Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2425: Phạm gia 2

Đám con cháu bọn họ e rằng nguy hiểm rồi…
Nghĩ đến đây, trong mắt hắn không khỏi hiện lên vẻ lo lắng và bi thương.
Thấy thế trong đôi mắt già nua của Phạm Trường Thọ cũng loé lên một chút xấu hổ, lão nắm chặt tay của Phạm Thanh Vân, xấu hổ nói:
“Thanh Vân, cả đời này của ta cũng vì gia tộc thôi… Ngươi nhất định phải hiểu ta, tha thứ cho ta.”
“Chưa kịp vui mừng trước khi chết, lúc này lão tổ thực sự muốn đi rồi…”
Phạm Thanh Vân lau nước mắt nói:
“Lão tổ yên tâm, ta hiểu ngươi.”
Sau đó khép nắp quan tài lại, dùng đinh đóng lại cực kỳ chặt chẽ.
“Thanh Vân à… Nắp quan tài này được đóng đinh có hơi chặt… Lão tổ ta kín gió…”
Trong quan tài, lời nói của Phạm Trường Thọ vang lên, dường như rất yếu ớt.
Phạm Thanh Vân nói:
“Ồ… Lão tổ đang nói sao?”
“Hình như ta nghe nhầm rồi…”
Sau đó hắn đứng dậy rời khỏi ngôi mộ.
“Cha, chúng ta quay trở về rồi.”
Mà lúc này, bỗng nhiên có hai bóng người nhanh chóng đến gần.
Đương nhiên đó chính là Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao.
Phạm Thanh Vân lập tức kích động, Phách Minh cùng Dao Dao… Thực sự không có chết?
Hắn còn chưa kịp phản ứng, phía sau hắn, một âm thanh nặng nề vang lên, chỉ thấy Phạm Trường Thọ nhảy ra khỏi quan tài, giống như xác chết vùng dậy vậy, chạy như bay đến trước mặt của Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao, kích động nói:
“Các ngươi đã quay trở về rồi.”
“Cho dù như thế nào cũng không nghĩ ra, tên Khiêu đại thần kia lại thực sự không có lừa ta, thật tốt quá, thật tốt quá.”
“Lão tổ… Người, tại sao người lại không chết nữa rồi?”
Nhìn thấy Phạm Trường Thọ, Phạm Dao Dao nhịn không được lên tiếng.
Bọn họ vừa mới quay trở về gia tộc, nghe nói trong nhà đã xảy ra biến cố, Tằng gia muốn đi đào mộ của lão tổ, cho nên bọn họ mới vội vàng chạy tới đây.
Dù sao lão tổ của nhà bọn họ thực sự đã có rất nhiều lần đều giống như sắp chết rồi…
Sau đó lại thành công trông nom việc nhà cho mấy đời gia chủ đã chết.
Thậm chí huynh muội hai người cũng đang bí mật bàn luận, không biết có phải lão tổ có thể còn sống đến lúc đưa tiễn phụ thân Phạm Thanh Vân của bọn họ hay không.
Kết quả, lão tổ Phạm Trường Thọ vẫn còn sinh sống khoẻ mạnh như thế…
“Sắp chết, nhưng còn chưa có chết được, nếu như các ngươi không trở về thì ta sẽ thực sự chết rồi.”
Phạm Trường Thọ kích động phi thường nói:
“Thế nào, lần này các ngươi đi thu hoạch như thế nào rồi?”
Phạm Dao Dao nói:
“Ừm… Còn được, chúng ta đã đến cảnh giới Phù Dao rồi.”
Vừa nói xong, Đạo Cảnh Địa của nàng xuất hiện, chỉ thấy ở bên trong vùng đất Hư Vô lại có gió to Phù Dao kinh khủng đang phóng lên trên cao.
Phạm Phách Minh cũng như vậy.
Thấy thế, Phạm Thanh Vân vừa đi tới cũng khiếp sợ không thôi nói:
“Các con… Làm sao lại làm được?”
Phải hiểu rằng, ngay cả lão tổ của bọn họ cũng đều bị vây ở bên trong cảnh giới Thừa Phong tiểu thừa mà thôi.
Đây chính là trải qua vô số năm tháng mới đạt được.
Muốn tiến lên một bước ở bên trong mảnh đất Hư Vô của Đạo Cảnh Đại thì đều gặp muôn vàn khó khăn.
Thế nhưng Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao chỉ mới rời khỏi nhà được vài ngày thôi.
Đã từ Nạp Cấm tiến thẳng đến Phù Dao rồi.
Có thể nói rất đáng sợ.
Bên kia, sắc mặt của Tằng Hựu Bằng bị phong ấn cũng đại biến, ngẩn người.
Tại sao hai người này lại quay trở về được?
Không phải đã bị chết ở bên trong dãy núi Hàn Thước rồi hay sao?
Hơn nữa vì sao Phạm Dao Dao cùng Phạm Phách Minh lại không có phát điên?
Hắn ta biết mặc dù con trai Tằng Thị Sát còn sống, nhưng lại phát điên rồi.
Phạm Dao Dao cùng Phạm Phách Minh lại có thể hoàn hảo không chút tổn hại, thậm chí còn một bước lên trời rồi…
Điều này sao có thể…
Mà Phạm Dao Dao lại nói:
“Chính là… Đi đến dãy núi Hàn Thước, một đường ăn rất nhiều đồ vật, cứ như vậy đó…”
Nghe vậy Phạm Thanh Vân sửng sốt, ăn rất nhiều đồ vật?
Đây chính là dãy núi Hàn Thước, cấm địa cửu tử nhất sinh, nhưng tại sao trong lời nói của Phạm Dao Dao… Lại cảm thấy dễ dàng như vậy.
“Nhất định là thiên tài địa bảo, nhất định là thiên tài địa bảo rồi.”
Phạm Trường Thọ cũng xoa xoa tay, hai mắt toả sáng nói:
“Hai cháu ngoan, các ngươi có mang trở về cho lão tổ một ít hay không?”
Lão còn đang chờ Phạm Dao Dao và Phạm Phách Minh mang thứ tốt quay trở về để cứu mạng đó, bằng không thì tuổi thọ của lão thực sự không thể chịu được nữa rồi.
Phạm Dao Dao nghe vậy, lập tức ngại ngùng nói:
“Lão tổ, ta… Ta quên rồi.”
Nhưng Phạm Phách Minh lại nói:
“Lão tổ… Trên người của ta còn có nửa cái tổ yến, cùng với một ít mật ong…”
Nói xong hắn lấy ra nửa cái tổ yến cùng với một cái bình ngọc, chỉ thấy ở bên trong bình ngọc còn nửa chai mật ong vàng đục.
Đây chính là thứ lấy được ở bên trong nơi sương mù dày đặc của dãy núi Hàn Thước, lúc Lý Phàm mang theo bọn họ để cho hai người ăn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận