Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2738: Sóng gió bắt đầu

Biển chứa trăm ngàn dòng sông, dung hòa rồi lớn mạnh, mà Vô Dung có nghĩa là vô hạn tăng trưởng, có thể hấp thu những đại đạo Vô Thượng của những Vô Thượng Giả khác.
Nàng cũng là người đầu tiên được xưng là Tôn Giả, bởi vì từ ngày nàng chứng đạo thì đã nắm giữ không chỉ là một loại đại đạo Vô Thượng.
Đồng thời, nhóm người bọn họ quật khởi trở thành Vô Thượng cũng dẫn đến vô số tranh luận, chủ yếu tập trung ở vấn đề rằng ai mạnh ai yếu, có người nói kiếm đạo Vô Cực cực mạnh, có người nói võ đạo Vô Pháp xưng tôn, còn có người nói Vô Sinh Vô Tử mới thực sự là vương giả.
Nhưng những tranh luận này đều không có kết quả.

Hôm nay chưa chứng đạo Vô thượng chỉ còn lại có bốn người Tử Lăng, Lục Nhượng, Thanh Trần, Giang Ly.
Nhưng theo thời gian trôi qua, toàn bộ Hắc Ám Chi Khung càng ngày càng cảm thấy khẩn trương với bốn người còn lại này.
Bởi vì dựa theo dự đoán của bọn hắn, mấy người này nên bước ra một bước kia trong vòng mấy nghìn năm nay rồi.
Hôm nay ba chục ngàn năm đã trôi qua, nhưng vẫn vắng vẻ không có một tiếng động nào như trước.
Hắc ám.
Trong bóng tối vĩnh hằng, vô biên vô hạn.
Vân Khê đã tìm kiếm ba ngàn tỷ năm.
Ba ngàn tỷ năm tháng, đối với bất kỳ một sinh mệnh nào ở trong vũ trụ mà nói thì đều là một cực hình không thể tưởng tượng được.
Ở trong năm tháng dài dẳng dặc này, thậm chí Vân Khê đã quên đi mất nàng đến từ nơi nào, muốn đi đâu không chỉ một lần.
Thậm chí nàng còn muốn quên đi mất bản thân mình.
Nhưng lần nào nàng cũng dừng lại, để cho mình có thể tập trung ghi nhớ tất cả mọi chuyện.
Có lẽ bởi vì nàng biết Lý Phàm nhất định đang ở bên trong mảnh bóng tối vô biên vô hạn này, cho nên nàng mới có thể kiên trì như thế.
Chỉ cần phía trước vẫn còn có hy vọng, lửa giận ở trong lòng sẽ đốt cháy lên một lần nữa.
Nhưng Lý Phàm ở đâu?
Nàng không biết…
Dù sao mảnh Hắc Ám Vực này che giấu tất cả nhận biết, bản thân nàng giống như rơi vào trong vực sâu cùng với biển khơi, chặt đứt toàn bộ liên hệ cùng với thế giới bên ngoài.
Lý Phàm gặp phải cái gì? Hắn có biết rằng nàng đang đi tìm hắn hay không…
Nàng biết Lý Phàm nhất định đang ở đây, thế nhưng có lẽ Lý Phàm không có khả năng cảm nhận được sự xuất hiện của nàng.
Đây là khác biệt lớn nhất.
“Ừm… Không đúng, giữa khu vực này có một loại bản luật không rõ nào đó, càng ngày càng trở nên rõ ràng…”
bỗng nhiên nàng cảm giác được dường như mình nghe thấy được âm thanh sóng triều nhấp nhô.
Trong rất nhiều năm tháng, nàng đã không chỉ nghe nhầm một lần, thế nhưng tuyệt đối sẽ không nghe lầm rõ ràng như vậy.
Nàng xông về phía trước, sau đó nàng liền nhìn thấy được một đại dương mênh mông vô biên vô tận.
Đó là một vùng biển lớn màu đen, bổn nguyên hắc vụ hóa thành nước màu đen, hội tụ vào một chỗ, ở bên trong sóng biển phập phồng, vô số thi thể Vô Thượng Giả trôi nổi, giống như tôm cá bình thường chết ở trên mặt nước không có một ai vớt.
Mảnh biển rộng vô biên này… Kết nối cùng với đầu cùng của Hắc Ám Vực.
Nàng chậm rãi đi tới, chỉ mới tới gần vùng biển này, không hiểu sao trong lòng của nàng lại sinh ra sự sợ hãi kỳ lạ, dường như vùng biển kia đại diện cho hủy diệt, quỷ dị, điềm xấu.
Nàng dốc hết toàn lực đi tới, sóng biển cuồn cuộn, một ngọn sóng biển đánh về phía nàng, nàng dốc hết toàn lực, bộc phát tu vi, trong lúc ra tay, không ngờ nàng lại có thể thể hiện ra tu vi cấp bậc Vô Thượng.
Kiên trì trải qua ba ngàn tỷ năm tháng, từ trước tới nay, chưa từng có một người nào có thể làm được tới bước này.
Dù sao cho dù Vô Thượng Giả, hạn mức tuổi thọ cao nhất cũng chẳng qua chỉ là một ngàn tỷ năm.
Đây là số trời.
Vô Thượng không chết, nhưng có kiếp Vô Thượng, sau khi cái neo của bản thân biến mất, Vô Thượng sẽ dần dần tàn lụi, cho nên nói theo một ý nghĩa nào đó, tuổi thọ của Vô Thượng do cái neo của bọn họ quyết định.
Mà trên thế gian này có đồ vật nào có thể tồn tại trên một ngàn tỷ năm?
Năm tháng có thể tàn lụi đi tất cả mọi thứ.
Nhưng mà Vân Khê đã đột phá hạn chế này, bởi vì cái neo của nàng… Dường như là vĩnh tồn.
Lý Phàm.
Hơn nữa đại đạo mà nàng chứng nhận cũng là thứ trước nay chưa từng có, thậm chí ngay cả bản thân của nàng cũng không có cảm nhận được.
Sóng biển màu đen cuồn cuộn mà tới, nàng sử dụng tu vi Vô thượng để trấn áp, nhưng dường như sóng biển kia có thể đột phá hết tất cả, nàng chỉ có thể tránh né.
Sóng biển màu đen đã vượt qua giới hạn giữa Hắc Ám Vực và Biển Đen, đánh vào bên trong Hắc Ám Vực, ngay lập tức khiến cho Hắc Ám Vực ngày càng trở nên rộng lớn, càng thêm sâu thẳm.
“Hắc Ám Vực… Chỉ là hình thành do sóng biển của đại dương màu đen này?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận