Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2534: Càng đánh càng thua 2

Trong đầu của hắn ta chợt xuất hiện vô số suy nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn gầm nhẹ nói:
“Dư nghiệt Tiên Đạo, thứ đồ còn sót lại của Thần Đạo cũng chẳng qua chỉ là thứ đã qua, ở kiếp này, muôn đời chí ám.”
Nguyên lực màu đen bộc phát từ bên trên gân trâu, giống như là cả một thế giới đang trấn áp xuống.
Long Tử Hiên ngẩng đầu mở mắt ra, một đoá liên hoa lập tức tách ra.
Đó chính là Liên Hoa Sinh Mệnh.
Một con trâu khổng lồ thực lực mạnh mẽ, khí thế như Thái Sơn Bắc Hải ầm ầm đạp xuống hình bóng của một bông Liên Hoa mảnh mai nhỏ bé.
Thế nhưng một cảnh tượng kinh người đã xuất hiện, con trâu khổng lồ giống như có thể áp sập một thế giới, rung động cả không gian lại có thể trực tiếp bị tung bay rồi.
Mặc dù nhìn qua Liên Hoa có vẻ nhỏ bé yếu ớt thế nhưng lại ẩn chứa lực lượng vô thượng.
“Mou… Không có khả năng…”
Con trâu khổng lồ muốn xoay người, hắc vụ tràn ngập, nguyên lực bắn ra bốn phía, thế nhưng Long Tử Hiên vung tay lên, đoá Liên Hoa kia đã bắn ra.
Ngay lập tức, con trâu khổng lồ giống như bị áp đảo hoàn toàn, mặc cho hắn ta quay cuồng gào thét thế nhưng lại không thể động đậy được một chút nào.
Một đoá Liên Hoa trấn áp thân thể Sinh Mộc của Chiến Đế.
Mà Long Tử Hiên lại đi tới, hắn đè cái đầu trâu xuống, dùng tay làm đao nói:
“Rút gân trâu sống… Phải nắm chắc.”
Hắn cắt da thịt của con trâu khổng lồ này ra, gân trâu to lớn bong ra thành từng mảng, hắn nắm chặt một nắm gân trâu lên rồi bắt đầu rút ra.
Cảnh tượng này có vẻ cực kỳ tàn bạo, con trâu khổng lồ trực tiếp bị đau đến mức toàn thân co rút, đây chính là bị rút gân lột da.
“Ngươi chờ ta…”
Con trâu khổng lồ đau đớn kêu to một tiếng, trực tiếp cắn đứt lưỡi trâu tự tử.
Mà Long Tử Hiên cũng đã kéo ra ngoài mấy cái gân trâu to lớn, xoay người lại nhìn về phía Độc Cô Ngọc Thanh nói
“Thế nào? Đã nghĩ ra cách nấu hay chưa?”
Độc Cô Ngọc Thanh gật đầu nói:
“Quên mang nồi rồi, trước hết mượn cái hũ của Côn Bằng dùng một chút, cho vào bên trong, sau đó ướp một lúc là được rồi.”
Lúc này gân trâu tươi được dùng ngọn lửa Chu Tước luyện hoá, loại bỏ bổn nguyên hắc ám, sau đó ném vào bên trong cái hũ, mà lúc này ở bên trong hũ đã tràn đầy các loại gia vị như nước sốt, ớt…
Chu Tước ở bên cạnh phun lửa đun nóng, không bao lâu, nước ở bên trong cái hũ cũng bắt đầu sôi trào lên rồi, gân trâu được nấu toả ra hương vị thơm nức.
“Gân trâu hầm cay, thoạt nhìn cũng không tệ lắm…”
Độc Cô Ngọc Thanh vén tay áo lên chuẩn bị ăn.
“Chờ một chút, gân trâu nhất định phải hầm một lúc ăn mới ngon được.”
Thuỷ Thanh Linh lại nói.
Nghe vậy mấy người đều tiếp tục chờ đợi.
“Ta không giết ngươi, cuộc đời này không phải là vô thượng.”
Giờ khắc này, âm thanh của Chiến Đế lại vang lên một lần nữa.
Con trâu đực màu đen xuất hiện, hai lỗ mũi của hắn ta cũng đang phóng hoả.
Xuất hiện lúc này chính là thân thể Thần Hoả của Mặc Chiến.
Sau cảnh giới Sinh Mộc chính là cảnh giới Thần Hoả, hoả là do mộc sinh ra ở bên trong vùng đất Hư Vô của Đạo Cảnh Địa, cũng bởi vì chỉ có hoả mới có thể xua tan đi sự lạnh lẽo cùng với hắc ám của vùng đất sinh mệnh, mang đến ấm áp và ánh sáng.
Mà giờ khắc này, ở trong tim của con trâu khổng lồ kia, một ngọn lửa mênh mông đang rực cháy lên.
Hoả sinh ra ở tim.
“A a a a a… Mou mou mou mou mou…”
Nhìn thấy gân trâu của mình đang bị nấu, Mặc Chiến lại tức giận một lần nữa, hắn ta dường như muốn nổ tung, đây chính là tượng trưng vô địch cho cảnh giới Sinh Mộc của hắn ta…
Hiện tại lại bị người ta biến thành một món ăn, hơn nữa hương vị con mẹ nó lại rất thơm…
Ngửi thì thấy mùi hương cay ngào ngạt… DCM.
“Ta muốn giết ngươi.”
Con trâu khổng lồ nhắm về phía Long Tử Hiên.
“Gân trâu có lẽ phải hầm thêm một chút nữa, nhân dịp lúc này có thể suy nghĩ xem làm thế nào để ăn tim trâu đây…”
Long Tử Hiên xông về phía trước.

Mà giờ khắc này.
Ở bên trên một hòn đảo nhỏ hoang vu thần bí.
Trong hang động sâu thẳm.
Cuối cùng Thuỷ Đế cũng mở ra được phong ấn của tảng đá này.
Bàn tay thon ngọc của nàng ta cầm cái Thanh Đồng Cổ Đăng kia lên, trong nháy mắt, cảm giác lạnh lẽo truyền đến khiến cho nàng ta cảm giác cả người đều đang nổi một lớp da gà, nhưng trong mắt của nàng ta lại xuất hiện vẻ thèm thuồng trước nay chưa hề có.
“Đèn Khởi Nguyên, thần vật có thể sinh ra hắc vụ…”
“Ta mạo hiểm mang đến củi đen hắc ám cho ngươi, chỉ mong ngươi thả ra hắc vụ trải rộng U Châu.”
“Ta sẽ ký sinh ở trong bóng tối, sống chung cùng với hắc ám.”
Nàng ta hưng phấn vô cùng, sau đó bắt đầu mở nắp quan tài hắc ám kia ra…
Ở một nơi hắc ám không biết ở đâu.
Quân cờ không ngừng hạ xuống.
Mặc Giả vẫn đang chơi cờ cùng với vị ở trên ngai vàng hắc ám kia, mà Hắc Linh cùng với tám người khác đi ra từ bên trong cánh cửa đen kịt kia vẫn đứng nghiêm ở một bên, chờ đợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận