Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2378: Nhân vật chính chân chính 3

“Ừm… Muội sẽ đi theo sát huynh.”
Phạm Dao Dao khéo léo lên tiếng, sau đó đi thẳng đến bên cạnh Lý Phàm.
Thấy thế Phạm Phách Minh trực tiếp ngây người nói:
“Dao Dao, không phải muội nói muốn theo sát ta sao? Muội đến gần hắn để làm gì?”
Phạm Dao Dao nói: “Hắn đẹp trai…”
Phạm Phách Minh: “???”
Giờ khắc này, trong lòng của hắn bi thương.
Cũng bởi vì đẹp trai mà ngay cả ca ca, muội muội cũng không cần nữa.
Hắn thực sự muốn hộc máu.
Mà Phạm Dao Dao căn bản cũng không để ý đến hắn, cẩn thận liếc mắt nhìn Lý Phàm.
Chỉ thấy Lý Phàm hồn nhiên không cảm giác gì, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc nói:
“Có thể bay như vậy, vì sao lại rớt xuống? Xem ra cũng không nên bay quá cao rồi…”
Dường như hắn rất không hiểu vì sao chuyện ba người Cát Nhân Hùng rơi xuống từ không trung.
Phạm Dao Dao: “...”
Vị đại lão này còn đang diễn, còn đang diễn!
Tuy nhiên đại lão muốn diễn, cho dù như thế nào thì nàng cũng không dám vạch trần…
“Ừm… Khả năng gió to quá, thổi bay rồi?”
Phạm Dao Dao cố gắng phối hợp!
Lý Phàm vừa nghe, suy nghĩ một chút rồi nói:
“Ngươi nói có lý.”
“Bay cao như vậy, có lẽ ở tầng đối lưu… Gió thực sự rất to.”
Phạm Dao Dao: “???”
Tầng đối lưu là cái quỷ gì thế…
Đại lão này… Thật sự là hành động dở tệ lại rất yêu diễn.
“Có muội muội như muội, ta thực sự muốn hộc máu.”
Mà Phạm Phách Minh thì tái mặt đi đến bên cạnh bọn họ, cắn răng nghiến lợi nhìn về phía Lý Phàm nói:
“Dãy núi này sẽ áp chế tu vi bản thân, vô cùng nguy hiểm, phiền ngươi một lúc nữa không nên chạy loạn, đến gần ta một chút.”
Quan trọng là nếu như người này chạy loạn, có lẽ muội muội của mình cũng sẽ không chút do dự bỏ chạy theo hắn.
Để bảo vệ muội muội… Bất đắc dĩ, phải bảo vệ cả người kia.
Trong lòng của hắn thực sự rất không cam lòng.
Mà Phạm Dao Dao thấy thế thì hoảng sợ, nhị ca của nàng ngu ngốc rồi hay sao? Lại dám ăn nói đối với vị đại lão này như vậy?
Nàng rất muốn nói… Áp chế Hùng chủ không phải là dãy núi này…
Mà là vị đại lão hành động rất dở này.
Một câu nói của hắn khiến cho cả ba vị hùng chủ đều phải rớt xuống từ không trung, làm sao dám đắc tội hắn?
Nàng vội vàng nói:
“Phạm Phách Minh, huynh… Huynh nói xin lỗi.”
“Lập tức xin lỗi Phạm Ly.”
Nghe vậy Phạm Phách Minh cũng sắp hỏng mất.
Trời ạ, rốt cuộc muội là muội muội của ai?
Cùi chỏ chĩa ra bên ngoài thì cũng có thể nhịn được, thế nhưng chĩa như thế này cũng thật là lợi hại rồi?
“Ta không.”
Đáy lòng hắn tràn đầy tủi thân nói: “Phạm Dao Dao, muội nói xem rốt cuộc muội là muội muội của ai?”
Phạm Dao Dao cũng cực kỳ nghiêm túc nói:
“Huynh không xin lỗi… Muội sẽ không coi huynh là ca ca nữa.”
Trong lòng của Phạm Phách Minh như có ngựa chạy qua, hắn nhìn về phía Lý Phàm nói:
“Được… Ta xin lỗi ngươi.”
“Ta xin lỗi.”
Hắn thực sự nghiến răng nghiến lợi nói.
Lý Phàm: “...”
Hai huynh muội này… Hình như có vấn đề, không có tật xấu gì chứ///
“Không cần không cần, không cần nói xin lỗi… Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đi theo các ngươi.”
Bởi vì bản thân khiến cho hai huynh muội người ta cãi nhau… Hắn cũng cảm thấy ngại ngùng.
Nghe nói như thế, Phạm Dao Dao mới yên tâm rồi, đại lão lương thiện lòng dạ khoan dung.
“Ta… Ta thay nhị ca cám ơn ngươi.”
Nàng nói với Lý Phàm.
Phạm Phách Minh: “...”

“Chuẩn bị đi vào.”
Lúc này ba vị Hùng Chủ đều lên tiếng.
Ngay lập tức người của các môn phái lớn đều hành động.
Có không dưới hai trăm môn phái đến đây, mỗi môn phái đều có dến vài trăm người, cộng lại thành đội ngũ mấy chục ngàn người, chia thành ba đôi ngũ lớn.
Dù sao hai trăm cái tông môn này hầu như đều phụ thuộc vào Cát thị, thánh địa Khai Nguyên, Thiên Kiếm Tông, tất nhiên phải đi cùng với thế lực mà mình phụ thuộc.
Thanh Kiếm Tông phụ thuộc Thiên Kiếm Tông.
Thoạt nhìn mấy chục ngàn người có vẻ rất nhiều, thế nhưng sau khi tiến vào dãy núi Hàn Thước thì lại có chút phân tán.
Dù sao dãy núi Hàn Thước quá rộng lớn.
“Lục soát toàn bộ, Hoả Tinh nhất định rơi vào bên trong dãy núi Hàn Thước.”
“Chú ý, chỉ cần phát hiện dị thường, trước tiên phải báo cáo.”
“Dãy núi này cực kỳ nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận.”
Thiên Kiếm Tông có khoảng trên trăm người tới, đều là cao thủ của Thiên Kiếm Tông, bọn hắn phụ trách thống lĩnh người của các tông môn lớn tiến hành rà soát.
Không một người nào biết được rốt cuộc Hoả Tinh từ bầu trời đã rơi xuống ở nơi nào.
Chỉ có thể tìm kiếm từng bước một.
“Người của Thanh Kiếm Tông các ngươi đi theo ta.”
Phụ trách thống lĩnh đội ngũ của Thanh Kiếm Tông chính là một thanh niên mặc quần áo xanh, khí tức của hắn ta rất cường đại, trên lưng có đeo một cây trường kiếm, mang theo sáu tinh anh của Thiên Kiếm Tông.
“Triệu Tư công tử, chúng ta đi về nơi nào?”
Trưởng lão Doãn Sơn Lập của Thanh Kiếm Tông dẫn theo người của Thanh Kiếm Tông cung kính đi theo phía sau thanh niên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận