Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2677: Trảm tâm ma của Lý Phàm 2

“Nhưng như vậy, các ngươi không sợ hắn phát điên?”
Khiêu Đại Thần nở nụ cười nói:
“Chuyện chúng ta phải làm không phải giết đi những người mà hắn quan tâm… Chuyện này sẽ chỉ khiến cho tâm ma của hắn càng mạnh hơn mà thôi.”
“Giết chết không ý nghĩa bằng phá huỷ.”
“Phá huỷ chân chính là phản bội, là từ biệt, là bất lực.”
Khiêu Đại Thần nở nụ cười nói:
“Muôn đời tới nay, tâm ma mạnh nhất là Tịch Giả, nhưng trải qua phản bội, nhận lấy cái chết, cảm nhận được sự bất lực, tâm ma của Tịch Giả cũng bị chém ra rồi, đối với đạo thân kia của ngươi mà nói… Đây cũng là phương pháp tốt nhất.”
Tồn tại ở trên ngai vàng hắc ám nghe vậy cũng không khỏi gật đầu nói:
“Kế sách hay.”
“Huỷ đi bổn nguyên thực sự vô dụng… Nhưng huỷ đi tâm cảnh đủ để chém tất cả hậu hoạn.”
Hắn đứng dậy miễn cưỡng nói:
“Dẫn đường đi.”
“Năm xưa từng ra tay khiến cho đạo tâm của mấy tiểu bằng hữu Thập Tôn Nhị Hung đổ nát mà chết, ở kiếp này phải khiến cho bọn họ phản bội lại… Ừm, cũng không khó lắm.”

Châu Khôi Vụ.
Đại trận Vô Thượng của Mặc Sát mất đi hiệu lực, trong nháy mắt, toàn bộ binh lính của châu Khôi Vụ bại trận như núi đổ.
Hôm nay lực lượng của liên minh Hoang Thiên quá mạnh mẽ, mấy người Mộ Thiên Ngưng, Hoả Linh Nhi, Mộc Uyển Thanh, Võ Tiểu Côn mặc dù còn chưa chứng đạo Đại Đế, thế nhưng thực lực đã đủ để khiêu chiến Đại Đế.
Hơn nữa ở trong tay còn có chí bảo lấy từ sơn thôn nhỏ.
Cho dù Đại Đế Mặc Sát của châu Khôi Vụ có Đế binh hỗ trợ thì cũng không đỡ nổi.
“Không ngăn được…”
“Làm sao bây giờ…”
“Chịu đựng, Đại Đế đã thu nạp hoàn thành bổn nguyên hắc vụ, gần chứng đạo Thiên Đế rồi.”
Toàn bộ vương hầu của châu Khôi Vụ rống giận, nhưng mà bây giờ không còn hiệu quả nữa rồi.
“Mặc Tri, còn không xuất hiện nhanh một chút.”
“Nếu như không đi ra thì sư huynh của ngươi cũng sắp xong rồi.”
Mặc Sát dùng tu vi Đại Đế một người cô độc ngăn cản, thế nhưng lại bị mấy người Mộ Thiên Ngưng đánh cho hộc máu đen, liên tục lùi về phía sau.
Hắn ta trực tiếp bóp nát một tấm ngọc phù màu đen, đó là bảo vật liên lạc do Mặc Giả ban tặng cho bọn hắn.
Nhưng vẫn không có lời đáp lại.
Đám người Mặc Sát liên tục lùi về phía sau, đã lùi đến dưới Đế Đình Khôi Vụ rồi.
“DCM… Mặc Tri lại có thể không trả lời… Không được, ta phải rút lui, tiếp tục như vậy ta sẽ phải nằm xuống ở chỗ này.”
Mặc Sát sinh lòng thoái lui.
Hôm nay e rằng chỉ có cường giả cấp bậc Thiên Đế hắc ám tới mới có khả năng trấn áp được.
Hắn ta chuẩn bị rời khỏi.
Nhưng vào giờ khắc này.
Rầm!
Ở trên bầu trời của châu Khôi Vụ, một chỗ bí ẩn bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa đá màu xám khổng lồ.
Cánh cửa đá kia giống như nằm ở trong một không gian không tồn tại vậy, phía sau cửa đá giống như kết nối đến một thế giới thần bí nào đó.
“Vạn Đạo Chi Môn.”
“Vạn Đạo Chi Môn xuất hiện.”
“Chẳng lẽ tồn tại ở bên trong cánh cửa kia muốn ra tay sao? Bọn họ sẽ đứng ở phe nào?”
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều giật mình.
Mà ngay cả Khương Tuyết cũng khẽ vẫy tay, ngăn cản nhịp tấn công của liên minh Hoang Thiên.
“Mặc Tri… Cuối cùng ngươi cũng xuất hiện.”
Mà Mặc Sát lại kích động lên tiếng.
Một ngày ở ngoại giới này tương đương với một vạn năm ở bên trong cánh cửa, thời gian vạn năm chỉ quan sát đại đạo Vô Thượng, Mặc Tri đã đạt đến một mức độ khủng bố.
Lúc này ngay cả Hôi Đế sắp trở thành Thiên Đế Hắc Ám cũng không khỏi ngoảnh đầu lại nhìn về phía cánh cửa khổng lồ kia.
“Ta sắp thành Hắc Ám, các vị tiền bối cũng có thể đi theo.”
Hắn ta trực tiếp lên tiếng.
Ngay sau đó, dưới sự quan sát của tất cả mọi người, cuối cùng cánh cửa kia cũng mở ra.
Bên trong cánh cửa, ánh sáng trí tuệ chói lọi chiếu ra khiến cho người ta không nhìn thấy rõ thế giới ở phía sau cánh cửa.
Một cầu thang đại đạo từ bên trong ánh sáng trí tuệ đủ màu sắc ngang dọc xuống, hướng về phía châu Khôi Vụ.
Trong cánh cửa, một nam nhân trung niên mặc áo bào màu xám đi xuống từ bậc thang đại đạo.
Mỗi một bước đạp xuống của hắn ta diễn biến ra liên hoa đại đạo, dường như ở bên người có ánh sáng trí tuệ loé lên, khiến cho hắn ta giống như thần linh.
Giờ khắc này, trong lòng của tất cả sinh linh không khỏi dâng lên một cảm giác xúc động và sùng bái đối với hắn ta.
“Thiên Đế?”
Mặc Sát thấy thế ngạc nhiên lên tiếng.
Mặc Tri… Không ngờ đã trở thành Thiên Đế.
Chuyện này quả nhiên là phúc duyên lớn lao.
Nếu như Mặc Sát muốn đi đến một bước này ở thế giới bên ngoài e rằng cũng cần mất hơn mười vạn năm.
Thế nhưng ngày hôm nay hắn ta chỉ dùng một ngày…
Hắn ta ước ao nhìn, tràn đầy vui mừng.
“Mặc Tri, nhanh, tiêu diệt kẻ địch.”
Mà Mặc Tri cũng đi tới trước mặt của Mặc Sát, nhìn về phía Mặc Sát, mỉm cười nói:
“Được.”
Sau đó hắn ta bỗng nhiên giơ chưởng trực tiếp đánh về phía Mặc Sát.
“Bịch bịch.”
Đầu của Mặc Sát trực tiếp bị Mặc Tri đánh cho nổ tung.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận