Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2690: Đẹp như tranh

Mà nam nhân trung niên mặc áo bào trắng cũng xuất hiện ở bên cạnh Vân Khê, nói khẽ:
“Dị hoá không đáng sợ, nhưng phản bội cùng tự giết lẫn nhau có thể phá huỷ lòng người.”

Lúc này.
Bên trong thế giới hắc ám do vị mang điểm cuối của vạn đạo sáng lập ra, mấy người Nam Phong, Long Tử Hiên, Tâm Ninh đều bị Lý Phàm hắc ám dị hoá.
Mấy người Hoả Linh Nhi, Mộc Uyển Thanh, Võ Tiểu Côn, Cửu Tộc Tam Nghịch, Trưởng Tôn Trường Thanh, Thần Đế Dương Sơ, Vân Thần cũng không tránh khỏi kiếp nạn này.
Toàn bộ Cửu Châu Cấm Kỵ, lực lượng chiến đấu mạnh nhất cũng đều đã bị tan rã.
Bọn họ trở nên giống như nô bộc trong bóng tối, lạnh lùng chết lặng đi theo bên cạnh Lý Phàm hắc ám.
“Dựa theo kế hoạch của ngươi và Tịch Giả, tiếp theo hẳn là muốn để cho những người này đi đối phó với đạo thân kia của ta?”
Lý Phàm hắc ám lên tiếng.
Khiêu Đại Thần hắc ám gật đầu nói:
“Hắn quan tâm tới tất cả, đây chính là tâm ma của hắn, mà muốn để cho hắn chặt đứt tâm ma, chỉ có cách khiến cho những thứ mà hắn quan tâm… Phản bội, chết đi, huỷ diệt!”
“Bạn thân đã khuất phản bội… Đây là con dao đầu tiên của hắn.”
Lý Phàm hắc ám ồ một tiếng rồi nói:
“Ta biết ngay, phương pháp mà Tịch Giả sử dụng để đối phó với đạo thân kia của ta chỉ đơn giản là khiến cho đạo thân kia của ta trải qua một lần những gì mà hắn ta đã từng trải qua năm xưa… Dùng cái này để phá tâm cảnh cùng với bản luật đạo thân kia của ta.”
“Tuy nhiên bằng hữu của hắn ta phản bội, hồng nhan chết đi, cuối cùng hắn ta đánh mất hy vọng, bởi vậy mới trở thành Tịch Giả… Loại kinh nghiệm này đủ để khiến cho tâm cảnh của bất kỳ một người nào bị huỷ diệt rồi.”
“Đi thôi.”
Lý Phàm hắc ám vẫy vẫy tay, giờ khắc này, toàn bộ những người bị dị hoá như Nam Phong, Long Tử Hiên đều đi theo ở phía sau hắn, biến mất tại chỗ.

Mà giờ khắc này.
Trong khoảnh khắc Tịch Giả, Vân Khê cùng với Lý Phàm hắc ám, nhóm người Nam Phong đã bị dị hoá đều rời khỏi thế giới hắc ám.
Một nữ tử váy trắng xuất hiện ở trên bậc thang năm tháng.
Nàng cầm Cây Thế Giới nhảy vào trong năm tháng mất đi.
Khương Tuyết!
Từ sau khi đánh bại Mặc Sát, dường như nàng đã biến mất khỏi chiến trường.
Đến bây giờ, cuối cùng nàng cũng xuất hiện một lần nữa, dựa theo lời của con chó đen, nàng nhảy vào trong dòng sông dài năm tháng.

“Không đúng.”
Khiêu Đại Thần hắc ám như có cảm giác, lão vô ý thức quay đầu lại nói:
“Có người mở ra dòng sông dài năm tháng?”
Lý Phàm hắc ám lạnh nhạt nói một câu:
“Thế giới lớn như vậy, luôn luôn có mấy con tôm nhỏ muốn đào tẩu, nhưng không quan trọng.”
“Người chạy trốn cũng không phải là đồ đệ của một đạo thân kia của ta, cũng không thuộc về tiểu viện, sơn thôn nhỏ của hắn, không có nhân quả gì với hắn, không cần quan tâm.”
Khiêu Đại Thần hắc ám lặng yên vận chuyển đạo Vô Tri, lão có thể xem xét hết tất cả nhân quả ở trong trời đất.
Sau đó lão rốt cuộc gật đầu.
Lý Phàm hắc ám nói sự thật, người nhảy vào bên trong dòng sông dài năm tháng thực sự không có danh phận thầy trò cùng với vị kia, cũng không phải là người của sơn thôn nhỏ kia.
Cùng lắm giống như mấy người Hoả Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng còn có chút liên quan, nhưng nhân quả không lớn.
Hơn nữa người cũng đã nhảy vào dòng sông dài năm tháng rồi, bây giờ đuổi theo thì cũng tiêu hao không ít công sức, chuyện cấp bách vẫn là đối phó với vị kia quan trọng hơn.
Lúc này lão cũng không quan tâm nhiều.
Sau một khắc bọn họ xuất hiện ở trong một mảnh núi rừng.
Ở bên trong vùng núi này nhìn như bình thường, thế nhưng khắp nơi đều đã bị một loại lực lượng quy luật và đại đạo nào đó bao phủ.
Mỗi một hạt bụi cũng giống như hạt cát trong vũ trụ, mỗi một cây cỏ cũng giống như một linh hồn vũ trụ.
Một ngọn núi cao siêu việt tất cả mọi thứ.
Nhân quả mênh mông ở dưới chân núi, năm tháng như sông chảy quanh sườn núi.
Lý Phàm hắc ám, Khiêu Đại Thần hắc ám mang theo một đám cao thủ bị dị hoá leo lên đỉnh núi cao.
Lúc này.
Trên đỉnh núi.
Tử Lăng cùng Tô Bạch Thiển vẫn đang chờ đợi như trước.
Các nàng đang trông coi bức tranh, chờ đợi sư phụ quay trở về.
“Không cần đợi.”
Bỗng nhiên ở phía sau có một giọng nói vang lên.
Tử Lăng cùng Tô Bạch Thiển bỗng nhiên quay đầu lại.
Các nàng nhìn thấy được Lý Phàm hắc ám… Cùng với những sư tỷ sư huynh đệ biến thành hắc ám…
“Sư phụ? Nam Phong tỷ tỷ? Long sư đệ… Các ngươi…”
Trong đôi mắt to tròn như làn nước mùa thu của Tử Lăng hiện lên vẻ kinh hãi.
“Không đúng… Hắn không phải là sư phụ, sư phụ còn đang ở trong tranh.”
Tô Bạch Thiển cảnh giác lên tiếng.
Lý Phàm hắc ám mỉm cười nói:
“Hắn còn đang ở trong tranh, nhưng vĩnh viễn không có khả năng quay trở về nữa.”
Tử Lăng khẽ cắn răng nói:
“Ngươi mơ tưởng đầu độc chúng ta…”
Nàng nhấc bút, trong nháy mắt ngọn lửa Chân Hoàng bùng cháy lên cuồn cuộn đánh về phía Lý Phàm hắc ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận