Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2625: Ý nghĩa của lão Ngao 3

Mà con chó đen bỗng nhiên ngửi ngửi, bên trong mắt chó khẽ híp một cái nói:
“Không thích hợp… Tiên Chủng cùng với Thánh Nguyên Khí đều không thích hợp…”
“Chờ xem một chút.”

Mà giờ khắc này, bên trong đám người ở dưới chân núi Lưỡng Nghi.
Một nam một nữ cùng nhau đi tới.
Hai người bọn họ đã thức tỉnh bổn nguyên kiếp trước ở bên trong Thánh Thổ, khí Thái âm cùng với khí Thái Dương đều tràn ngập.
Cho nên bọn họ đã đi tới Thánh Cảnh Côn Luân từ lâu.
Hôm nay bọn họ trốn ở trong bóng tối, án binh bất động.

“Rầm.”
Bầu trời của Thánh Cảnh Côn Luân bỗng nhiên có một con đường Đại Đế ầm ầm xuất hiện.
Con đường lớn kia giống như được đúc thành từ mặt trăng, từ khi con đường lớn xuất hiện, toàn bộ bầu trời đều giống như biến thành một màu đen.
Ở bên trên con đường lớn ánh trăng kia có một vị giai nhân tuyệt thế chậm rãi đi tới.
Sự xuất hiện của nàng khiến cho toàn bộ thế nhân đều lập tức muốn cúng bái.
“Bái kiến Nguyệt Đế.”
“Bái kiến Nguyệt Đế.”
Tất cả mọi người cùng hô to.
Nàng… Chính là một trong những vị Đại Đế nổi danh nhất, Nguyệt Đế.
Cùng xuất hiện với Nguyệt Đế, ở một hướng khác bên trên bầu trời, mặt trời chói chang giống như khiến người ta phải bỏng mắt xuất hiện, tạo thành một dòng sông lớn, ở bên trên dòng sông rực lửa có hình bóng của một con Kim Ô khổng lồ vỗ cánh bay cao, dường như muốn đốt cháy toàn bộ bầu trời.
“Bản thể của Nhật Đế… Kim Ô.”
“Hắn cũng tới…”
“Nhị Đế Nhật Nguyệt đều tề tụ, con đường Sáng Thế thực sự muốn mở ra rồi.”
Tất cả mọi người đều hô to.
Hai con đường Nhật Nguyệt cuối cùng cũng rơi xuống núi Lưỡng Nghi.
Nguyệt Đế cùng Nhật Đế đều đã tới.
Nguyệt Đế mặc một bộ váy như ánh trăng, phong hoa tuyệt thế, giống như tia sáng bay lượn khắp bầu trời.
Còn Nhật Đế thì mặc một thân trường bào màu vàng óng, giống như lửa cháy rực rỡ khiến cho người khác không thể nào nhìn thẳng vào được.
Hai người bọn họ đều đi lên trên núi Lưỡng Nghi, đứng ở bên trên tế đàn Lưỡng Nghi cổ xưa.
Nhìn thoáng qua, tế đàn Lưỡng Nghi giống như một hình thái cực tròn khổng lồ.
“Trở lại chốn cũ.”
Nguyệt Đế nhẹ giọng mở miệng, nàng nhìn về phía Nhật Đế ở phía đối diện nói:
“Năm đó, ta với ngươi chỉ đứng ở bên dưới tế đàn, chờ chủ nhân sáng thế thành công mà thôi.”
“Hôm nay số phận cũng đã rơi xuống ở trên người của chúng ta.”
Nhật Đế có bản thể là Kim Ô.
Nguyệt Đế có bản thể là thỏ ngọc.
Bọn họ từng đi theo bên cạnh Cổ Đế Thái Dương cùng với Nữ Đế Thái âm, từng chứng kiến hai vị Cổ Đế tử vong.
Sau khi hai vị Cổ Đế tử vong, bọn họ cũng trưởng thành.
Nghe vậy Nhật Đế kiệt ngạo im lặng trong chớp mắt rồi nói:
“Bọn họ đều chết hết, nên tới chúng ta.”
Nguyệt Đế nói:
“Ngươi có nhận được sự cảnh báo nào không?”
Nhật Đế gật đầu nói:
“Có người vẽ một cái bùa chú nhắc nhở ta rằng con đường Sáng Thế có vấn đề, con đường chúng ta đang đi đã bị hắc ám quan sát hãm hại… Có lẽ lúc này bọn hắn đang ở trong Thánh Cảnh Côn Luân.”
Nguyệt Đế mỉm cười nói:
“Thế nhưng ngươi vẫn tới.”
Nhật Đế nói:
“Dù sao cũng phải thử một lần.”
“Con đường các chủ nhân chưa từng đi hết năm xưa, chúng ta… Phải thay bọn họ nhìn xem.”
Nguyệt Đế nghe vậy gật đầu nói:
“Bắt đầu đi.”
Vừa nói dứt lời, bên cạnh Nhị Đế Nhật Nguyệt bỗng nhiên có vô tận khí cơ Đế đạo bộc phát ra.
Rầm!
Một vòng mặt trời chiếu rọi chư thiên, đó là nhiệt độ sưởi ấm toàn bộ thiên hạ, đó là ánh sáng soi rọi tứ hải, vòng thiên luân khổng lồ dẫn dắt nguyên khí thánh đạo mênh mông, trong giây lát đã kích động toàn bộ núi Lưỡng Nghi.
Một vòng mặt trăng chiếu sáng đêm tối, ánh trăng như nước, đó là một mặt khác của vũ trụ, là dịu dàng, là nước chảy, là ánh trăng chiếu sáng khắp bầu trời khiến cho toàn bộ Tiên Chủng ở bên trong thánh cảnh Côn Luân bất chợt phát sáng.
Nhật Nguyệt cùng xuất hiện, rót một luồng năng lượng trước nay chưa từng có vào bên trong Thánh Cảnh phủ đầy bụi này.
Tiên Chủng cùng với Thánh Quang phủ khắp toàn bộ thế giới này, ánh sáng nhân đạo tràn ngập.
Giờ khắc này, hải dương nhân quả đang sôi trào, dòng sông dài năm tháng giống như bị kích hoạt.
Ở bên trong thánh cảnh Côn Luân mênh mông bỗng nhiên xuất hiện một tảng đá Thế Giới khổng lồ phát ra ánh sáng vĩnh hằng.
Đá Thế Giới kia chính là do Nữ Đế Thái âm cùng với Cổ Đế Thái Dương đã tìm thấy, là nền tảng của Thánh Cảnh Côn Luân, lúc này dưới sự tác động của nghi thức thế giới, Đá Thế Giới đang chịu tải toàn bộ thế giới mới.
“Tiên Thổ, giao cho vùng Niết Bàn này sức sống.”
“Thánh Địa, cấp cho thế giới này mục tiêu cho tương lai.”
Nhị Đế Nhật Nguyệt hét to.
Tiên thổ tối tăm, Thánh Địa tạo hoá, tất cả đồng thời kích động ở bên trên thế giới Cấm Kỵ, năm tháng hiển hoá ở trên bầu trời của núi Lưỡng Nghi, đó là bậc thang tiến vào hư ảnh năm tháng.
“Sáng Thế.”
Nhị Đế Nhật Nguyệt rống giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận