Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2268: Đại sư đầu chó

Mà giờ khắc này.
Bên trong Tĩnh Hải Tiên Xã.
“Đã truyền tin tức đến điện Diêm Vương… Thế nhưng vẫn chưa có câu trả lời.”
Quỷ nhãn bích lục mở ra, một con quỷ nói nhỏ.
“Bình tĩnh chớ nóng vội, bên phía Cổ Lộ không có khả năng ngồi nhìn biển sương mù xám bị diệt, dù sao biển sương mù xám chính là căn cơ để chúng ta trở thành Cấm Giới.”

Lúc này.
Đoạn cuối của biển sương mù xám.
Một Cổ Lộ thần bí như ẩn như hiện ở bên trong sương mù hỗn độn dày đặc cùng với sương mù xám cuồn cuộn.
Ở bên trên Cổ Lộ chất đầy xương trắng, từ cổ chí kim có rất nhiều cường giả ở bên trong biển sương mù xám muốn bước trên con đường này cầu một cơ duyên, thế nhưng đều chết hết.
Mà bên trên con đường này càng có nhiều nguy hiểm đếm không hết.
Có hư ảnh thế giới tàn phá có thể cắn nuốt tất cả cường giả.
Không hề biết có kiếp quang loé lên từ phương thời không nào, có thể chém chết được cả Chân Tổ.
Còn có nguyên khí dị chủng quỷ dị có thể khiến người khác phát điên.
Chỉ có sống sót đi qua con đường nguy hiểm dài dằng dặc này mới có thể nhìn thấy được thế giới của nguyên tộc thứ nhất.
Lúc này.
Bên trong nguyên tộc thứ nhất.
Trong hồ nước màu xám, có một toà đại điện đứng sừng sững.
Vạn quỷ đang cúng bái, xương trắng cung kính.
Bên trong Luân Chuyển Bảo Điện, cảnh tượng lạnh lẽo.
Hai bên đại điện có đủ các loại ác quỷ làm quỷ sai Luân Hồi, nghiêm túc đứng thẳng, ở bên trên ghế là một nam tử trung niên đang ngồi.
Hai bên mặt của nam tử trung niên này đã hư thối, chỉ còn lại có xương trắng âm u, hắn ta mặc áo bào màu đen, dùng kim tuyến thêu thành những ký hiệu luân chuyển, bên trong ống tay áo bên trái của hắn ta cũng chỉ còn lại có xương trắng, còn tay phải lại thản nhiên đặt lên trên bàn, nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Mà ở bên trái của đại điện, một đạo nhân đầu chó đang dửng dưng ngồi ở trên ghế, phía sau có hai lão giả.
Đạo nhân đầu chó này có khí chất bất phàm, thoạt nhìn cực kỳ tiên phong đạo cốt, hết sức bí hiểm.
“Cao nhân, tại hạ đã có một chút lý giải đối với những câu thơ Luân Hồi mà ngài đã từng ngâm.”
"Sinh tử luân hồi đệ kỷ phiên, trần trần kiếp kiếp bất tằng nhàn. Đây là nói Luân Hồi vĩnh cửu, đại kiếp nạn không ngừng.”
“Nhất đàm vũ trụ thị phi hải, nhân gian vạn thế cốt như sơn. Đây là nói muốn tìm được Luân Hồi, cần phải khám phá toàn bộ đúng sai trong vũ trụ, trải qua sinh tử nhân gian.”
“Mà quan trọng nhất phải là hai câu cuối cùng, chưởng trung địa ngục vô tầm xử, kim thả tùy tà luyện đại hoàn! Tại hạ thực sự không nhìn ra được thâm ý của hai câu này, xin mời cao nhân chỉ giáo.”
(Tạm dịch:
Sinh tử luân hồi đã qua mấy lần, cát bụi chưa từng rảnh rỗi.
Vũ trụ một biển đúng sai, nhân gian muôn đời như xương núi.
Bàn tay địa ngục tìm không thấy, nay hãy theo tà luyện đại hoàn.)
Ở bên trên, nam nhân trung niên kia suy tư một lúc lâu, sau đó mới lên tiếng, nhìn về phía đạo nhân đầu chó.
Đạo nhân đầu chó phong vân khinh đạm, nói:
“Ý nghĩa của hai câu này rất đơn giản, nếu như ta nói toạc ra, như vậy ngươi cũng có chút quá ngu xuẩn rồi…”
Nghe vậy sắc mặt của nam nhân trung niên kia lập tức trở nên khó coi.
Mà sắc mặt của một đám quỷ sai ở xung quanh đều trở nên bất thiện.
Đạo nhân đầu chó này lại dám ăn nói như vậy với Cấm Chủ.
Mấy con quỷ sai nhìn về phía nam nhân trung niên để trưng cầu ý kiến, có muốn tiêu diệt đạo nhân đầu chó này hay không?
Thế nhưng Cấm Chủ của nguyên tộc thứ mười cũng lắc đầu, sau đó nhìn về phía đạo nhân đầu chó, bỗng nhiên nói:
“Hai câu này thực sự phi thường thâm ảo, các hạ… Sẽ không phải bản thân cũng không biết chứ?”
Hắn ta thân làm Cấm Chủ của nguyên tộc thứ mười, hôm nay lại còn đi con đường Hoạt Nhân Luân Hồi, ngôn ngữ, tâm tính của đạo nhân đầu chó khiến cho hắn ta nhất thời nghĩ, có khả năng đạo nhân đầu chó này đang lừa dối người khác.
Nghe vậy ở phía sau đạo nhân đầu chó, Dương Đạo Mi cùng với Khương Vân Thăng đều lập tức trở nên khẩn trương.
E rằng con chó đen này sắp bị lộ rồi.
Bọn hắn đều lo lắng không gì sánh được.
Quan trọng là nơi đây thực sự là đầm rồng hang hổ, đừng nói Cấm Chủ kia cao thâm khó lường như thế nào, ngay cả đám quỷ sai ở xung quanh… Cũng đều là cường giả cực kỳ đáng sợ.
Nếu như thực sự ra tay, ba người bọn họ… Tuyệt đối không đi ra được.
Nhưng con chó đen rất bình tĩnh nói:
“Ha ha ha… Người trẻ tuổi, bản toạ tiếu ngạo năm tháng muôn đời, ngươi là người đầu tiên dám nghi vấn lời nói của ta.”
“Mà ngay cả hai câu này ngươi cũng đều không thể hiểu rổi, như vậy nếu như bản toạ giải thích cho ngươi nghe thì có ích lợi gì? Ngươi cũng vẫn không thể ngộ ra được Luân Hồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận