Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2643: Thế giới hắc ám hiện

Mấy người Lâm Cửu Chính đều mang vẻ mặt nghiêm túc.
“Không nghĩ tới, vị mang điểm cuối của vạn đạo lại có thể đi xa được tới như vậy…”
“Một người đơn độc đối kháng với toàn bộ Hắc Ám Chi Khung, muốn sáng tạo ra một cõi cực lạc chờ sư phụ quay trở về…”
Bọn họ đều khẽ than.
“Đại Hắc, thế giới hắc ám này… Muốn phủ xuống hiện thế sao?”
Lâm Cửu Chính đặt câu hỏi.
Con chó đen nói:
“Từ thế giới đó đến hiện thế vẫn còn một khoảng cách rất xa… Tạm thời vẫn còn chưa qua được.”
“Tuy nhiên ngày hôm nay Côn Luân Giới hình thành chỉ rõ phương hướng năm tháng, như vậy không bao lâu nữa… Nàng thống lĩnh thế giới hắc ám đến e rằng sẽ xảy ra nhiễu loạn lớn…”
Nó suy tư một lúc rồi nói: “Chờ thế giới này phủ xuống rồi hãy nói… Về thôn trước đi.”
Lúc này mấy người Lâm Cửu Chính gật đầu.
“Côn Luân Giới không có cách nào bỏ chạy, các vị đi ở tuỳ ý.”
Võ Tiểu Côn cũng lên tiếng, giọng nói rung động toàn bộ Côn Luân Giới.
Hôm nay mặc dù Côn Luân Giới đã tạo thành một thế giới, thế nhưng trên thực tế không có cách nào rời khỏi thế giới Cấm Kỵ.
Sinh linh bên trong Côn Luân Giới cũng có thể tự do ra vào Côn Luân Giới, đi tới thế giới Cấm Kỵ.
Lúc này trong suy nghĩ của mọi người, không thể trốn vào trong năm tháng, như vậy ở Côn Luân Giới hay thế giới Cấm Kỵ thì cũng đều như nhau.
Nhưng phần lớn mọi người đều lựa chọn ở lại, nguyện ý trở thành nhóm tiên dân đầu tiên của Côn Luân Giới.
“Hai vị Đại Đế hắc ám này phải làm sao bây giờ?”
Ngô Đại Đức nhìn hai người Mặc Quyền, Mặc Thi rồi nói: “Nhìn qua hình như không thể ăn bọn hắn được…”
“Tử Lăng sư tỷ đã biến Mặc Quyền thành hoạ nô, như vậy Mặc Thi này giao cho ta làm hoa ăn thịt người đi.”
Hai mắt của Lục Nhượng toả sáng, trước đó hắn đã trồng một đoá hoa ăn thịt người lên cơ thể của Mặc Thiết, đối với loại chuyện này… Hắn rất thích thú.
“Không thích hợp, không thích hợp…”
Lâm Cửu Chính cũng lên tiếng nói: “Thi khí của người này rất nặng, chính là tài liệu tuyệt hảo để luyện thi, không bằng giao cho ta luyện thành cương thi, sau khi thả hắn ta quay trở về thế giới hắc ám, nếu như phát huy tốt, nói không chừng có thể nuôi ra được một đại quân cương thi ở bên kia.”
Nghe vậy tất cả mọi người đều sửng sốt.
Luyện thi?
“Có đạo lý… Biến thành hoa ăn thịt người, tối đa có thể ăn được vài người, thế nhưng biến thành cương thi… Có thể biến ra được một đội quân cương thi.”
Ngay cả Lục Nhượng cũng không khỏi lên tiếng nói: “Đúng là người không lo…”
Lúc này Lâm Cửu Chính trực tiếp ra tay, hắn dùng bút Hoả Thần chấm chu sa ở bên trên cơ thể của Mặc Thi vẽ xuống từng cái bùa chú.
“Mượn khí chí âm dùng một lát.”
Hắn quay sang nói với Mộ Thiên Ngưng.
Cương thi sống chịu nhờ âm khí.
Mộ Thiên Ngưng vẫy tay, một luồng khí âm hàn tràn ngập bị Mặc Thi hấp thu vào trong cơ thể.
Lúc này dưới sự dẫn đạo, trấn áp của bùa chú, hơn nữa còn có khí chí âm này, cho dù là người sống thì cũng sẽ bị biến thành thi.
Hơn nữa mặc dù Mặc Thi là Đại Đế thế nhưng lúc này tài liệu luyện thi của Lâm Cửu Chính đều có vị cách cực kỳ cao, bút Hoả Thần, chu sa đều là đồ vật ở trong tiểu viện, mà ngay cả âm Khí cũng có cấp bậc Đại Đế.
Lâm Cửu Chính dẫn khí tạo hoá của thiên địa quán chú đến, khiến cho Mặc Thi hấp thụ, một cái chớp mắt như vạn năm.
Khuôn mặt của Mặc Thi dần dần biến thành màu xanh, hai cái nanh cũng chậm rãi lộ ra, mười ngón tay mọc ra móng tay giống như mười lưỡi dao sắc bén.
“Thực sự thành cương thi?”
Ngô Đại Đức ngạc nhiên.
“Hơn nữa nhìn qua cương thi có vẻ rất già…”
Bọn họ đều tấm tắc kêu kỳ lạ.
Trên thực tế, người bình thường luyện thi ít nhất cũng cần công sức biết bao nhiêu năm tháng, chỉ là chôn ở dưới đất nuôi thi cũng đã mất mấy năm, nhưng cách thức nuôi thi của Lâm Cửu Chính rất trực tiếp, hắn điều động khí tạo hoá, giờ khắc này đã bù đắp được mấy vạn năm chôn thi.
Đây chính là một lão thi vạn năm.
“Ngã sư cấp cấp như luật lệnh, bắt đầu.”
Lâm Cửu Chính thuận tay cầm một cái Dẫn Thi Phù, pháp lệnh vừa ra, cương thi này bỗng nhiên mở mắt, trực tiếp đứng lên.
“Cắn nuốt sinh linh hắc ám, không được quấy nhiều sinh mệnh của thế giới này.”
Lâm Cửu Chính đặt nguyền rủa ở trên cái bùa chú này, sau đó nhấc bùa chú lên, một ngọn lửa lập tức bùng lên, cương thi kia há miệng ra nuốt cái bùa chú xuống.
“Được rồi, mang theo huynh đệ hoạ nô của ngươi quay trở về đi.”
Lâm Cửu Chính lên tiếng.
Tử Lăng nói với Mặc Quyền: “Ừm… Sau khi ngươi quay trở về không nên nói lung tung… Quên đi, ngươi tự phế bỏ thần trí của mình đi.”
Dù sao mặc dù Mặc Quyền biến thành hoạ nô nhưng vẫn còn bảo lưu một tia thần trí.
Tốt nhất là khiến cho hắn ta… Ngoan ngoãn làm người ngu ngốc.
“Không… Các ngươi mơ tưởng…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận