Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2238: Sương mù xám truyền pháp 3

Đối mặt với loại cám dỗ này, người phải có cốt khí cỡ nào?
“Nhân tính không chịu nổi khảo nghiệm…”
Lão ta lẩm bẩm nói:
“Thời gian lưu lại cho Cửu Pháp cũng không còn nhiều lắm… Cũng may thế gian này đã có mười hai vị Chung Cực Giả, nắm chắc Tế Thế, tránh cho đêm dài lắm mộng.”
Lúc này lão ta lấy ra một cái ngọc phù tuyệt mật, truyền âm đi.

Võ Hoang Giới.
Tử Nhân Hoang, Thủ Thề Cốc.
Đêm qua ở đây cũng náo nhiệt đến cực điểm.
Hơn ba ngàn thủ vệ quân của trường thành, cùng với hai vị cường giả Cơ Vô Đạm, Trưởng Tôn Bất Diệt gia nhập liên minh, khiến cho toàn bộ thực lực của Thủ Thề Cốc tăng trưởng đến một tình trạng đáng sợ.
Ngày hôm nay, ở trong Thủ Thề Cốc, Cơ Vô Đạm, Trưởng Tôn Bất Diệt, Xích Thiên Cương, Thần Tiêu Minh cùng với Thập Bát Kiếm của Thần tộc đều đã Thượng Lộ.
Hơn nữa bọn họ đều tu luyện Cửu Pháp.
Ngoài ra, Võ tộc Võ Trấn Hải, cùng với hai người đệ tử trước đây của Khuynh Thành là Tuyết Hận, Cừu Thanh cũng đều đã Thượng Lộ rồi, nhưng cũng không phải là Cửu Pháp.
“Không nghĩ tới, thì ra Võ Hoang Giới… Bởi vì có sơn thôn nhỏ tồn tại nên mới đáng sợ như vậy…”
Cơ Vô Đạm lên tiếng, muôn vàn cảm thán.
“Tốt, lão Võ có danh tiếng như vậy cũng bởi vì ôm được bắp đùi của sơn thôn nhỏ.”
Trưởng Tôn Bất Diệt gật đầu…
Đến bây giờ, trong nhận thức của bọn họ vẫn còn cho rằng Võ Giang Hà đã ôm được bắp đùi của Thập Tôn, cho nên mới trở nên vô địch như vậy.
“Hôm nay Thượng Lộ Giả Cửu Pháp chúng ta đã vượt qua mười hai người… Nên đi đến Tế Thế Đường Cửu Pháp rồi.”
Xích Thiên Cương lên tiếng, bên trong đôi mắt già nua của lão ta tràn đầy chờ mong.
“Tốt.”
Cơ Vô Đạm cũng gật đầu.
“Hử?”
Trưởng Tôn Bất Diệt nhất thời kinh ngạc nói:
“Tin tức đến từ lão tổ của ta… Người của biển sương mù xám đã đến, bọn hắn muốn đào tận gốc căn cơ của Cửu Pháp, khiến cho tất cả mọi người tu luyện pháp của biển sương mù xám…”
“Lão tổ bảo chúng ta lập tức Tế Thế, không được chậm trễ.”
Lão ta nhìn về phía đám người Xích Thiên Cương.
Ngay lập tức, đám người Xích Thiên Cương đều rùng mình.
“Biển sương mù xám hành động thật nhanh… Chúng ta cũng phải nhanh chóng hành động, ta kiến nghị, mấy người chúng ta sẽ đi đến Chân Tổ Giới trước, thành lập đạo đài tế thế.”
Xích Thiên Cương trực tiếp lên tiếng.
Cơ Vô Đạm cũng gật đầu nói:
“Tuy nhiên, biển sương mù xám đã qua đây rồi, chúng ta mà đến đó e rắng sẽ dẫn đến đại địch…”
Trưởng Tôn Bất Diệt lại nói:
“Không có việc gì, lão tổ của ta nói biển sương mù xám làm việc rất cẩn thận, rõ ràng cho thấy đang kiêng kỵ cái gì đó ở Chân Tổ Giới, chúng ta chỉ cần để ý làm việc là được, đường đường chính chính, không cần sợ hãi.”
“Hơn nữa còn có Thập Tôn Nhị Hung và vị kia ở đây… Trời sập cũng không sợ.”
Lão ta rất tự tin.
Nghe vậy mấy người đều gật đầu, lúc này nhìn về phía Võ Tiểu Côn nói:
“Việc này còn mời công tử đi đến thôn, thay chúng ta bẩm báo với mấy người Thập Tôn Nhị Hung trước.”
Việc Tế Thế quá lớn, nói không rõ sẽ dẫn đến phong ba bão táp, tất nhiên cần phải bẩm báo trước.
Võ Tiểu Côn gật đầu nói:
“Ta sẽ đi đến thôn.”
Xích Thiên Cương, Cơ Vô Đạm, Trưởng Tôn Bất Diệt, cùng với Thần Tộc Thập Bát Kiếm thống lĩnh ba chục ngàn cường giả thủ vệ quân trường thành đều xuất phát.
Võ Trấn Hải cũng mang theo người của Võ Tộc đi cùng.
Bởi vì lần này Cửu Pháp Tế Thế là chuyện lớn của cả Chân Tổ Giới, phải tham dự.
“Xuất phát, đi Chân Tổ Giới, chuẩn bị Tế Thế.”
Sơn thôn nhỏ.
Đầu năm mùng một, ánh sáng mặt trời lười biếng đảo qua cả thôn xóm, gió xuân se lạnh.
Lý Phàm tỉnh lại, vuốt ve Tiểu Bạch ở trong ngực, ngày hôm qua tắm xong rất thơm, hắn nhịn không được ngửi mèo một hơi.
Sau đó lúc này hắn mới đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài, Bạch Thiển cùng Nam Phong bưng lên nước nóng, Lý Phàm rửa mặt xong.
“Sư huynh, hình như đêm qua ta nằm mơ, dường như ở trong mộng của một ta khác, mặc đồ rách rưới tung tóe, máu thịt cả người đều sắp mục nát, đi ra từ trong bóng đêm, dường như muốn đoạt xá ta vậy…”
Ngô Đại Đức nói với Giang Ly:
“Có phải ta trúng tà rồi hay không?”
Giang Ly nghe vậy cũng hơi nghi hoặc nói:
“Ta cũng có một giấc mộng mơ hồ, thế nhưng ở trong mộng lại có một nam tử phiêu dật tuyệt thế, giống như thần tiên, dường như hắn cũng không có ý tốt, có ý đồ muốn bước trên con đường của ta…”
Một đám đệ tử đều có chút cảm giác hoảng hốt, thế nhưng lại không nắm bắt được.
Dù sao cũng là chuyện đã xảy ra trong lúc vô tri vô thức.
“Hẳn là sự thực, sau khi chúng ta Thượng Lộ, trêu chọc một ít đồ vật không sạch sẽ, hơn nữa những đồ vật không sạch sẽ này hơn phân nửa có liên quan đến bản thân của chúng ta…”
Lâm Cửu Chinh lên tiếng, hắn lẩm bẩm:
“Cho nên ở trong mộng xảy ra một ít sự việc không rõ, thế nhưng có lẽ sư phụ đã trấn áp tất cả, ở bên trong Đạo Cảnh Địa của chúng ta có thêm một cái đồng tiền…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận