Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2184: Người không lo bắt đầu

Còn Linh Vương ngay cả sức phản kháng cũng không có đã biến mất hoàn toàn, cường giả Khai Môn Giả, Thượng Lộ Giả cũng nhịn không được, nổ thành từng đoàn từng đoàn sương mù xám.
Đại Long Hoàng Tuyền cuồn cuộn xông qua, xuyên qua toàn bộ biển sương mù xám, cuối cùng quay trở về dưới chân của Lâm Cửu Chính, biến mất không thấy gì nữa.
Mà lúc này đại quân một triệu Vạn Tinh Hải…
Đã toàn diệt.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lúc này tất cả mọi người đều giật mình.
Tất cả mọi người ở đây đều giật mình.
Đại Long Hoàng Tuyền chỉ lướt qua trong giây lát, thế nhưng lại có thể tiêu diệt đại quân một triệu của biển sương mù xám…
Chuyện này quá đáng sợ rồi!
“Tạo Hoá Chí Tôn… Chuyển thế…”
Lúc này mấy người Xích Thiên Cương cũng hoảng hốt, nhưng bọn họ lập tức kích động.
Giờ khắc này bọn họ đều đã xác định, đây nhất định là Tạo Hoá Chí Tôn chuyển thế.
Chỉ có Tạo Hoá Chí Tôn mới có thể mượn lực lượng tạo hoá kinh khủng như vậy.
“Cái này quá đáng sợ? Rốt cuộc đây là vật gì, uy lực kinh khủng.”
“Tạo Hoá Chí Tôn, hắn nhất định là Tạo Hoá Chí Tôn chuyển thế.”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không phải Tạo Hoá Chí Tôn đã chết hẳn rồi hay sao?”
Giờ khắc này các cường giả ở trong biển sương mù xám cũng đều luống cuống.
Thập Tôn chuyển thế, hơn nữa còn mạnh mẽ như thế.
“Này các ngươi nhìn xem, yếu nhất cũng có thể quét ngang một đám các ngươi, biển sương mù xám các ngươi vẫn là một lũ rác rưởi như thế…”
Tạo Hoá Chí Tôn mở miệng trào phúng.
Bên phía biển sương mù xám, lúc này một đám Bá Chủ dẫn quân cũng đều có chút trầm mặc.
“Một giới này không hề đơn giản như chúng ta đã tưởng tương, trực tiếp ra tay.”
“Đúng vậy, chẳng qua là chết một triệu mà thôi, cũng không tính là cái gì cả, giết.”
“Cho dù hắn có chuyển thế mạnh mẽ trở lại thì có thể làm được gì? Chung Cực chỉ là Khai Môn, hắn có thể thi triển được mấy lần Hoàng Tuyền Hoàng Hà? Đừng quên hắn là Thiên Sư, sẽ trêu chọc điềm xấu.”
Mọi người bàn luận.
“Đúng vậy, xông thẳng lên, ha ha ha, nếu như hắn dám ra tay thì hắn sẽ chết giữa điềm xấu.”
Các Bá Chủ nhanh chóng đạt được nhận thức chung.
Bọn hắn nắm chắc Lâm Cửu Chính nhịn không được, bởi vì Lâm Cửu Chính sử dụng loại thủ đoạn nghịch thiên giết địch như thế này, nếu như điềm xấu phủ xuống thì hắn xong đời rồi.
Năm xưa kiếp trước của Lâm Cửu Chính cũng chịu nhân quả quấn thân cho nên mới biến thành quái lông đỏ.
“Giết.”
Bọn hắn ra lệnh một tiếng.
Đại quân một tỉ của biển sương mù xám trực tiếp xông lên.
Giờ khắc này toàn bộ bầu trời của Bắc Cảnh đều biến thành màu xám.
Tầng mây màu xám tro nặng như chì, tầng tầng lớp lớp, mênh mông vô cùng, khiến cho người khác sợ run.
Cường giả tộc Thời Không Trùng xuất hiện, đại quân tộc Tam Sí Hung Lộc bay lượn trên không trung, tiếng rống của tộc Hôi Hống khiến cho mặt đất rạn nứt.
Mà ở phía trước trường thành chẳng qua chỉ có ba chục ngàn thủ vệ quân, cùng với ba vị chí tôn, ba vị chí tôn chuyển thế và số ít mấy người Trưởng Tôn Bất Diệt.
“Một tỷ… Lần này có thể vui vẻ rồi.”
Lâm Cửu Chính mỉm cười, hắn xông thẳng về phía đại quân vô tận của biển sương mù xám.
Bên cạnh hắn có vô số bùa chú bộc phát, giữa Đạo Cảnh Địa, Hoàng Tuyền Hoàng Hà dâng lên một lần nữa, hắn khống chế Hoàng Tuyền Hoàng Hà xông lên.
Hoàng Tuyền Hải cuốn theo tất cả, mấy trăm ngàn người đã bị chết ở dưới tay của Lâm Cửu Chính.
Nhưng đối với một tỷ mà nói thì mấy trăm ngàn người… Vẫn chỉ là một con số rất nhỏ.
Giống như là gợn sóng nhỏ ở bên trên mặt hồ.
Lâm Cửu Chính bị sương mù xám nồng nặc cắn nuốt, Hoàng Tuyền Hoàng Hà ở xung quanh hắn giống như một miếng đậu nành ở trong biển sương mù xám.
“Nơi ta đứng thẳng, chính là nơi linh hồn mất đi.”
Lâm Cửu Chính hét to một tiếng, bên trong Đạo Cảnh Địa, bùa chú Tạo Hoá đại diện cho Hồn Tịch Hải xuất hiện bao phủ một phương, giờ khắc này, đại quân một triệu của biển sương mù xám cũng chết đi, đảo mắt đã có nghìn vạn người diệt vong…
Hồn Tịch Hải vừa xuất hiện, phi thường kinh khủng.
Thế nhưng đạo ký hiệu này vừa xuất hiện, Lâm Cửu Chính lập tức cảm thấy trống rỗng.
Cuối cùng Lâm Cửu Chính cũng chỉ có cảnh giới Khai Môn, mà muốn sử dụng ba loại địa thế tạo hoá này đều phi thường khó khăn.
Hắn liên tục vận dụng mấy lần đã sắp mất hết sức lực rồi.
“Hắn bị thương, giết hắn.”
“Nhân dịp hắn đang thất thần, lấy mạng hắn.”
Các cường giả của biển sương mù xám hô lớn, nắm lấy cơ hội để giết chết hắn.
Nhưng bọn hắn vừa mới xông lên thì lại phát hiện dường như không gian ở xung quanh đang bị bóp méo.
Một mảng lớn đội quân bị biến mất.
Trực tiếp biến mất hơn một triệu.
Lúc này một thiếu nữ váy tím đã xuất hiện ở bên trên bầu trời nơi Lâm Cửu Chính đang đứng, đó chính là Tử Lăng.
Tay nàng cầm bút vẽ, một bức tranh đã vẽ xong ở bên trên tờ giấy lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận