Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2150: Mông trấn Chung Cực. (2)

Đây cũng là nguyên nhân mà một đám Chung Cực Giả không có nhận ra được Ngô Đại Đức, ở trong mắt của bọn hắn chỉ nhìn thấy một tên mập mạp, căn bản không phải là cùng một người với Man Tôn ở trong truyền thuyết.
Dù sao thì lần này cần đối diện với biển sương mù xám, con chó đen vẫn rất cẩn thận.
Nếu như tin tức Thập Tôn Nhị Hung chuyển thế được truyền ra ngoài thì sẽ khiến cho bên biển sương mù xám sinh ra rất nhiều liên tưởng cùng suy đoán, có thể khiến người ta biết được hay không, tốt nhất là không để cho người ta biết được…
“Gâu… Mau nhìn sự nhỏ yếu cùng với bất lực của bản đế đi.”
Bên trong mắt con chó vàng lộ ra vẻ giảo hoạt.
Nó đã sử dụng thủ thuật che mắt cho mấy người Tử Lăng, chính là thủ thuật che mắt chân chính, che lấp khí tức của các nàng.
Thế nhưng hắn lại cho bản thân khí tức của một chủng loại rất dễ dàng bị xem thấu.
Làm như vậy kẻ địch sẽ bị ngộ nhận nghĩ nó không có thực lực gì cả, ngay cả che lấp khí tức toàn thân cũng không thể làm được.
Loại ngộ nhận này… Sẽ sinh ra cơ hội.
Bọn nó còn đang đi bẫy người đó!
“Đó là… Bài vị của vị mang điểm cuối của vạn đạo cùng với Thập Tôn Nhị Hung, tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?”
Lúc này, Dư Linh Lung đứng ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng, nàng chỉ vào một loạt tấm bia đá ở trước thành Phá Vụ.
“Là sinh linh sương mù xám, hắn ta mang tấm bia đá của vị mang điểm cuối của vạn đạo, Thập Tôn Nhị Hung đến để ở chỗ này, khiến cho lũ giặc bán giới này phỉ nhổ.”
Lúc này Dương Thiên kích động lên tiếng, khi nhìn thấy Ngô Đại Đức, con chó đen, người khác không nhận ra, hắn cũng không thể không xác định được.
Bởi vì hắn và lão tổ cũng đã từng được trải qua tình cảnh tương tự rồi…
Bị Ngô Đại Đức đặt mông ngồi qua!
Hơn nữa còn bị con chó đen từng bẫy.
Hắn biết, người tới chính là Thập Tôn Thập Linh.
Mà ở bên trên bảo toạ sương mù xám, ánh mắt của điện chủ thời không lập tức rơi vào trên người của con chó vàng.
Đáy mắt xuất hiện nụ cười lạnh nhạt.
“Chó chết, cho rằng ta không nhìn thấu được ngươi?”
Hắn ta đã phát hiện, khí tức của con chó vàng kia có vấn đề, có thủ thuật che mắt.
Cho nên hắn ta trực tiếp xác định con chó vàng này khẳng định chính là con chó đen giả bộ.
“Mặc dù một trong số Thập Linh còn sống nhiều năm tháng như vậy, thế nhưng thoạt nhìn cũng không có mạnh mẽ lắm…”
Hắn ta cười nhạt.
Con chó đen, một trong số Thập linh đã xuất hiện.
Huyền Vũ đâu?
Hắn ta suy đoán, hẳn là đang ẩn náu ở trong bóng tối, chờ đợi trợ giúp.
Tuy nhiên hắn ta cũng không để ý.
Khẳng định Huyền Vũ cùng với con chó đen đều trốn không thoát.
Tuy nhiên không thể gấp… Con chó này có thể sống sót nhiều năm như vậy, khẳng định vẫn rất giảo hoạt, muốn giết nó phải có một trăm phần trăm tự tin.
Ừm, phải sử dụng bút Thiên Mệnh.
Cái này là ổn nhất.
Mặc dù dưới Chân Tổ, bút Thiên Mệnh viết tên ai là người đó phải chết, nhưng vẫn còn cần phải chờ một chút thời gian để thành lập liên hệ nhân quả.
Bút Thiên Mệnh khôg thể giết người chưa từng nhìn thấy, người cầm bút viết phải ngưng thần tĩnh tâm, nhìn thấy rõ chân thân mới có thể khiến cho bút Thiên Mệnh thành lập liên hệ cùng với đối tượng bị viết.
Bằng không mà nói, Điện chủ thời không cũng không cần tự mình chạy tới Chân Tổ Giới, trực tiếp viết xuống tên của con chó Đại Hắc ở biển sương mù xám là được rồi.
Lúc này điện chủ thời không truyền âm, nói cho đám người Lộc Bá thông báo cho bút Thiên Mệnh chuẩn bị sẵn sàng.
Sau đó hắn ta án binh bất động, đang chờ đợi.

Trước thành Phá Vụ.
“Con mẹ nó.”
Ngô Đại Đức nghe thấy lời nói của Dương Thiên, sắc mặt lập tức trở nên giận dữ.
Mặc dù mấy người bọn họ đều đã sống lại, thế nhưng dù sao thì tấm bia đá này cũng là bài vị kiếp trước của bọn họ.
Lại có thể bị sỉ nhục như thế.
Hơn nữa hắn nhìn qua thì ở bên trên bài vị của Man Tôn…
Còn có thật nhiều cục đờm!
“Đám người không biết xấu hổ các ngươi, năm xưa dùng hết nhiệt huyết để cứu được loại nhu nhược các ngươi?”
Hắn không khỏi mắng mỏ, chỉ thẳng vào mặt đám Thượng Lộ Giả Kim Bích Phong.
“Đám lão bất tử như các ngươi, toàn bộ bầu không khí của Chân Tổ Giới đều bị các ngươi phá hoại rồi, thân làm người mạnh nhất của Chân Tổ Giới, chỉ có một tí đức hạnh này, cho dù có đi đến biển sương mù xám thì các ngươi cũng chỉ làm chó liếm vai người ta.”
“Lão tử thực sự muốn đặt mông ngồi chết các ngươi đi.”
Ngay lập tức, toàn bộ Thượng Lộ Giả đều tức giận không kìm chế được.
“Ngươi lại dám sỉ nhục chúng ta như vậy?”
Sắc mặt Lăng Tề Sơn lạnh lẽo.
“Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện cùng với người nào hay không?”
Hàn Như Nguỵ lạnh lùng uy hiếp nói:
“Sự tùy hứng nho nhỏ của ngươi sẽ mang đến tai họa ngập đầu không thể tưởng tượng được cho tộc nhân, tông môn ở phía sau ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận