Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2515: Côn Bằng xuất hiện

Ven hồ Khốn Long.
Lúc này cường giả của các tộc đều đang kêu rên.
“Không.”
“Chúng ta đến để tìm kiếm cơ duyên Côn Bằng, không phải trở thành nhiên liệu.”
“Để cho chúng ta rời khỏi.”
Tất cả mọi người đều đang hô to, kinh khủng muôn dạng.
“Các ngươi… Lừa gạt chúng ta.”
Thiên Điêu Vương nhìn về phía thị giả Thuỷ Đế Thuỷ Cuồng Văn ở trên mũi thuyền, cả cơ thể đều run rẩy nói:
“Ngay từ lúc vừa mới bắt đầu, các ngươi đã không có ý định cho chúng ta gia nhập vào Đế Đình.”
“Vì sao…”
“Đế Đình Thuỷ Đạo… Bội bạc.”
Giao Long Vương, Côn Ngạc Vương cũng đau đớn hô to.
Bọn hắn thân làm người phản bội, thế nhưng bây giờ cũng cảm nhận được sự không cam lòng cùng với lửa giận của sự phản bội.
“Các ngươi cũng chỉ là nhiên liệu mà thôi.”
Thuỷ Cuồng Văn cười nói:
“Lúc Cự Long nghiền chết một con kiến hôi sẽ quan tâm đến việc con kiến hôi làm trái hay là thuận theo Cự Long không?”
Nghe vậy Kim Bằng Vương nghiến răng nghiến lợi, trong lòng của hắn ta gần như muốn nổ tung, hắn ta bán rẻ cả cốt nhục huynh đệ nhưng lại đổi lấy một kết quả như thế này…
“Lừa dối ta… Các ngươi lại có thể lừa dối ta.”
“Ta liều mạng cùng với các ngươi.”
Hắn ta phóng thẳng về phía cái thuyền lớn kia.
Thế nhưng Thuỷ Cuồng Văn chỉ vung tay lên, ngay lập tức trận kỳ bao trùm toàn bộ các cổ tộc lớn, bộc phát ra sức mạnh đáng sợ, ở bên trong lô nhân quả giống như có một ngọn lửa nhân quả nào đó đang phun ra nuốt vào, muốn tiêu diệt tất cả mọi người.
Toàn bộ khu vực đều bị ngọn lửa ngân quả bao trùm.
Bọn hắn vốn là cổ tộc được Côn Bằng che chở, hôm nay toàn bộ đều hoá thành nhiên liệu, để tìm được nhân quả có liên quan đến Côn Bằng.
Lúc này nhân quả ở bên trong khu vực này đang sôi sục, hoàn toàn không thể tra xét được.
Chỉ có một con thuyền lớn không hề bị ảnh hưởng chút nào.
“Ngọn lửa nhân quả đang hừng hực cháy, nếu như ở kiếp này thực sự có huyết mạch Côn Bằng thức tỉnh… Nhất định sẽ tìm ra được.”
Hắn ta nói nhỏ, đồng thời lại không khỏi nhìn về phía xa xa.
“Ngược lại có thể tìm được huyết mạch Côn Bằng… Thế nhưng củi đen mà Đại Đế đã nói…”
Hắn ta suy tư.
Dường như không có nơi để tìm kiếm củi đen, mặc dù đám người Thuỷ Quy Nguyên chính là tiên dân, bởi vì tổ tiên tiên dân tới từ trong bóng tối, cho nên đốt cháy mấy người Thuỷ Quy Nguyên ở bên trong dòng sông dài nhân quả mới có thể dẫn tới sự quan sát của hắc ám…”
Nhưng cũng chỉ là một khả năng hư vô mờ mịt…
“Mong rằng trời phù hộ Thuỷ Đế…”
Hắn ta lẩm bẩm.

Lúc này ngọn lửa nhân quả vô hình vô chất.
Không hề cảm giác được sự nóng cháy hay bất kỳ độ ấm nào cả, thậm chí không nhìn thấy sự tồn tại của ngọn lửa này.
Thế nhưng giờ khắc này, toàn bộ sinh linh đang bị bao phủ đều cảm giác sự khủng hoảng trước nay chưa từng có.
Giống như mỗi một năm mỗi một tháng mà bản thân đã từng trải qua đều đang bị một ngọn lửa vô hình nào đó thiêu đốt.
Ký ức thuộc về bản thân đang dần dần bị đốt cháy.
Loại đốt cháy này khiến cho bọn hắn dần dần trở nên mục nát.
Vì sao sinh linh lại tồn tại, nhân quả ở tầng dưới chót nhất trực tiếp bị thiêu huỷ, chỉ còn lại những nhân quả có liên quan tới Côn Bằng sẽ được thẩm định lựa chọn ra, hoá thành nhiên liệu, hình thành ngọn lửa nhân quả.
Đây là một loại cấm thuật, cho dù Đại Đế sử dụng thì cũng sẽ rất dễ dàng chịu phản phệ, khiêu chiến bản luật nhân quả tồn tại của sinh mệnh.
Số lượng lớn sinh mệnh bị thiêu đốt, toàn bộ nhân quả có liên quan đến bọn hắn ở trên thế gian này cũng bị đốt cháy sạch sẽ, giống như bọn hắn chưa từng sinh ra ở trong thế giới này, biến mất một cách yên lặng không tiếng động.
“A a… Không… Đau chết ta rồi, đau chết ta rồi.”
Mà giờ khắc này Thiên Điêu Vương cũng đang kêu rên thảm thiết, lão ta cảm giác như linh hồn của bản thân cũng đang nứt vỡ ra rồi, giờ khắc này, bên trong nhân quả sinh mệnh của lão ta có một chút ánh sáng bị lấy ra.
Đó là hình ảnh về Côn Bằng.
Thời đại Cử Hoả, tiên dân sáng chế, Côn Bằng che chở cả một vùng đất, mà tổ tiên tộc Thiên Điêu của bọn hắn từng diện kiến Côn Bằng, được Côn Bằng bảo vệ.
“Không… Ta không muốn chết…”
Côn Ngạc Vương lăn lộn ở trên mặt đất, lão ta cảm giác từng tấc da tấc thịt, xương cốt đều giống như chịu vạn loại cực hình, thần chí của lão ta cũng trở nên hỗn loạn.
Giờ khắc này, lão ta rõ ràng nhìn thấy ở thời đại Cử Hoả, mặt đất có dung nham kinh khủng đang phun trào, bộ tộc của lão ta gần như bị toàn diệt, là Côn Bằng vỗ cánh che chở cho bộ tộc này của bọn hắn.
“Báo ứng… Đây là báo ứng, ha ha ha… Chúng ta bán đứng di dân Côn Bằng, phản bội vật tổ Côn Bằng, hiện tại toàn bộ nhân quả có liên quan đến Côn Bằng cũng đều muốn biến mất… Ha ha ha…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận