Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2317: Độc thủ 2

Sợ rằng toàn bộ nguyên tộc thứ mười đều bị diệt sạch rồi.
Mà ngay cả cấm chủ Mai Trị Thương cũng nhìn về phía Ngao Vô Song, ánh mắt tràn đầy phức tạp nói:
“Chủ nhân… Ngài quá mạnh mẽ.”
Hắn ta cảm thán từ tận sâu trong thâm tâm.
Mới vừa rồi loại thế cục như thế này, Luân Hồi đang ở trước mặt, vinh quang cùng với huy hoàng chưa từng có trước nay, kết quả Ngao Vô Song lại có thể nhấc chân chạy, không lưu luyến chút nào.
Lúc đó hắn ta vẫn còn rất không hiểu.
Hiện tại xem ra Ngao Vô Song người ta mới là người sáng suốt.
Mà Ngao Vô Song cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Mẹ nó, thực sự là kỳ quái, đã đi tới đây rồi mà vẫn có thể gặp được con chó chết kia?”
Lúc đứng ở trong đại trện, khoảnh khắc khi đạo nhân đầu chó biến thành con chó đen, Ngao Vô Song đã biết là… Số phận tà môn lại bắt đầu phủ xuống ở bên cạnh mình.
Cho nên hắn ta không chút do dự xoay người chạy trốn.
Cái gì Luân Hồi, cơ duyên gì… Ở trước mặt của sơn thôn nhỏ, tất cả đều là mây bay.
Quả nhiên bản thân vừa mới chạy đi, phía sau toàn bộ nguyên tộc thứ mười đều bị một loại khí thế khủng bố bao phủ, tuyệt đối xảy ra hoạ lớn.
Sơn thôn nhỏ tà môn xuất hiện rồi, nhất định sẽ xảy ra hạo kiếp.
Hắn ta đã thăm dò rõ ràng đường đi rồi.
“Đáng tiếc, bỏ lỡ xương cốt của cấm chủ Luân Chuyển, không có cơ hội dùng hắn ta để thăng cấp… Haiz…”
Ngao Vô Song thở dài một hơi.
Đây chính là mong muốn thăng cấp.
Nhưng vào giờ khắc này.
Rầm!
Khi bọn hắn nhìn về phía hư không ở trước mặt, bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.
Trong đó có một bộ xương gian nan đi ra, toàn thân chỉ còn lại mấy khúc xương ở vị trí quan trọng nhất.
“Ồ… Đây là… Luân Chuyển?”
Mai Trị Thương nhìn thấy bộ xương khô này, nhất thời kinh ngạc.
Bộ xương này chính là do Cấm Chủ Luân Chuyển để lại.
Trước khi chết, hắn ta đã lấy xuống xương sọ cùng với những xương cốt quan trọng nhất của mình, dùng tính mệnh mở ra đường hầm hư không, ném xương vào bên trong.
Dùng cái này để lưu lại một chút sinh cơ.
Chỉ cần xương cốt còn thì còn có cơ hội sống lại được.
Trên thực tế, năm đó Mai Trị Thương cũng làm như vậy, bị vị mang điểm cuối của vạn đạo tát chết, may mà vẫn còn xương cốt nên vẫn còn có một đường sinh cơ.
“Các ngươi… Lại có thể không chết?”
Mà bộ xương kia xoay người nhìn thấy đám người Mai Trị Thương, lấy làm kinh hãi, làm thế nào mà mấy tên này trốn ra ngoài được?
Có điều bộ xương Cấm Chủ Luân Chuyển không suy nghĩ nhiều vội vàng nói:
“Nhanh, ta nhịn không được muốn ngủ say rồi, mau đưa ta đi đến nguyên tộc khác đi.”
Chỉ cần đến nguyên tộc khác, được tuyền nhãn sương mù xám của nguyên tộc khác tẩm bổ là có thể phục hồi dần dần được.
Mà Mai Trị Thương nghe vậy, khoé miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng nói:
“Ngươi đang ra lệnh cho chúng ta?”
Cấm Chủ Luân Chuyển tức giận nói:
“Ngươi muốn kháng lệnh sao? Ta chính là Cấm Chủ Luân Chuyển, các ngươi dám làm trái lời ta…”
“Cho dù lực lượng của bản toạ có thể tiêu tán bất cứ lúc nào, thế nhưng muốn giết chết các ngươi cũng rất dễ dàng.”
Mặc dù chỉ là một bộ xương thế nhưng lúc này vẫn phát ra uy thế khủng bố.
Mai Trị Thương cũng nhìn về phía Ngao Vô Song nói:
“Chủ nhân?”
Ngao Vô Song tiến lên nhìn về phía Cấm Chủ Luân Chuyển, trong mắt sáng ngời nói:
“Lực lượng của ngươi có thể tiêu tán bất cứ lúc nào?”
“Như vậy ta sẽ chúc ngươi… Lực lượng vĩnh viễn trường tồn, vĩnh viễn không tiêu tán.”
Vừa dứt lời.
Bốp!
Xương cốt của Cấm Chủ Luân Chuyển lập tức nứt ra.
Xương cốt rơi đầy đất.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Mai Trị Thương cũng giật mình.
Tình huống này là như thế nào?
Hắn ta vốn muốn mượn cấm chủ Luân Chuyển để nhìn sâu cạn của Ngao Vô Song…
Nhưng hiện tại xem ra, sâu cạn của Ngao Vô Song không phải là vấn đề, vấn đề là… Hắn ta quá tà môn!
Mà ánh mắt của Tống Kỷ Viễn cũng trở nên phức tạp nói:
“Ngao đại ca… Ngôn xuất pháp tuỳ.”
“Vô địch!”
Xương cốt của Cấm Chủ rơi lả tả ở trên mặt đất.
Mà Cấm chủ Mai Trị Thương cùng với Tống Kỷ Viễn đều khiếp sợ, phức tạp nhìn cảnh tượng này.
Hai mắt của Ngao Vô Song thì toả sáng.
Nhiều xương như vậy?
“Ngươi nói một chút, tại sao lại té xuống đất?”
Ngao Vô Song đi thẳng tới nói:
“Ta giúp ngươi dựng bộ xương đứng lên một lần nữa đi.”
Lúc này hắn ta nhặt lên từng khối xương, một lần nữa dựng lại thành hình dáng thân thể.
Mà giờ khắc này có một loại khí tức vô hình theo tay hắn ta tiến vào bên trong đan điền của hắn ta, sau đó đi về phía cái trán, cuốn vào bên trong Đạo Cảnh Địa.
Ở bên trong Đạo Cảnh Địa, một toà tiểu tháp màu đen lơ lửng ở bên trên bầu trời.
Lúc này hơi thở này hội tụ đến đây.
Ngay lập tức, một phần nhỏ của tầng thứ ba trong tiểu tháp bị thần hoá.
Đúng lúc này.
Bên trong tiểu tháp bỗng nhiên có một loại khí màu đen hoá thành một con đường màu đen hiện lên ở giữa Đạo Cảnh Địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận