Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2303: Tứ hỉ lâm môn

Nghe con quỷ này nói xong, Giang Ly có chút giật mình.
“Khống chế đại ấn Luân Hồi… May mà chúng ta tới đúng lúc, bằng không thì sẽ không hay rồi.’
Giang Ly thì thào.
Mà con rùa đen nhỏ lại suy tư nói:
“Siêu Độ Giả đạo nhân đầu chó? Tại sao ta lại cảm giác rất quen thuộc… Sẽ không phải là…”
Con rùa đen nhỏ bỗng nhiên nói:
“Ngươi chính là Chuyển Sinh Giả.”
“Sống đời thứ hai ở bên trong hải dương nhân quả, đúng lúc chính là một góc của trận pháp mà bọn hắn đang cần.”
“Chúng ta đi vào nhìn xem một cái… Tương kế tựu kế, đúng lúc cướp đi Luân Hồi là được rồi.”
“Chuyện này phải gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn.”
Nói xong ánh sáng trên mai rùa của nó bắt đầu yếu dần đi, quỷ anh kia lập tức sống lại một lần nữa.
“Ừm… Vừa mới xảy ra cái gì? Tại sao ta cảm giác hơi hôn mê một chút?”
Con quỷ này thầm nói, thế nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người Giang Ly nói: “Hai người các ngươi là ai?”
Giang Ly thản nhiên nói:
“Tại hạ là Chuyển Sinh Giả, đến đây vì chuyện Luân Hồi.”
Nghe vậy con quỷ này nhất thời sợ hãi.
Lúc này.
Nguyên tộc thứ mười.
“Quả nhiên là ngươi.”
Nhìn thấy Cấm chủ Mai Trị Thương, Cấm chủ Luân Chuyển kinh ngạc không thôi nói:
“Năm xưa một cái tát kia của vị mang điểm cuối của vạn đạo lại có thể lưu lại cho ngươi một chút hi vọng sống?”
“Quả nhiên… Sinh mệnh lực của ngươi rất ngoan cường.”
Mà Cấm Chủ Mai Trị Thương nghe vậy,t rên mặt lập tức có chút nhịn không được nữa, nói:
“Hảo hán không đề cập đến mấy chuyện năm xưa… Không cần nhắc lại chuyện năm đó nữa, lão huynh, mau giúp ta, người này…”
Hắn ta nhìn về phía Ngao Vô Song, vội vàng muốn mật báo.
Thế nhưng hắn ta còn chưa dứt lời, ở phía sau Cấm Chủ Luân Chuyển, sứ giả U Hư đã bước lên một bước, nhìn về phía Ngao Vô Song, giật mình nói:
“Người này… Chính là Thưởng Phạt Giả?”
Nghe vậy, ánh mắt của đám người Cấm Chủ Luân Chuyển đều rơi vào trên người của Ngao Vô Song.
Đồng thời, Cấm chủ Mai Trị Thương còn đang muốn nói điều gì đó, thế nhưng hai tay của hắn ta đột nhiên giơ lên, bịt kín miệng của hắn ta, khiến cho hắn ta chỉ có thể phát ra những âm thanh ú ớ.
“Hắn ta là Thưởng Phạt Giả?”
Trong mắt của Cấm Chủ Luân Chuyển đều phát sáng.
Sứ giả U Hư gật đầu, nhìn chằm chằm vào Ngao Vô Song nói:
“Ngươi có phải đã từng tu luyện pháp Ngôn linh hay không?”
“Hơn nữa, ngươi… Đi ra từ nơi hư vô tĩnh mịch đúng không?”
Sứ giả Luân Hồi đã từng đi ra từ Luân Hồi, nói theo một ý nghĩa nào đó, địa phương đó gần như từng là Cõi âm.
Cho nên hắn ta có thể cảm nhận được khí tức của Ngao Vô Song.
Hơn nữa người đã từng tu luyện pháp Ngôn linh sẽ tuần hoàn cùng với nhân quả trong thiên địa, tự nhiên có một loại liên hệ kỳ diệu, mặc dù người bình thường không có cách nào phát hiện ra được, thế nhưng sứ giả U Hư đã từng tu luyện quỷ nhãn đặc thù, có thể quan sát được một ít dấu vết.
Cho nên hắn ta có thể nhìn ra Ngao Vô Song bất phàm.
Mà Ngao Vô Song nghe vậy cũng cảm thấy có chút bỡ ngỡ, người quấn vải liệm toàn thân này… Làm sao nhìn ra được…
Bản thân sẽ bị bại lộ hay sao?
Tuy nhiên nếu như đối phương đã nhìn ra rồi thì có che giấu cũng vô ích.
“Đúng vậy.”
Lúc này Ngao Vô Song cũng thừa nhận.
Nghe vậy sứ giả U Hư lập tức gật đầu nói:
“Các ngươi đến từ chỗ nào?”
Ngao Vô Song không chút nghĩ ngợi nói:
“Chúng ta trốn đến từ tổ giới sương trắng… Tổ chức Thám Cấm Giả chúng ta vốn là do Cấm Chủ suất lĩnh, làm việc thay biển sương mù xám, thế nhưng ngày hôm nay biển sương mù xám đã bị tiêu diệt, chúng ta không thể làm gì khác đành một đường chạy trốn đến đây…”
Nghe vậy sứ giả U Hư hoàn toàn yên tâm, nói với cấm chủ Luân Chuyển:
“Trận pháp của ngươi lại có thêm một góc.”
Cấm Chủ Luân Chuyển phi thường mừng rỡ, lúc này tiến lên, bắt lấy tay của Ngao Vô Song, kích động nói:
“Ngao huỵnh đệ, ngươi thực sự là phúc tinh do trời cao phái tới, từ giờ trở đi, ngươi chính là quý khách của ta.”
“Có ngươi, chúng ta liền có thể xây dựng lại Luân Hồi.”
“Mau đi theo ta, ta dẫn ngươi đi xem trận pháp.”
Hắn ta không nhịn nổi.
Ngao Vô Song vừa nghe lập tức ngẩn người ra, bản thân… Từ lúc nào lại trở thành quý khách? Còn phải xem trận pháp gì?
Sợ không phải là có vấn đề gì…
Ngao Vô Song hơi suy nghĩ một chút rồi nói:
“Chuyện này vẫn còn cần phải chờ Cấm Chủ chúng ta đồng ý với được…”
Nghe vậy Cấm Chủ Luân Chuyển cũng mỉm cười nói:
“Cấm Chủ? Hắn ta còn tính là Cấm Chủ gì chứ?”
“Nguyên tộc thứ chín cũng đã sớm sinh ra Cấm Chủ mới, nếu như hắn ta đi đến nguyên tộc thứ chín, chính là bị đánh chết.”
Nghe vậy Cấm Chủ Mai Trị Thương đang bịt kín miệng bỗng nhiên ngẩn người ra.
Cái gì?
Nguyên tộc thứ chín sinh ra Cấm Chủ mới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận