Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2582: Tường Vi Hắc Ám 3

Tất cả chuyện này đều chỉ bởi vì sinh linh ở bên trong vùng đất Hắc Ám đã mở mắt mà thôi.
Hắn ta đi tới từ trong vùng đất hắc ám, liếc mắt nhìn Tô Bạch Thiển.
Giờ khắc này Tô Bạch Thiển bỗng nhiên có cảm giác, bản thân đã thoát ra khỏi một loại trạng thái nào đó, nàng có thể khôi phục lại năng lực hành động của bản thân.
Nàng nhìn về phía sinh linh hắc ám ở trước mặt, sắc mặt khẽ thay đổi một chút nói:
“Ngươi… Ngươi là ai?”
Sinh linh hắc ám nói:
“Chỉ Giả.”
Chỉ Giả?
Tô Bạch Thiển nói:
“Toàn bộ thế giới… Đều không thể động đậy được là bởi vì ngươi?”
Chỉ Giả nói:
“Không bao gồm toàn bộ thế giới.”
“Ít nhất không bao gồm vị kia ở phía sau ngươi.”
Hắn ta nói:
“Vị kia còn ở đây, chúng ta sẽ không giết ngươi, ngươi có thể còn sống rời đi.”
“Nhưng mà mời ngươi mang một câu nói quay trở về.”
“Hôm nay sư phụ của ta đều đã lưu lại tín vật trấn thủ ở trong bốn thời không văn minh lớn, Tiên Đạo vĩnh tuyệt, cho dù vị kia ở phía sau ngươi có thể gọi về thời không mất đi quay trở lại một lần nữa, cũng không có khả năng đạt được như năm xưa, từ đó lấy được bổn nguyên Tiên Đạo.”
Hắn ta nhẹ giọng nói:
“Hắn không lấy được, càng không có khả năng mang đến cho những con kiến hôi này được, bởi vì đầu nguồn Tiên Đạo đã chỉ còn lại có một cây Tường Vi hắc ám kia mà thôi.”
“Sư phụ của ta rất thưởng thức hắn, hắn có thể mang theo các ngươi sống sót, chỉ cần hắn tuân thủ ước hẹn năm xưa, không nên làm trái bản luật vũ trụ.”
Nghe vậy thần sắc của Tô Bạch Thiển rung động.
Nàng hiểu… Người này đang muốn thông qua nàng để nói chuyện cùng với sư phụ.
Qua nhiều năm tháng như vậy, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một sinh linh mạnh mẽ như thế.
“Có lẽ ta nên nói thêm cho ngươi biết một chuyện.”
Mặc dù cảnh giới kém xa tít tắp so với Chỉ Giả, nhưng trong lòng của Tô Bạch Thiển không hề sợ hãi một chút nào cả, nàng bình tĩnh lạnh nhạt nói:
“Ngươi đang uy hiếp sư phụ của ta, mà làm như vậy… Rất nguy hiểm.”
Chỉ Giả mỉm cười nói:
“Thật không?”
“Ngươi có nhìn thấy được Cây Tường Vi ở bên trên bậc thang Tiên Đạo?”
“Cho dù sư phụ của ngươi, khi nhìn thấy cây Tường Vi kia cũng phải cúi đầu.”
Tô Bạch Thiển nghe vậy nhưng vẫn ngang nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bậc thang ở chỗ sâu bên trong vùng đất Hắc Ám.
“Nếu như ngươi nhìn nữa thì sẽ chết, sư phụ ngươi cũng sẽ không thể cứu được ngươi nữa.”
Chỉ Giả nhẹ giọng nhắc nhở, hắn ta rất ưu việt, rất bình tĩnh.
Nhưng Tô Bạch Thiển cũng thản nhiên nói:
“Thế nhưng cái ngươi gọi là cây Tường Vi, hình như… Biến mất rồi?”
Nghe vậy Chỉ Giả bỗng nhiên ngẩn người ra, sau đó hắn ta theo bản năng quay đầu lại…
Chỉ thấy ở chỗ sâu bên trong vùng đất hắc ám, trên bậc thang năm tháng, cây Tường Vi hắc ám kia…
Lại có thể…
Biến mất rồi?
Mà ở chỗ sâu bên trong hắc ám rõ ràng có một bóng người đang nhanh chóng bỏ chạy, phải nói là cực kỳ nhanh giống như sao băng xẹt qua.
Chỉ Giả nhất thời ngẩn người.
“Khiêu… Khiêu Đại Thần sao?”
“Ngươi… Ngươi trả lại hoa cho sư phụ ta?”
Giờ khắc này Chỉ Giả cũng có chút ngây dại.
Đóa hoa tường vi hắc ám kia… Đó chính là tín vật của sư phụ hắn ta.
Vốn dĩ Thời Không Tiên Đạo đã tuyệt diệt từ lâu, kết quả năm đó vị kia lại có thể đảo nghịch thời không Tiên Đạo đi lên, ngược dòng thời không của bốn văn minh lớn, lấy ra bổn nguyên, nhảy ra một bước kia.
Sau đó để phòng ngừa trên thế gian này lại xuất hiện một nhân vật tương tự, sư phụ của Chỉ Giả đã lưu lại tín vật hoàn toàn ô nhiễm Tiên Đạo Kỷ Nguyên tàn phá này, trấn thủ bậc thang năm tháng.
Thứ của sư phụ hắn ta, ai có thể mơ ước? Cho dù nhìn thấy cũng chỉ có thể cúi đầu phục tùng.
Thế nhưng hiện tại lại có thể bị người ta… Bị người ta hái đi rồi.
DCM!
Giờ khắc này, tâm tính của Chỉ Giả thực sự có chút sụp đổ.
Đây là cái quỷ gì…
Hơn nữa rõ ràng toàn bộ thế giới đều đang ở trong đạo Vô Động của hắn ta, đừng nói là thực thể, cho dù là ý niệm cũng đều không thể nhúc nhích được.
Thế nhưng lại có người vẫn còn có thể hành động được, hơn nữa còn bước vào bên trong Tiên Thổ hắc ám nữa…
Có thể làm được tới một bước này… Ngoại trừ vị kia cũng chỉ còn có một người…
Khiêu Đại Thần.
Bởi vì Khiêu Đại Thần tu luyện đạo Vô Tri, không gì không biết, nói theo một ý nghĩa nào đó nó khắc tất cả Vô Thượng, trên nửa bước so với tất cả Vô Thượng, là đại đạo biến thái nhất ở bên trong Vô Thượng.
“Hồn phách của Khiêu Đại Thần xuất hiện…”
Hắn ta nghiến răng nghiến lợi, trong mắt mang theo hận ý.
Đồng thời hắn ta cũng cảm giác rất khó hiểu, cho dù hồn phách của Khiêu Đại Thần có tái hiện thì làm sao lão lại có thể đến gần được cây tường vi hắc ám của sư phụ hắn ta?
Cho dù thân thể của Khiêu Đại Thần trong lúc còn đang toàn thịnh, khi đối mặt với cây tường vi hắc ám này cũng sẽ phải bị trấn áp…
Bạn cần đăng nhập để bình luận