhân quả, để cho bọn họ có thể trực tiếp đi về phía sơn thôn nhỏ.
“Đây là có chuyện gì?” Mộ Thiên Ngưng giật mình lên tiếng.
“Vân Thần tiền bối được nhân quả của sơn thôn nhỏ quan tâm, đã vượt qua giới hạn hư thực, hắn có thể tiến vào bên trong.”
Vẻ mặt Hoả Linh Nhi nghiêm túc.
Vân Thần khẽ ngẩn người, hơi suy nghĩ, sau đó không do dự trực tiếp bước vào cây cầu nhân quả, đi về phía sơn thôn nhỏ.
Đồng thời vợ của hắn Lâm Tuyết Hàm cũng bước trên cây cầu đại đạo, hai vợ chồng dắt tay nhau tiến vào sơn thôn nhỏ.
“Nhân quả của bọn họ thật lớn, chẳng lẽ là… Bởi vì Vân Khê cô nương?”
Có người đã đoán ra được cái gì.

Lúc này trong sơn thôn nhỏ đang liên tục nổ pháo, khua chiêng gõ trống, khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, vui mừng chưa từng có.
Trong thôn, nhóm người Vương đại thẩm đã dành một ngày để chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn sử dụng trong ngày hôm nay, sắp xếp hơn mười bàn rượu và thức ăn, Nhị đại gia thì chống gậy, tuy già nhưng cực kỳ dẻo dai, ông sắp xếp tất cả mọi chuyện, hôm nay ông chính là quản sự.
“Tân nương tử sắp đi ra rồi.”
“Chờ tân nương tử, chờ tân nương tử.”
“Ăn bánh kẹo cưới, ăn bánh kẹo cưới.”
Đám trẻ con sôi nổi hò ca.
“Đón khách!”
Bỗng nhiên Nhị đại gia hô to một tiếng, ngay lập tức, mấy người Long Tử Hiên, Ngô Đại Đức vội vàng đi ra ngoài, đúng lúc phu phụ hai người Vân Thần, Lâm Tuyết Hàm đi tới.
Trên khuôn mặt của bọn họ mang theo vẻ mờ mịt.
“Cuối cùng hai vị cũng đã tới.”
Long Tử Hiên thi lễ một cái nói:
“Phụng lệnh của sư phụ ở đây chờ đợi hai vị, mời hai vị ngồi lên trên ghế.”
Lâm Tuyết Hàm ân cần nói:
“Long công tử, Vân Khê nàng… Có khoẻ không?”
Kể từ khi từ biệt ở Thần Vực Dương Gian năm đó, đã rất nhiều năm Lâm Tuyết Hàm chưa từng gặp Vân Khê, thế sự xoay vần, năm tháng biến ảo, đã trải qua sự suy vong của đại đạo, hôm nay thần thánh sống lại, nàng cũng không còn quan tâm đến bất kỳ chuyện gì nữa, chỉ còn có con gái là không buông bỏ được.
“Người yên tâm, Vân Khê cô nương rất tốt, ngày hôm nay… Chính là ngày thành thân của nàng và sư phụ.”
Long Tử Hiên nói.
Nghe vậy Lâm Tuyết Hàm không khỏi ngẩn người, con gái Vân Khê xuất giá rồi?
Sau đó trong con ngươi xinh đẹp của nàng lập tức lộ ra sự kích động, không khỏi rơi nước mắt, lẩm bẩm nói:
“Tốt, thật tốt quá… Vân Khê nha đầu kia cũng không biết nói trước với cha mẹ một tiếng.”
Nàng khẽ lau nước mắt.
Vân Thần lại nói: “Lý tiền bối trở lại khi nào? Đại triều thần thánh xuất hiện bởi vì lão nhân gia ông ấy hay sao? Lão nhân gia ông ấy có biết hay không, ngày hôm nay toàn bộ Phàm giới đều trở thành quá khứ chết đi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận