Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2336: Ngược dòng một đạo thân cuối cùng

Trên tế đàn.
Bên trong thức hải của đám người Ma Tổ đã từng được gửi gắm ngọc Hồng Trần, hôm nay khí tức của ngọc Hồng Trần ở bên trong thức hải đã khiến cho bọn họ cộng minh cùng với đại ấn Luân Hồi.
Giờ khắc này, dường như tất cả mọi người đều có cảm giác.
Tâm niệm của bọn họ dần dần hợp nhất đối với đại ấn Luân Hồi, ở xung quanh bọn họ bỗng nhiên có hư ảnh địa phủ sứt mẻ hiện lên, đó là quỷ vực âm trầm, là thông đạo vãng sinh, là nơi trở về của tất cả sinh linh…
Bọn họ cảm ứng được tồn tại của địa phủ sứt mẻ, nhưng lại cảm giác dường như khoảng cách rất xa xôi… Chỉ có thể tiếp cận được một chút.
Tiếp cận cánh cửa Địa Phủ kia… Sau đó đẩy ra.
Đồng thời dưới tế đàn.
Một đôi mắt thối rữa chậm rãi mở ra, đang quan sát tất cả mọi chuyện trên tế đàn.

Một vùng Đại Mạc bao phủ ở đầu nguồn của Cổ Lộ Cấm Kỵ.
Dường như ở phía sau Đại Mạc có thể nhìn thấy được vô số sương mù xám cuồn cuộn, có tồn tại thần bí đang ở đây lẩm bẩm nói nhỏ.
Mà ở bên này của Đại Mạc, một ngôi mộ lẻ loi trấn áp toàn bộ Cổ Lộ.
Đầu cùng chỉ có hoang vắng, muôn đời đến nay không một ai có thể đặt chân.
Lúc này.
Sứ giả U Hư đi tới, bên trong tay của hắn ta có cầm một cái hộp ngọc, ở bên trong hộp ngọc là di vật mà Thập Tôn Nhị Hung đã từng sử dụng.
Hắn ta không dám tới gần ngôi mộ, chỉ đứng cách xa ngàn mét.
Cho dù như thế, hắn ta vẫn cảm giác lo lắng như trước, dường như đang đối mặt với một tồn tại vô địch kinh khủng.
Hắn ta đang chờ đợi.
Chờ đợi nghi thức đại trận Luân Hồi hoàn toàn thành công, chờ đợi quyền bính Luân Hồi xuất hiện một lần nữa.
Khi đó mới có khả năng sử dụng di vật của Thập Tôn Nhị Hung để triệu hồi ra một đạo vong hồn cuối cùng của những người đó.
Từ đó mở ra nơi này, thông đạo nối liền với thế giới Cấm Kỵ, tiếp dẫn Cấm Kỵ Đạo Ngân mà thế lực sương mù xám ở bên trong thế giới Cấm Kỵ đã ban tặng.
“Hủ Nô đại nhân đang quan sát bên kia, hắn ta sẽ đánh cắp Luân Hồi…”
“Mà ta sẽ lợi dụng đám lão quỷ ở bên trong U Hư Chi Địa dọn sạch sẽ ngăn cản của vị mang điểm cuối của vạn đạo, nghênh đón chủ nhân đến…”
Sứ giả U Hư nói nhỏ.
Bỗng nhiên ở trong lòng của hắn ta đã có cảm ứng.
Hủ Nô đại nhân đã truyền tin tức đến.
Đã sắp chưởng khống được quyền bính Luân Hồi.
Hiện tại chính là cơ hội phá cục.
Sứ giả U Hư bỗng nhiên mở hộp ngọc ở trong tay ra, sau đó lấy hết tất cả đồ vật ở bên trong ra ngoài.
Có dây đàn gần như hủ bại.
Có bút vẽ gãy lìa.
Có thanh kiếm khô mục.
Có phật châu màu đen.
Có túi thuốc rỗng tuếch.
Thậm chí còn có một nhúm lông đỏ.

Đã lấy ra đủ mười hai cái di vật.
“Luân Hồi sắp thành, mời U Hư Chi Địa phá cục của vị mang điểm cuối của vạn đạo.”
Sứ giả U Hư lên tiếng, hắn ta đang kêu gọi.
Giờ khắc này.
Rầm.
Ở cuối Cổ Lộ Cấm Kỵ dường như có một thế giới lớn đang phủ xuống, mơ hồ ở bên trong đó truyền đến tiếng kêu khóc của vạn quỷ, u linh đang reo hò.
Khí tức Địa Phủ rét lạnh bao phủ ở bên trên đoạn Cổ Lộ này.
Lúc này chín địa phủ sứt mẻ đều xuất hiện.
Bên trong chín cái địa phủ có vô số quỷ nhãn bích lục sáng lên, từ bên trong u minh quan sát ngôi mộ ở phía trước này.
Rậm rạp chằng chịt khiến cho người khác phải kinh hãi.
Mà ở bên trong chín cái địa phủ lại có một không gian thần bí khác xuất hiện, ở bên trong không gian đó có khí tức Luân Hồi mỏng manh chuyển động, gần như sắp muốn phá vỡ ghế Diêm Vương, chín quỷ ảnh kinh khủng đã xuất hiện.
“Vị mang điểm cuối của vạn đạo, ngươi nên rời đi.”
Con lão quỷ chỉ còn lại đôi mắt ngưng trọng nói với ngôi mộ kia:
“Xây dựng lại Luân Hồi, che chở tất cả vong linh trên thế gian.”
Nhưng ngôi mộ kia vẫn bất động.
“Thứ mà ngươi muốn bảo vệ đã không còn tồn tại từ lâu nữa rồi, cho dù một đạo thân cuối cùng của bọn họ vẫn còn tồn tại thì có thể như thế nào? Ngay cả vị kia cũng đã mất đi, cho dù có là ai tái hiện thì cũng không thể nào thay đổi được kết cục.”
“Năm đó ngươi lưu lại một ngôi mộ, chẳng qua cũng chỉ là một cái niệm tưởng, vậy thì hãy để cho ngươi xem một chút, niệm tưởng của ngươi sẽ biến mất.”
Giọng quỷ già nua lên tiếng, ngay lập tức, ở bên trong U Hư Chi Địa, bên trên chín cái ghế Diêm Vương, chín con quỷ khổng lồ đồng thời ra tay.
Giờ khắc này, chín cái địa phủ nổ vang, vạn quỷ kêu gào tạo thành dao động âm u.
Ở bên trong U Hư Chi Địa, chín cái ghế Diêm Vương phát ra âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt, gần như sắp muốn tan vỡ, tia lực lượng Luân Hồi cuối cùng ẩn chứa ở bên trong ghế đã bị buộc ra ngoài, hoá thành một tia sáng Luân Hồi màu vàng, bắn ra khỏi U Hư Chi Địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận