Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2512: Nhân quả làm lô

Lúc này Giao Long Vương cũng nhìn thấy được ba người trẻ tuổi đi theo sau lưng của hai vị yêu vương.
Độc Cô Ngọc Thanh, Thủy Thanh Linh cùng với Ngao Băng.
Tuy nhiên bây giờ Ngao Băng cực kỳ thê thảm, sắc mặt tái nhợt, trên người có chút vết thương.
“Cha.”
Nhìn thấy Giao Long Vương, Ngao Băng vội vàng chạy tới, hắn ta nổi giận đùng đùng chỉ vào Thủy Thanh Linh nói:
“Là nàng ta đánh ta, mau giúp ta giết chết nàng ta.”
Giao Long Vương nhìn thoáng qua Thủy Thanh Linh khẽ nhíu mày.
“Trong chuyện này có chút hiểu lầm nho nhỏ.”
Quy Mạn Mạn cười híp mắt lên tiếng.
Giao Long Vương ngoài cười nhưng trong không cười nói:
“Hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm.”
Bên cạnh lão ta, Ngao Băng cũng tức điên rồi, nói:
“Cha, ta…”
Giao Long Vương cũng trầm giọng nói:
“Câm miệng.”
Lúc này Ngao Băng mới không dám nói gì nữa.

Mà giờ khắc này.
Trong đám người, một nam nhân trung niên đang chạy tới đây, bỗng nhiên cảm giác được cái gì, nhìn thoáng qua về một phía nào đó.
Hắn ta liền nhìn thấy… Độc Cô Ngọc Thanh.
“Đệt mợ nó… Tại sao sơn thôn nhỏ lại tới nơi này?”
Hắn ta khiếp sợ lên tiếng.
Thực sự có chút hoài nghi nhân sinh rồi…
Hắn ta khổ cực vất vả chạy trốn từ châu Khai Nguyên đến U Châu, kết quả còn chưa gặp được Thủy Đế thì đã nhìn thấy được sơn thôn nhỏ quái quỷ này rồi…
Hắn ta không chút do dự, xoay người bỏ chạy.
Bên trong Đạo Cảnh Địa, Lôi Đế nhìn thấy cảnh tượng như vậy nhất thời ngẩn người nói:
“Ngao… Chủ nhân, ngươi chạy cái gì? Này này, ngươi chạy cái gì?”
Thế nhưng Ngao Vô Song căn bản không nghe lời hắn ta, chạy càng nhanh hơn nữa.
Lôi Đế cũng gấp gáp, nhìn Khiêu Đại Thần ở bên cạnh nói:
“Hắn ta chạy không đi tới Đế Đình Thủy Đạo nữa, làm sao đây?”
Khiêu Đại Thần cũng rất thản nhiên nói:
“Kệ hắn ta đi.”
“Quỹ tích số phận đã được quyết định từ lâu, hắn ta sẽ quay trở lại.”
Lôi Đế nghe vậy không khỏi chấn động, dường như hắn ta đã hiểu ra cái gì nói:
“Ngươi… Ngươi thao túng quỹ tích vận mệnh của hắn ta?”
Khiêu Đại Thần mỉm cười nói:
“Ngươi đề cao ta quá.”
Lôi Đế nghe vậy trong lòng không khỏi rung động mạnh, ý của Khiêu Đại Thần là gì…
Người điều khiển quỹ tích vận mệnh của Ngao Vô Song… Còn mạnh hơn cả Khiêu Đại Thần?

“Người Đế Đình, tới.”
Lúc này ở bên trên hồ Khốn Long phía trước bỗng nhiên giống như có một lực lượng cường đại nào đó đang đến, hơi nước mênh mông lại có thể chủ động tách ra.
Một con thuyền lớn giống như một con cá Côn khổng lồ đi ra từ trong đại dương mênh mông.
Dưới sự quan sát chăm chú của mọi người, chiếc thuyền lớn này chậm rãi dừng ở bên bờ sông.
Bên trên mũi thuyền, thị giả Thủy Cuồng Văn của Thủy Đế thản nhiên vung tay lên.
Ngay lập tức, mấy trăm cái trận kỳ kinh khủng lập tức bắn ra bốn phương tám hướng, không gian trong vòng vạn dặm đều bị khống chế.ư
Giữa mỗi một cái trận kỳ đều toát ra vô số khí cơ Đại Đế kinh khủng, hội tụ vào một chỗ lại có thể diễn hóa ra một cái lô đại đạo.
Cái lô kia giống như dẫn đến một sự biến đổi cực kỳ lớn nào đó.
Lúc này, ở bên trên bầu trời, dường như có hình bóng Côn Bằng đang bay lượn, hết sức thần thánh.
“Đây là… Cờ Côn Bằng?”
“Những chiếc cờ này đều phát ra Đế cơ, chẳng lẽ là do Thủy Đế tự mình luyện chế hay sao?”
“Trong mơ hồ, dường như ta lại có thể nhìn thấy được vết tích của nhân quả, những trận kỳ này có thể kết nối với biển nhân quả?”
“Đây là lô nhân quả, Đại Đế tự mình luyện chế, hình như muốn tìm kiếm một nhân quả nào đó ở trong biển nhân quả… Lẽ nào Thủy Đế muốn tìm kiếm Côn Bằng?”
Tất cả mọi người đều giật mình.
Những chiếc cờ này thực sự đáng sợ.
Lúc này Đại Bằng Vương cùng Đà Quy Vương cũng biến sắc.
Khi Đế Kỳ này vừa mới xuất hiện, bọn họ muốn cứu những di dân Côn Bằng rời khỏi đây cũng là chuyện vô cùng khó khăn.
“Nhị đệ, vật này chính là bảo vật cuối cùng của Bằng tộc chúng ta, nửa cái Côn Bằng Chân Vũ… Sau đó ta và lão Quy sẽ ra tay cứu người, ngăn cản người của Đế Đình, ngươi dùng vật này… Có thể mang theo những di dân rời khỏi đây.”
Đại Bằng Vương yên lặng lấy ra một vật đưa cho Kim Bằng Vương.
“Như vậy… Ngươi sẽ chết.”
Kim Bằng Vương lên tiếng.
Đại Bằng Vương cười nói: “Chết thì chết đi, huyết mạch cùng với thiên phú của ngươi mạnh hơn ta, sống sót càng có ý nghĩa.”
Kim Bằng Vương nghe vậy trầm mặc không nói, nhận lấy nửa cái Côn Bằng Chân Vũ kia.
Mà ánh mắt của đám người Thiên Điêu Vương càng trở nên âm trầm hơn.
“Đây chính là trận kỳ nhân quả do Thủy Đế tự mình luyện chế.”
Thủy Cuồng Văn lạnh nhạt lên tiếng nói:
“Di dân Côn Bằng khiến Thủy Đế tức giận, nên trảm.”
“Hôm nay dùng máu của các ngươi để tế dòng sông dài nhân quả, truy tìm Côn Bằng.”
Lúc này tất cả di dân Côn Bằng ở bên trong Tịnh Thổ Thủy Đạo đều bị áp giải tới.
“Đây là… Côn Bằng…”
“Không… Chúng ta là con dân của Thủy Đế, không có quan hệ với Côn Bằng…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận