Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2492: Luân Hồi chưởng khống quyền bính

Lẽ nào Độc Cô Ngọc Thanh sợ hắn ăn mất con cá kia hay sao…
Mặc dù con cá đó thực sự rất dài và mập mạp, có thể vào nồi được rồi, làm thành cá nướng, phối hợp với một số loại rau nữa khẳng định sẽ rất thơm… Nhưng hắn là loại người này hay sao?
“Mang đi đi mang đi đi.”
Mắt không thấy, tâm không phiền.
Độc Cô Ngọc Thanh nghe vậy liền mừng rỡ, lúc này tìm một cái hũ lớn, đi tới bên hồ nước, cái hũ vừa được đặt vào trong hồ nước, con cá chuối liền nhịn không được mà chui vào bên trong.
“Sư phụ, đệ tử đi trước.”
Lúc này Độc Cô Ngọc Thanh mang theo cái hũ kia chào tạm biệt Lý Phàm.
Lúc này nhóm người bọn họ rời khỏi sơn thôn nhỏ.

Lúc đi tới cổng thôn lại phát hiện ra Nhị đại gia đang đốt vàng mã ở cổng thôn.
“Khiêu Đại Thần… Nếu như đã chết thì nhận tiền này đi…”
Vừa đốt vàng mã, ông còn bắt đầu lẩm bẩm niệm.
“Không đúng, đây là loại giấy gì, khói vàng gì…”
Thuỷ Thanh Linh cũng khiếp sợ lên tiếng, nàng ta phát hiện sau khi Nhị đại gia đốt vàng mã, khói vàng này phiêu tán ở trong thiên địa, dường như đang tiếp dẫn cái gì đó.
“Luân Hồi.”
Độc Cô Ngọc Thanh bỗng nhiên nói nhỏ:
“Khói vàng bắt đầu, Luân Hồi xuất hiện, quyền bính của Lôi Đế đã tan vỡ, khói vàng của Nhị đại gia sẽ khiến cho quyền bính của Luân Hồi chưởng khống một châu này…”
“Sư phụ để cho Nhị đại gia đốt vàng mã là đang sắp xếp Luân Hồi hay sao… Luân Hồi, Cửu Thế Cấm Tháp, ngọn lửa hắc ám…”
Độc Cô Ngọc Thanh suy tư, ba thứ này được coi là căn bản để trấn áp hết tất cả đại loạn, hôm nay ngọn lửa hắc ám vào sơn thôn, Luân Hồi cũng chậm rãi xuất hiện…
Có phải Cửu Thế Cấm Tháp cũng đã xuất hiện rồi hay không?
Hắn nhớ kỹ trước đây khi nhóm người bọn họ rời khỏi sơn thôn, sư phụ đã từng nói với Vân Khê cô nương rằng người đã tìm được giải pháp khác…
Hiện tại xem ra, dường như đại cục của sư phụ đang chậm rãi được mở màn rồi…
Trong yên lặng, ở chỗ sâu bên trong bầu trời của toàn bộ châu Khai Nguyên có một sự biến ảo thần bí khó lường.
Chuyện này bởi vì Lôi đế diệt cong, quyền bính Đại Đế lại tán trở về trong thiên đại, lúc này đang bị một lực lượng nào đó chưởng khống.
Ấn ký Thiên Tâm đang lặng lẽ diễn biến.
Có hư ảnh cầu Nại Hà dường như nối liền về phía linh hồn của toàn bộ sinh linh một châu này…
Có những quỷ tượng của địa phủ xuất hiện ở giữa ban ngày…
Có Tam Sinh Thạch xuất hiện, dường như đang đứng sừng sững ở trên bầu trời…
Trong lúc chúng sinh không hề hay biết, quyền bính nào đó đã cai quản châu này một lần nữa.
“Có chuyện gì xảy ra? Là vị Đại Đế nào đã cướp lấy quyền bính của một giới này?”
Thuỷ Thanh Linh run rẩy lên tiếng.
Nàng ta nghĩ tất cả những chuyện này đều khó tin đến cực điểm…
Ngoại trừ Đại Đế thì ai có thể chưởng khống ấn ký Thiên Tâm được?
Thế nhưng lúc này dường như ấn ký Thiên Tâm đang diễn biến một loại dị tượng nào đó không thuộc về bất kỳ một vị Đại Đế nào đương thời…
Ngược lại giống như trong truyền thuyết…
Luân Hồi!
Thế nhưng Luân Hồi quá mức cổ xưa, ngược dòng đến thời đại của Chiến Thiên Đế mới có ghi chép về Luân Hồi…
“Luân Hồi, con đường cấm kỵ ở trong truyền thuyết… Lẽ nào sẽ xuất hiện sao?”
Nàng ta lẩm bẩm, thầm nghĩ cảnh tượng lúc này thực sự giống như là mộng ảo.
Thân làm Thánh nữ của Đế Đình Thuỷ Đạo, nàng ta biết được một số ghi chép cực kỳ cổ xưa cùng với truyền thuyết.
Ở trong truyền thuyết, trước khi con đường sáng thế, con đường ký sinh, con đường sương mù xám xuất hiện, thực ra trong thế gian còn có một con đường cổ xưa hơn nữa, đó chính là con đường Luân Hồi.
Luân Hồi chính là cấm kỵ chân chính, siêu thoát khỏi thời không, có thể che chở toàn bộ chúng sinh trong thiên hạ.
Một khi tiến vào bên trong Luân Hồi, hắc ám cũng không thể tiêu diệt được sinh linh trên thế gian được, cho dù có mất đi cũng có thể tái hiện lại.
Nếu như nói hiện tay, trên thế gian này, pháp của tất cả các vị Đại Đế đều chỉ có thể giúp cho một số nhỏ người tìm được đường sống, như vậy thì Luân Hồi chính là đại đạo thông thiên có thể phổ độ toàn bộ chúng sinh.
Thế nhưng không có một con người hay Đại Đế nào dám đi nếm thử con đường Luân Hồi, bởi vì trên con đường Luân Hồi tràn đầy tai hoạ, một khi chạm đến, e rằng cũng sẽ dẫn đến những tồn tại kinh khủng ở trong bóng tối.
Thậm chí ngay cả một ít tồn tại đã từng tiếp xúc qua Luân Hồi cũng đều đã trở thành cấm kỵ, ngay cả lịch sử cũng không thể tìm ra được.
Hiện tại nàng ta càng cảm thấy rốt cuộc sơn thôn nhỏ này khủng bố đến cỡ nào.
Trách không được dám bố cục đối phó với hắc ám… Ngay cả Luân Hồi bọn họ cũng đã sớm tìm được rồi hay sao?
Lý tiền bối… Thực sự đáng sợ.
Bàn cờ này… Quá kinh khủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận