Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2651: Thân thể Khiêu Đại Thần hắc ám 2

Chỉ Giả có chút không cam lòng nhìn về phía ngai vàng hắc ám.
Tồn tại ở trên ngai vàng hắc ám chính là một con mắt để bọn hắn quan sát vị kia.
Mặc dù không có trực tiếp nhìn kỹ được vị kia, thế nhưng mỗi một cái suy nghĩ ở trong đầu của vị kia đều sẽ chiếu rọi ở trong lòng của tồn tại trên ngai vàng hắc ám, bởi vì… Bọn họ vốn là một thể.
Tồn tại ở trên ngai vàng hắc ám ngáp một cái, duỗi lưng ra nói:
“Tiểu bằng hữu, ngươi nghi ngờ ta sao?”
Vừa nói, ở bên trên ngai vàng hắc ám giống như có một luồng khí cơ vô hình rủ xuống.
“Dừng lại.”
Chỉ Giả chấn kinh vội vàng thả ra đại đạo của bản thân muốn khiến cho luồng khí cơ vô hình kia ngừng lại.
Mà ngay cả Ám Giả, Mặc Giả đứng ở xung quanh cũng đều lập tức đông cứng, không thể cử động được nữa, thế nhưng khí cơ của tồn tại bên trên ngai vàng hắc ám hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào, trực tiếp rơi xuống hoá thành một cái bạt tai.
“Ngươi…”
Chỉ Giả nhắm chặt hai mắt lại, trong lòng khẩn trương tột độ, hắn ta biết bản thân đã bị áp chế.
Nhưng cái tát kia chỉ nhẹ nhàng vỗ vào vai của hắn ta một cái thì lập tức biến mất.
Giọng nói của tồn tại bên trên ngai vàng hắc ám miễn cưỡng vang lên nói:
“Quên đi, đánh ngươi cũng không có ý nghĩa gì.”
Nói xong dường như ở bên trên ngai vàng hắc ám lại vang lên tiếng hít thở đều đều, dường như tồn tại kia đang ngủ say rồi.
Chỉ Giả nghe vậy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, cũng giải trừ đại đạo Vô Động của bản thân.
“Còn thái quá hơn Khiêu Đại Thần…”
Chỉ Giả không khỏi lên tiếng lẩm bẩm nói:
“Cho dù Khiêu Đại Thần có thể phá được đại đạo Vô Động của ta, nhưng cũng sẽ không dễ dàng trực tiếp như vậy được…”
Ám Giả trầm giọng nói: “Ngươi càn rỡ.”
Chỉ Giả nói: “Ta cũng chỉ có chút bức xúc…”
“Thế nhưng ngày hôm nay nên làm như thế nào?”
Ám Giả trầm tư một lúc rồi nói:
“Chúng ta ra tay giúp Hôi Đế, nếu như hắn ta có thể chứng đạo Thiên Đế thì sẽ thay đổi toàn bộ thế giới Cấm Kỵ.”
“Đại Đế Luân Hồi đã xuất hiện, e rằng người bình thường sẽ không thể làm nên được chuyện gì, hay là sư huynh đệ chúng ta đi một lần?”
Nhưng vào giờ khắc này, ở chỗ sâu bên trong mảnh đất hắc ám, bên trong một cánh cửa đen kịt bỗng nhiên có một giọng nói già nua vang lên:
“Ta đi.”
Nghe được giọng nói này, mấy người Chỉ Giả, Ám Giả đều chấn kinh vội vàng quay đầu.
Mà dường như ngay cả tiếng hít thở ở bên trên ngai vàng hắc ám cũng chậm dần lại.
Chỉ thấy ở bên trong cánh cửa có một lão già đi ra, lão giống như một Thần Côn, trên cổ lộ ra một ít xương cổ xưa, bên hông có treo đao múa, trên lưng còn có một cái chiêng trống.
Trong mắt của lão tràn ngập hắc vụ.
“Khiêu Đại Thần?”
“Làm sao ngươi lại xuất hiện?”
Lão già này đương nhiên chính là Khiêu Đại Thần.
Lão chậm rãi đi tới nói: “Hắn đã sắp hoàn thành một bước cuối cùng, thế nhưng các ngươi lại hồn nhiên không biết, nếu như ta không xuất hiện thì toàn bộ Hắc Ám Chi Khung sẽ bị ngươi mai táng.”
Nghe vậy Ám Giả cùng với Chỉ Giả đều sửng sốt.
Hắn?
“Ngươi nói là… Vị ở trong thôn kia?”
Chỉ Giả lên tiếng.
“Còn có ai?”
Khiêu Đại Thần phản bác.
Chỉ Giả nói: “Bổn nguyên Tiên Đạo, Thánh Đạo, Đạo Thần của hắn đều đã bị đánh mất, cảnh giới sắp rơi xuống, kết quả Hủy Nguyên Phần Trụ sắp thành, đến lúc đó mượn đại trận Phần Trụ, dùng bổn nguyên hắc ám của toàn bộ Hắc Ám Chi Khung làm hỏa hoàn toàn luyện hóa hắn…”
Sắc mặt của Khiêu Đại Thần hung ác nham hiểm, bỗng nhiên tát một cái.
Sắc mặt Chỉ Giả đại biến nói: “Dừng lại.”
Nhưng giờ khắ này trên tay của Khiêu Đại Thần hắc ám biến hóa ra một số lượng đại đạo không thể đếm rõ được, lại có thể không bị khống chế, tát mạnh vào trên mặt của Chỉ Giả.
“Bốp.”
Âm thanh thanh thúy vang lên.
“Ngươi…”
Chỉ Giả liên tục rời khỏi phía sau, thân làm người nổi bật ở trong số những Vô Thượng, lúc này hắn ta lại có vẻ bất lực như thế.
“Đại Đạo Vô Hạn, không thể hạn chế…”
Ám Giả thì thào nói ra chân tướng, Khiêu Đại Thần đã sử dụng một loại đại đạo Vô Thượng cổ xưa nào đó.
“Hủy Nguyên Phần Trụ? Nực cười.”
Khiêu Đại Thần hắc ám lạnh lùng lên tiếng nói: “Lão tử thiên hạ đệ tam còn chưa dám có ý đồ với hắn, chỉ dựa vào các ngươi mà dám đối phó tính toán hắn?”
“Ngu xuẩn không biết gì.”
Nghe vậy Ám Giả lo lắng nói: “Ý của ngươi là… Hắn đánh mất tất cả bổn nguyên đều là giả, đang tính toán chúng ta?”
Khiêu Đại Thần hắc ám nói:
“Đánh mất nhiều bổn nguyên là sự thật, tuy nhiên cảnh giới rơi xuống chỉ là lời nói vô căn cứ.”
“Con đường hắn đi chưa từng có ai, sau này không còn ai.”
Trong mắt của lão lóe lên ánh sáng màu đen lạnh lùng nghiêm nghị không gì sánh được, nói: “Ta cũng không thấy rõ lắm ảo diệu ở bên trong… Tuy nhiên nếu như các ngươi thực sự cho rằng toàn bộ bổn nguyên hắc ám của Hắc Ám Chi Khung làm tiền đặt cược, đi theo con đường đại trận Phần Trụ… Chỉ có thất bại thảm hại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận