Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2771 - Phiên ngoại 1: Sau khi trở về

“Rời giường.”
Hắn hô hoán với sơn thôn nhỏ đang ngủ say, nói:
“Mở tiệc, chân giò kho tàu, chân gà sốt, cá nấu, dê nướng nguyên con, trâu hầm cách thuỷ… Có muốn ăn hay không? Báo danh!”
Giọng nói trong trẻo truyền khắp sơn thôn nhỏ.
Giờ khắc này, sơn thôn nhỏ ngủ say biết bao nhiêu năm tháng bỗng nhiên giống như sống lại.
“Cảm giác thật thoải mái…”
Ở trong một căn nhà, Nhị đại gia tỉnh lại từ giấc ngủ, duỗi lưng một cái, đứng dậy đi ra khỏi cửa, cũng cảm thấy ngoài ý muốn nói:
“Ồ? Xảy ra chuyện gì… Mới có vài ngày, tại sao cỏ lại mọc đầy trong sân của ta rồi?”
Nhị đại gia ngẩn người, cái sân vốn từng ngay ngắn sạch sẽ, hôm nay cỏ dại mọc rậm rạp, mà ngay cả trên nóc nhà cũng mọc lên không ít cây.
“Xảy ra chuyện gì, đất này giống như đã không canh tác vài năm rồi?”
Ở bên đường, Trương đại bá cũng đi ra, ông cầm lên cái roi mục nát của mình nói:
“Lão Triệu, đã xảy ra chuyện gì vậy, sao cả thôn lại bẩn thỉu như thế?”
Không chỉ có hai người, ngày hôm nay, toàn bộ già trẻ lớn bé, trai gái ở trong thôn đều thức tỉnh từ giấc ngủ say.
“Mặt trời lên cao rồi, rời giường đi chơi thôi.”
Đám con nít Vương Tiểu Nhị, Nhị Nha chạy ra bãi cỏ hoang.
“Ồ, tại sao ruộng vườn lại hoang tàn như thế, phải ăn gì đây…”
Vương đại thẩm nhìn vườn rau đã không thể nhận ra được nữa hô to.
“Khe nước cũng đã cạn sạch rồi, không có nước…”
“Cây ăn quả ta trồng cũng chết sạch rồi…”
Người ở trong thôn đều ai thán không ngớt với sự thay đổi lớn của sơn thôn nhỏ.
“Đất hoang khô cằn, ngày mai chúng ta cày bừa, không lo thiếu nước, ngày mai chúng ta đào giếng.”
Mà ở cổng thôn có một nam thanh niên đi tới, phía sau hắn kéo theo rất nhiều loại động vật, có trâu, dê, gà, vịt, heo, đầy đủ mọi thứ nói:
“Ngày hôm nay mở tiệc, trước hết mọi người cứ ăn đủ, còn lại thì để nuôi, sau này sẽ không còn thiếu thịt nữa.”
Nhìn thấy hắn, các thôn dân cũng sửng sốt một lúc, sau đó mọi người đều chạy về phía hắn.
“Không phải đây là Tiểu Lý hay sao?”
“Ai ya, cuối cùng ngươi cũng trở về rồi, nhiều năm không gặp.”
“Tiểu Lý quay về thôn, mở tiệc, mở tiệc, lão Trương đến, chúng ta cùng nhau mổ con heo mập này, giết.”
Các thôn dân cực kỳ náo nhiệt, bọn họ không hề quên Lý Phàm.
Cho dù cỏ hoang có mọc đầy ở trong thôn bọn họ cũng không để ý tới, lúc này chạy đến bên cạnh Lý Phàm, mọi người đều theo tứ tự mang những con vật này đi.
“Tiểu Lý ta nhớ mấy năm trước lúc ngươi mới vào thôn đánh thức chúng ta, trong thôn cũng hoang tàn, hôm nay ngươi rời khỏi một thời gian ngắn, lúc quay trở về lại hoang tàn rồi… Ngươi nên phụ trách.”
Nhị đại gia mỉm cười nói:
“Quải trượng của ta cũng bị phá huỷ rồi, ngươi làm một cây nữa cho ta được không.”
“Roi đánh trâu của ta cũng thế.’
Trương đại bá ở bên cạnh lên tiếng.
Lý Phàm đều mỉm cười nói:
“Được.”
Hắn nhiệt tình trò chuyện với các thôn dân, sau đó đi về phía tiểu viện.
Các thôn dân đều hô hò nhau dọn dẹp cỏ hoang ở bãi đất trống trong thôn, sau đó nổi lửa nấu nước, giết lợn giết dê, vô cùng náo nhiệt.
Tất cả giống y như đúc ngày mà Tiểu Lý vừa tới sơn thôn nhỏ.

Vô Nhị Nhàn Đình.
Tấm biển đã rơi xuống mặt đất, thần thánh hoá thành hư vô, Lý Phàm nhẹ nhàng vươn tay đẩy ra cánh cổng tre cũ kỹ.
Tiến vào trong tiểu viện, trong tiểu viện đã mọc đầy cỏ hoang.
Cây đào thoạt nhìn như khô héo, lá cây rơi xuống mặt đất.
“Meo meo.”
Trong lòng, bé mèo trắng khẽ nhỏ giọng kêu.
Lý Phàm đặt bé mèo trắng ở trên bàn đá dưới tán cây, sau đó cầm lấy cái chổi quét dọn sạch sẽ ở trong tiểu viện.
Hắn tự tay làm mọi thứ, vô cùng chăm chú, quét sạch sẽ lá cây đào, hắn nhổ sạch cỏ dại ở trong vườn, sửa sang lại mọi thứ, quét dọn sạch sẽ toàn bộ sân nhà.
Sau đó hắn bắt đầu đào giếng, bắt đầu sửa chữa tiểu viện, bơm nước cho hồ nước khô cạn, nhặt lên mấy cái vây cá hoá thạch ném vào trong nước.
Trong ổ gà chỉ còn lại trứng gà giống như hòn đá, Lý Phàm dùng khăn cẩn thận chà lau, hòn đá kia lại có thể chậm rãi trở nên trơn bóng, giống như vỏ trứng.
Quả trứng gà đá thực sự biến thành trứng gà.
Hắn tưới nước cho toàn bộ thực vật ở trong sân.
Cỏ khô màu đỏ sậm mọc ra mầm cây mới.
Một cây nho già chết khô dần dần nhú lên chồi mới.
Một gốc củ sen khô héo chậm rãi sinh trưởng trong nước.
Bên trong một đống cỏ lộ ra màu xanh nhạt.
Một gốc cây tái nhợt, lá cây chậm rãi mở rộng ra.
Dưới cây bồ đề, hạt bồ đề đang bắt đầu nảy mầm.
Bên trên gốc cây Kỳ Lân Thụ, màu xanh đang lan tràn.
Dưới gốc cây trúc già chết héo, một đoạn măng mới nhú.
Ở bên trong bụi gai lốm đốm, một chút ánh sáng màu vàng khẽ toả ra.
Một cây cỏ hai lá đã chết héo sinh trưởng ở bên trên một vùng đất một bên trắng, một bên đen, Lý Phàm đã điều trị cho đất đai trước, sau đó mới vùi rễ cỏ vào sâu bên trong đó.
Sau đó hắn nhìn sang những động vật hoá đá, đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận