Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2489: Kết quả trong cục 2

Nàng lẩm bẩm nói:
“Hôm nay đến xem chuẩn bị sau cùng của tên Thần Vu chính là… Hắn luyện hoá bổn nguyên của các Cố Tổ hắc ám, sau đó để cho bọn họ bồi dưỡng ra bổn nguyên sương trắng, chính là muốn cho người ở trong thôn thay thế chủ nhân đi đốt đèn…”
“Nhưng chủ nhân lại mang đèn quay trở lại… Hơn nữa còn khiến cho một đạo thân hắc ám của hắn dung nạp trụ nguyên hắc ám… Này…”
Dường như trăm mối không có cách giải.
Trước đó, bọn họ cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc tên Thần Vu kia rốt cuộc đang có chuẩn bị gì ở sau.
Cho đến tận ngày hôm nay bọn họ mới chợt hiểu được, Cố Tổ Hắc Ám.
Bổn nguyên hắc ám của những người ở trong thôn đã sớm bị Thần Vu luyện hoá, trải qua vô số năm tháng, những Cố Tổ hắc ám này cũng đã bồi dưỡng ra đầy đủ bổn nguyên sương trắng.
Cho nên Thần Vu muốn để cho người ở trong thôn… Thay thế chủ nhân đi đốt đèn chịu chết.
Không thể không nói, Khiêu Đại Thần thực sự… Ngoan độc.
Đây chính là chuẩn bị sau của hắn, bàn cờ của hắn.
Cây đào lên tiếng nói:
“Thần Vu đã đánh giá thấp hắc ám chi khung.”
Trong giọng nói của nàng dường như có cảm giác thấu hiểu nói:
“Chuẩn bị sau của hắn nhìn như hữu hiệu, thực ra có rất nhiều lỗ thủng, nếu như hắc ám dốc toàn bộ lực lượng hoàn toàn có thể khiến cho tất cả những thứ mà hắn sắp xếp trở thành công cốc.”
Dường như gà mái cũng đã hiểu ra, vô ý thức nhìn về phía phòng ngủ của Lý Phàm nói:
“Cho nên… Cần… Kết quả ở trong cục?”
“Như vậy… Thần Vu ở tầng thứ nhất, hắc ám chi khung ở tầng thứ hai, còn chủ nhân…”
Cành đào nhẹ nhàng buông xuống nói:
“Còn nhớ rõ ngày chủ nhân đến sơn thôn này, chuyện thứ nhất chính là thu vào hết tất cả bổn nguyên hắc ám mà Thần Vu đã luyện hoá được từ bên trong cơ thể của những Cố Tổ Hắc Ám ném vào trong phòng củi…”
“Kể từ ngày đó, hắn cũng đang bắt đầu bố trí, chờ đợi ngày hôm nay.”
Những cái chai “Dầu hoả” ở bên trong phòng chứa củi kia… Đương nhiên đó chính là bổn nguyên hắc ám do Thần Vu luyện ra.
Gà mái gật đầu nói:
“Tất cả mọi chuyện có lẽ đều xảy ra sau khi chúng ta ngủ say năm đó… Chủ nhân cũng đã chuẩn bị xong hết rồi…”
Năm đó khi ngọn lửa sương trắng tắt đi, chủ nhân đi ra từ trong đó, vốn dĩ muốn đi đến biển sương mù xám, chế tạo Luân Hồi cho Chân Tổ giới, nhưng hắc ám đột kích, hắn phải xoay người nghênh chiến.
Trận chiến ấy, Phượng Hoàng Chân Long… Đều đang ngủ say.
Cho nên chúng nó cũng không thể nào quan sát được tất cả mọi chuyện.
Nghĩ đến đây bỗng nhiên cành cây đào, ánh mắt của gà mái, Chân Long trong hồ nước…
Đều nhìn về phía một phương hướng khác.
Cái hướng đó, con chó đen đang nằm ở trong ổ chó, giả bộ ngủ say, lạnh run.

Lời của tác giả:
Khụ khụ, cảm giác rất nhiều người đều đang cảm thấy hoang mang nên mình sẽ sắp xếp lại mốc thời gian:
Lý Phàm một mình chống lại hắc ám chi khung, trảm cửu thế, bị hãm hại ô nhiễm, luyện chế ra mười hai cái đèn Khởi Nguyên.
Tiên dân cầm những cái đèn Khởi Nguyên này đi ra, sáng tạo ra thế giới Cấm Kỵ, đốt lên ngọn lửa sương trắng.
Hắc ám đột kích, tổ tiên tiên dân chết ở trong bóng tối.
Khiêu Đại Thần (Thần Vu) dụ dỗ bộ tộc tiên dân dập tắt ngọn lửa sương trắng, bản thân thì mất tích.
“Người nọ” quay trở về, đi đến Chân Tổ Giới chế tạo ra Luân Hồi.
Hắc ám đột kích lần thứ hai, nhóm người Chiến Thiên Đế đã chết, “người nọ” nghênh chiến, trên đường truyền thụ đạo Luân Hồi cho Hắc Bạch, để cho hắn trở thành người đứng đầu Luân Hồi. Đám Phượng Hoàng, Chân Long, cây đào đều rơi vào ngủ say, chỉ có một mình con chó đen chịu đựng đến cùng.
Lý Phàm tiến vào sơn thôn nhỏ.
Mốc thời gian như trên, tránh cho mọi người hoang mang…
Đêm đã khuya.
Lúc này.
Từ khu vực của sơn thôn nhỏ bỗng nhiên có một bóng mờ phóng ra ngoài, dùng tốc độ siêu việt tất cả, nhanh chóng bắn tới toàn bộ châu Khai Nguyên.
Một cái chớp mắt đã qua ba nghìn châu.
Giờ khắc này, ở dưới sự bao trùm của bóng mờ này, ba nghìn châu trong nháy mắt rơi vào một trạng thái bí ẩn nào đó, không thể thăm dò nữa.
Vô tận sinh linh hồn nhiên không biết, hoàn toàn không có phát hiện ra sự biến hóa của thiên địa.
Thế nhưng lúc này ánh mắt phóng tới từ các châu khác của thế giới Cấm Kỵ bỗng nhiên đều cảm thấy sợ hãi.
U Châu, ở chỗ sâu bên trong bầu trời, sóng nước tràn ngập.
“Quyền bính của Lôi Đế… Biến mất, hoàn toàn không còn, hắn ta đã chết rồi.”
Bên trong giọng nói thanh lệ mông lung mang theo sự hưng phấn cùng với chờ mong không che giấu được, nói:
“Toàn bộ châu Khai Nguyên cũng đã bị bóng mờ hắc ám bao phủ, khiến cho ta cũng không thể thăm dò được nữa, có nghĩa rằng… Hắc ám đã phủ xuống châu Khai Nguyên.”
“Quả nhiên Lôi Đế đã bị hắc ám hủy diệt… Tiếp theo là nhìn xem rốt cuộc hắn có thể sống lại ở trong hắc ám được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận