Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2543: Ngao lão bản, đã lâu không gặp

“Lẽ nào ta vẫn chưa thoát ra khỏi bóng ma chiến bại hay sao?”
Hắn ta lẩm bẩm.
Mà lúc này Ngao Vô Song cũng nói:
“Chân bị làm sao thế? Tại sao lại không đi nữa? Không dám đi hay sao? Nhanh lên.”
Dáng vẻ phải nói là thấy chết không sờn, giục giã.
Nghe vậy Mặc Chiến cũng không còn gì để nói nữa, tức giận nói:
“Có cái gì không dám chứ?”
“Đi…”
Nói xong hắn ta gảy ngón tay một cái, để lại một cái phân thân ở nơi này.
Cuối cùng hắn ta cũng cảm thấy không ổn, cho nên mới lưu lại ở đây một đạo thân, nếu như hắn ta xảy ra chuyện gì, có đạo thân này ở đây thì hắn ta sẽ không chết.
Lúc này hai người nhanh chóng bước về phía trước.
Rốt cuộc không bao lâu, bọn hắn đã nhìn thấy được một cái sơn thôn nhỏ.
Nhìn thấy sơn thôn nhỏ quen thuộc ở phía trước, trong lòng của Ngao Vô Song cảm thấy phức tạp…
Mẹ nó chỉ mới rời khỏi được vài ngày…
Kết quả hắn ta lại quay trở lại rồi.
Hắn ta khẽ cắn môi, liều mạng.
Mà lúc này ở phía sau hắn ta, Chiến Đế hắc ám cũng bỗng nhiên kinh ngạc.
Chỗ này…
Quỷ dị khó lường.
Hơn nữa hắn ta chỉ mới liếc mắt nhìn thì đã có cảm giác tim đập chân run rồi, dường như toàn bộ bổn nguyên của bản thân đều bị áp chế…
Tại sao Cố Tổ Hắc Ám lại ở nơi này?
Giờ khắc này hắn ta có chút do dự, nói: “Mấy người Cố Tổ thực sự đang ở nơi này?”
Ngao Vô Song nhìn thấy vẻ mặt của Chiến Đế hắc ám liền lập tức hiểu ra, bản thân mình dẫn hắn ta đi tới nơi này… Đúng nơi rồi.
“Đương nhiên, tuy nhiên hạng người nhỏ yếu như ngươi căn bản không có tư cách đến gần nơi này, sẽ bị giết chết, nếu như ngươi không dám đi thì ở chỗ này chờ đợi là được rồi.”
Trong mắt của hắn ta cố ý lộ ra vẻ trào phúng, sau đó xoay người dửng dưng đi về phía trước.
Chiến Đế nghe vậy lập tức nổi giận nói:
“Ta có gì mà không dám?”
Lúc này hắn ta cũng đuổi kịp.
Thế nhưng dần dần đi tới gần sơn thôn nhỏ kia, Mặc Chiến càng cảm thấy kinh hãi, đi tới đi tới, hai cái chân của hắn ta bỗng nhiên hóa thành hai cái móng trâu to lớn, bản thân hắn ta cũng hiện ra chân thân rồi.
Quỷ dị hơn là lúc này Đạo Cảnh Địa của hắn ta lại tự chủ xuất hiện.
Ở bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn ta, lúc này mấy người Độc Cô Ngọc Thanh, Long Tử Hiên, Thủy Thanh Linh cùng với Côn Bằng đều đã nhận ra cái gì đó, sau đó lập tức trốn thoát ra.
“Quay về thôn?”
Nhìn thấy sơn thôn nhỏ, mấy người Độc Cô Ngọc Thanh đều giật mình, sau đó bọn họ đều không chút do dự chạy về phía sơn thôn nhỏ.
Nhìn thấy thế Chiến Đế hắc ám nhất thời kinh ngạc, tại sao lại như thế này?
Tại sao những tù binh này của hắn ta lại chạy ra ngoài?
“Đứng lại.”
Hắn ta điên cuồng hô lên.
Thế nhưng phát ra chỉ là một tiếng trâu rống cao vút: “Mou!”
Chiến Đế Hắc ám chạy như điên về phía mấy người Long Tử Hiên, bốn vó nhanh như gió, hắn ta thể hiện ra uy thế của Đại Đế, mỗi một bước đều có thể tróc tinh nã nguyệt, siêu việt chư giới, thế nhưng trong giờ phút ngắn ngủi này, dường như khoảng cách lại có thể giống như thời không cách vô tận năm tháng, khiến cho hắn ta khó có thể tới gần được.
Tốc độ của hắn ta thực sự rất nhanh, thế nhưng khoảng cách giữa sơn thôn nhỏ đã diễn hóa ra thành một con sông dài vô tận khiến cho tốc độ của hắn ta chỉ có vẻ như một con trâu đực phổ thông bình thường mà thôi.
Mà giờ khắc này.
Bên trong sơn thôn nhỏ.
Đã đến giữa trưa, tất cả mọi người đều nghỉ ngơi ở trên mặt đất, Cung Nhã nấu một chút khoai tây, hấp một chút bánh bao để mọi người ăn cơm trưa, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ, bất chợt nghe thấy một tiếng trâu rống cao vút truyền tới từ ngoài thôn.
“Ồ? Xảy ra chuyện gì? Trâu chạy sao?”
Nhị đại gia lên tiếng.
Trương đại bá đứng dậy nhìn thoáng qua, buồn bực nói:
“Không có, Đại Hoàng Ngưu, Tiểu Hắc Ngưu đều đang ở đây mà…”
“Thiên Bắc đi, cầm roi, tùy tiện ra xem một chút.”
Lúc này ông gọi tên Minh Thiên Bắc, chuẩn bị ra ngoài thôn nhìn xem.
Hai người đi về phía ngoài thôn.
Vừa mới tới cổng thôn đã thấy ở ngoài thôn có một con trâu màu đen, lúc này giống như phát điên rồi, vung bốn chân ra, đang đuổi theo mấy người Long Tử Hiên, Độc Cô Ngọc Thanh.
“Này… Tình huống này là như thế nào?”
Minh Thiên Bắc nhất thời giật mình.
Hắn nhìn qua một cái, rõ ràng phát hiện ở trên người của con trâu đen kia phát ra hắc khí vô hình ngút trời, mỗi một bước chân trâu đạp xuống đều giống như xuyên qua ngân hà, tốc độ nhanh không gì sánh được, khí thế ngút trời.
Dường như muốn đạp phá toàn bộ thiên địa.
Nhưng khi tới gần sơn thôn nhỏ, không gian ở xung quanh giống như hóa thành một cái vũ trụ, hóa giải tốc độ kéo dài qua ngân hà của trâu đực hắc ám kia.
“Trâu điên.”
Trương đại bá cũng lên tiếng, trong mắt vẫn rất bình tĩnh nói:
“Thiên Bắc à, ngươi cũng đã học xong cày ruộng rồi, hiện tại cũng nên học cách đối phó với trâu điên một chút rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận