Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2619: Vô Thủy Vô Chung

Ở bên trong Mệnh Cung là những tình cảm trân quý nhất, những hồi ức quý giá nhất của hắn, những thứ đó đủ để chống đỡ hắn đi qua cực khổ, sống qua mọi tai kiếp.
Giờ khắc này Ngô Đại Đức đã đạt ngũ hành viên mãn.
Cảnh giới cuối cùng của Ngũ Hành, Cảnh giới Chú Khí đã thành.
Hắn không học thức, rất hiếm khi suy nghĩ, mà giờ khắc này lần đầu tiên chạm được đến nội tâm của chính mình, nhìn thấy được ý nghĩa của nội tâm.
Bởi vì càng là người giống như hắn thì tình cảm sẽ càng thuần tuý mà trực tiếp nhất.
“Đại Đức sư huynh thật là lợi hại… Đã luyện ra được Mệnh Cung.”
Tô Bạch Thiển ngạc nhiên.
Long Tử Hiên, Độc Cô Ngọc Thanh cũng có chút ngoài ý muốn.
Chỉ trong một chớp mắt, cảnh giới của Ngô Đại Đức đã vượt qua bọn họ.
Mặc dù bọn họ cũng đã tìm được phương hướng nhưng lại không thuần túy trực tiếp như Ngô Đại Đức, cho nên Mệnh Cung còn chưa hoàn toàn thành hình.
“Sư phụ có ở nhà không?”
Lúc này, ở bên ngoài tiểu viện bỗng nhiên có một tiếng gõ cửa vang lên.
Lý Phàm đang chuẩn bị thu dọn Thanh Đồng Cổ Đăng cùng với tờ lịch treo tường Thánh Đạo, lúc này nghe vậy không khỏi ngẩn người.
Đó là… Giọng nói của Lục Nhượng.
“Là mấy người sư huynh Lục Nhượng.”
Tô Bạch Thiển cũng vui mừng.
Cung Nhã tiến lên mở cửa.
Chỉ thấy hai người Lục Nhượng, Thanh Trần đi vào, hơn nữa còn có ba người đi cùng với bọn họ.
Đại Đế Hắc Bạch, Hỏa Linh Nhi, Mộc Uyển Thanh.
“Lục Nhượng sư đệ… Coi như các ngươi đã quay trở về rồi.’
Mấy người Long Tử Hiên đều hết sức vui vẻ.
Lý Phàm cũng không khỏi có chút ngoài ý muốn, hai người đệ tử này lại có thể tự mình quay trở về rồi…
Hắn gật đầu nói:
“Ừm, quay về là tốt rồi.”
Lục Nhượng cùng Thanh Trần nhìn thấy tiểu viện quen thuộc, gặp lại Lý Phàm, Long Tử Hiên cùng với mọi người một lần nữa, khóe mắt của hai người bọn họ không khỏi có chút nóng lên.
“Làm sao mọi người đều ở đây…”
Lục Nhượng hỏi Long Tử Hiên.
“Sư phụ kêu chúng ta quay trở về.”
Long Tử Hiên lên tiếng truyền âm kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra.
Nghe vậy, trong lòng của Lục Nhượng cùng với Thanh Trần đều nhất thời rùng mình… Thì ra, chuyện Đế Đình Lôi Đạo, Thủy Đạo sụp đổ đều là do thủ bút của sư phụ…
Lão nhân gia ông ấy không đi theo con đường Tinh Hỏa Liệu Nguyên hay sao?
Hơn nữa bọn họ còn nhìn thấy ở bên cạnh của Lý Phàm còn có bốn cái Thanh Đồng Cổ Đăng cùng với tờ lịch treo tường Thời Không Thánh Đạo ở bên trên bàn đá.
“Tiên Thổ cùng với Thánh Thổ… Đều xuất phát từ họa bút của sư phụ.”
“Đèn Khởi Nguyên… Bị sư phụ lấy được.”
Hai người bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái.
Sau đó lúc này Thanh Trần mới tiến lên nói:
“Sư phụ, chúng ta… Mang về hai cây đèn.”
Bọn họ lấy ra hai cây đèn Khởi Nguyên.
Cây đèn đã được đốt lên ngọn lửa màu đen.
Lý Phàm nhìn thấy hai cây đèn này cũng vui vẻ, lại có thêm hai cái đèn nữa rồi.
Hiện tại đã có sáu cái đèn rồi…
Dựa theo lời nói của Lý Phàm chỉ cần chờ đến khi hắn tập hợp đủ chín cái đèn thì hắn… Sẽ có thể trở nên vô địch?
Mặc dù hắn thấy uy tín của hệ thống đã giảm bớt đi rất nhiều rồi, nhưng dù sao cũng vẫn có hy vọng…
Quan trọng hơn chính là cây đèn màu đen này không rơi vào trong tay của người trong thôn là tốt rồi.
Lý Phàm tiếp nhận hai cây đèn, cẩn thận quan sát một lần, quả nhiên không khác với suy đoán của hắn, ký tự được khắc ở bên trên hai cây đèn này đều cùng loại với bốn cây đèn lúc trước, cũng không khác gì so với lịch treo tường Thánh Đạo do Khiêu Đại Thần lưu lại.
Chuyện này cũng đủ để chứng minh Thời Không Thánh Đạo do hắn vẽ ra là không có vấn đề gì.
Lúc này Lý Phàm tiện tay đặt hai cây đèn sang một bên, sau đó nhìn về phía ba người đi cùng với Thanh Trần, Lục Nhượng.
Hắc Bạch, Hỏa Linh Nhi, Mộc Uyển Thanh.
“Ba vị, đã lâu không gặp.”
Lý Phàm mỉm cười.
Trong mắt của Hắc Bạch mang theo một tia kích động hành lễ với Lý Phàm nói:
“Bái kiến tiền bối.”
Hỏa Linh Nhi cùng Mộc Uyển Thanh cũng hành lễ theo.
Trong lòng của bọn hắn đều chấn động đến cực điểm.
Trước đây khi Tiên Thổ, Thánh Thổ xuất thế, bọn họ đã đoán được chắc chắn chuyện này có liên quan đến Lý tiền bối.
Thế nhưng hiện tại tận mắt chứng kiến, sự trùng kích này khiến cho bọn họ cảm thấy rất phức tạp.
Lý tiền bối chỉ tùy ý vẽ tranh ở trong tiểu viện mà thôi, thế nhưng ở bên trong lịch sử thời không mênh mông, những nền văn minh chết đi đã tái hiện, toàn bộ bố cục của thế giới cũng vì đó mà bị thay đổi theo.
Lý tiền bối… Mới là người chân chính chơi cờ ở bên trong thế gian này.
“Không cần đa lễ, mau mau mời ngồi, Cung Nhã, châm trà rót nước cho mọi người.”
Lý Phàm lên tiếng.
Lúc này, ba người Hắc Bạch, Hỏa Linh Nhi, Mộc Uyển Thanh cũng đều ngồi xuống.
“Mấy năm nay đã phát triển như thế nào rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận