Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2793 - Cô Giả không cô 3

Cuộc sống của hắn càng ngày càng phong phú.
Dường như sinh mệnh đã được lấp đầy.
Nhưng sự yên tĩnh này cũng không có duy trì được lâu lắm, sau ba năm, dường như trong bầu trời có biến hoá nào đó.
Mọi người ở trấn nhỏ nhìn thấy sao băng rơi xuống, một toà thành lớn nào đó bị sao băng đập trúng, ngàn vạn người chết, nam nhân trung niên đi theo thiếu nữ đi cứu người trị thương, lại phát hiện những người đó đều bị một loại lực lượng nào đó ăn mòn, thuốc và kim châm cứu đều không có tác dụng.
Giữa ban ngày từng có hai lần nhật thực, mỗi một lần nhật thực đều có một loại sương mù màu đen cuồn cuộn trong thiên địa, nghe nói ở một chỗ nào đó đã xuất hiện ma quỷ màu đen nuốt ăn người sống.
Dường như truyền thuyết cùng tai nạn càng ngày càng gần với thị trấn nhỏ này.
Cuối cùng vào một buổi tối năm thứ tư, một đội kỵ binh hoàng thất tiến vào thị trấn nhỏ này.
Bọn họ chần chừ đứng ở sát biên giới của trấn nhỏ, cũng không trực tiếp tiến vào, nhưng dẫn tới sự quan tâm của các cư dân trong trấn nhỏ.
Đội kỵ binh này chờ đợi ở trấn nhỏ ba tháng, một ngày vào tháng thứ ba, có hai hoạt tử nhân bị nhiễm hắc vụ tấn công trấn nhỏ, toàn bộ đội kỵ binh hoàng thất kia gần như toàn diệt, cuối cùng chỉ còn lại có ba người.
Ba người kia tiến vào trong tiểu trấn, quỳ ở đầu đường, quỳ cực kỳ lâu, dường như đang chờ người.
Ban đêm hôm ấy.
Nam nhân trung niên vẫn nấu cơm cho thiếu nữ ở chỗ cũ.
Thiếu nữ sửa sang sách thuốc của mình, đêm đã khuya, nàng lại viết thêm hai phương thuốc chữa bệnh.
Nam nhân trung niên bưng cháo tới, nàng mỉm cười, ăn xong cháo, nàng bỗng nhiên nói:
“Ta dẫn ngươi đi xem sao đi.”
Nam nhân trung niên nói:
“Được.”
Vì vậy hai người nhân dịp đêm khuya rời khỏi căn nhà, đi thẳng lên trên đỉnh Đông Sơn cao nhất.
Ở trên đỉnh núi Đông Sơn, gió đêm khẽ thổi, trong trời đêm yên tĩnh, sao trời lấp lánh, ánh sáng như ảo như mộng.
Hắn và nàng nằm trên bãi cỏ, cỏ xanh mềm mại giống như cảnh trong mơ.
“Lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, cũng giống như nhìn thấy bầu trời sao, đáng tiếc, thật cô độc, chỉ có một ngôi sao.”
Thiếu nữ lên tiếng, dưới ánh sao, trong mắt nàng tràn đầy ý cười nói:
“Khi đó ta chỉ muốn, ta nhất định sẽ khiến cho bầu trời đêm của ngươi tràn đầy ngôi sao sáng.”
“Giống như bầu trời sao đêm nay.”
Nam nhân trung niên nghe lời của nàng, khoé miệng của hắn cũng mang theo nụ cười, đó là nụ cười bình thường, ấm áp.
Hắn nhẹ nhàng nói:
“Cảm ơn ngươi.”
Thiếu nữ giơ tay cầm tay hắn nói:
“Hiện tại ngươi vẫn còn cô độc sao?”
Nam nhân trung niên lắc đầu nói:
“Không còn.”
“Phố Đông quá náo nhiệt, không cô độc được.”
Thiếu nữ nở nụ cười nói;
“Được, vậy sau này ngươi không nên gọi là Cô Giả nữa, cũng không cần lại tự xưng Cô… Ngươi gọi là… Gọi là Thành Song, thấy thế nào?”
“Ta thích có đôi có cặp, như vậy thế giới mới trở nên tốt đẹp hơn.”
Nam nhân trung niên cầm lấy tay nàng, nói:
“Được.”
Thiếu nữ bỗng nhiên quay đầu lại, nhẹ nhàng chạm vào môi của hắn một chút.
“Ngươi quay trở về đi, ngươi thống lĩnh nhân tộc đi ra một con đường, ngày nay thiên hạ có hoạ lớn… Ta chờ ngươi ở chỗ này.”
Thiếu nữ bỗng nhiên đứng dậy, nàng một mình nhìn bầu trời đầy sao.
Cô Giả nhìn bóng lưng của nàng, im lặng cực kỳ lâu, bỗng nhiên nói:
“Tiền xem bệnh của ngươi đủ rồi, ta sẽ trở về lấy thuốc của ta.”
“Ta sẽ trở về, cưới ngươi.”
Nói xong hắn xoay người rời đi.
“Này, ngươi nhớ kỹ tên của ta sao?”
Thiếu nữ lên tiếng hỏi.
“Diêu Lam, ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên.”
Giọng của hắn dần dần trở nên xa xôi.
Thiếu nữ nở nụ cười, trong mắt nàng đều là nước mắt, nàng ngẩng đầu nhìn về phía ánh sao ngút trời, lớn tiếng nói với gió đêm:
“Ta chờ ngươi quay trở lại… Trở lại cưới ta.”
Giọng nói của nàng biến mất ở trong gió.
Phần sáu: Phản bội, tử biệt và bất lực
Mười bốn năm sau khi Cô Giả rời khỏi Đế Cung, cuối cùng cũng quay trở về.
Hắn trở về khiến cho vạn tộc hoảng loạn cuối cùng cũng yên tâm.
“Khởi bẩm Đại Đế, ba năm trước đây, sứ giả quan sát bầu trời phát hiện dị thường trong vũ trụ, hình như có hắc vụ tấn công.”
“Đầu tiên là sương mù xám, sau đó là hắc vụ, chúng ta toàn lực chặn sương mù xám, nhưng không có cách nào ngăn chặn hắc vụ.”
“Loại hắc vụ này có thể tuyệt diệt tất cả mọi thứ, hơn nữa, một bộ phận người không bị chết còn biến thành sinh linh hắc ám, cắn nuốt những vật sống khác… Hầu như không có cách nào tiêu diệt được.”
Bên trên Đế Đình, toàn bộ đại tướng, thần tử đều lên tiếng.
Cuồng Đao đầu tóc bạc trắng, hôm nay tu vi của hắn ta cũng đã đạt đến một trình độ phi thường kinh khủng, vượt xa tất cả mọi người nói:
“Nơi sâu xa trong vũ trụ… Chắc chắn đã có biến đổi lớn.”
Cô Giả gật đầu nói:
“Ta sẽ tự mình đi một chuyến tới nơi sâu xa trong vũ trụ.”
Cuồng Đao nói: “Chúng ta… Nguyện ý thân chinh cùng với Đại Đế.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận