Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2305: Luân hồi tất thành

Nghe nói như thế, tất cả mọi người đết hết sức mừng rỡ.
“Lại có thể đến nhanh như vậy… Pháp Ngôn linh thật là mạnh.”
Sứ giả U Hư không khỏi tán thưởng, xem ra Ngao Vô Song thực sự là kỳ nhân.
Cấm Chủ Luân Chuyển cũng vui mừng quá đỗi nói:
“Thật tốt quá, thật tốt quá.”
“Hôm nay Chuyển Sinh Giả cũng tới, quả nhiên bản toạ được phúc tinh cao chiếu… Quả thực là tứ hỉ lâm môn.”
“Luân Hồi tất thành! Mau mời, mau mời.”
“Khởi bẩm Cấm Chủ, Chuyển Sinh Giả đã tới.”
Một con quỷ dẫn theo hai người đi về phía hồ lớn.
Đám người Cấm Chủ Luân Chuyển, sứ giả U Hư đều đang chờ đợi.
Nhìn qua chỉ thấy hai người đeo mặt nạ đã đi tới.
Đương nhiên đó chính là Giang Ly cùng với Tề Song Minh.
“Hoan nghênh hai vị, xin hỏi hai vị đến từ nơi nào?”
Cấm Chủ Luân Chuyển mỉm cười tiến lên.
Giang Ly thản nhiên nói:
“Tiêu vong vô số năm tháng, bởi vì nhân quả chuyển sinh, đến từ trong hư vô.”
“Vẫn còn nhớ kỹ, năm đó thế giới kia của chúng ta đang trong thời gian thịnh vượng, dốc hết tất cả mọi thứ, mở ra Cổ Lộ ở trong cõi U Minh này, nhưng trả giá là toàn bộ giới đều bị diệt vong, biến thành một trong số những tàn ảnh trên con đường này…”
“Không nghĩ tới lại có thể theo nhân quả đi ra một lần nữa…”
Giang Ly nhìn về phía hồ nước trước mặt, cùng với Luân Chuyển Bảo Điện kia, thản nhiên nói:
“Xem ra là nơi đây thôi động nhân quả.”
Nghe vậy cảnh giác của Cấm Chủ Luân Chuyển nhất thời tiêu tan đi.
Quả nhiên là Chuyển Sinh Giả.
Hơn nữa là người chuyển kiếp từ thế giới đã tiêu vong.
Như vậy có thể yên tâm được rồi.
“Sứ giả, ngài cảm thấy như thế nào?”
Cấm Chủ Luân Chuyển nhìn về phía sứ giả U Hư hỏi.
Sứ giả U Hư nhìn về phía Giang Ly và Tề Song Minh, nhưng hơi nghi hoặc một chút.
Hai người này… Khiến cho hắn ta hoàn toàn nhìn không thấu.
Dường như đã bị một cái khăn che phủ hoàn toàn năm tháng.
Thế nhưng, khí tức của thanh niên kia… Thực sự là Chuyển Sinh Giả.
Mặc kệ… Cho dù như thế nào, chỉ cần có thể mở ra nghi thức là được.
Mở ra nghi thức, bản thân hắn ta có thể đánh cắp quyền bính Luân Hồi, đến lúc đó, cho dù là người nào thì cũng đều phải chết.
Ý nghĩ này vừa mới loé lên ở trong đầu, hắn ta lập tức gật đầu.
Nhìn thấy sứ giả U Hư cũng gật đầu rồi, cấm chủ Luân Chuyển nhất thời hít sâu vào một hơi nói:
“Tốt tốt tốt, tứ hỉ lâm môn, có các vị tới giúp chúng ta, lo gì chuyện lớn không thành.”
“Nhanh, đi theo ta, bây giờ chúng ta phải đi kích hoạt trận pháp, khiến cho Luân Hồi… Lại nhìn thấy ánh mặt trời.”
Lúc này tất cả mọi người đều cùng nhau đi về phía hồ nước.
“Gâu… Có cảm giác quen thuộc, thế nhưng hình như khí tức bị vật gì đó che đậy, ngay cả bản đế cũng không nhìn thấy rõ…”
Vừa đi, đạo nhân đầu chó cũng nhìn Giang Ly, có hơi mê man.
Lẽ nào là người quen sao?
Mà ở bên trong Đạo Cảnh Địa của Giang Ly.
“Quả nhiên là con chó chết này…”
Con rùa đen nhỏ lên tiếng, bên trong mắt rùa hiện lên vẻ hưng phấn nói:
“Có chuyện vui để chơi rồi…”

Bọn hắn bay lên bầu trời bên trên hồ nước.
“Hồ nước này chính là cơ sở của đại trận.”
Cấm chủ Luân chuyển giải thích nói:
“Bốn góc quan trọng nhất cần bốn vị khách quý chấp chưởng một phương.”
“Các ngươi đồng thời kích hoạt phát trận… Hội tụ đầy đủ lực lượng sẽ thôi động bản toạ hoàn toàn hợp lại làm một cùng với đại ấn Luân Hồi.”
“Đến lúc đó, Luân Hồi sắp tái hiện, các vị chính là đại công thần.”
Hắn ta mỉm cười nói:
“Các vị, cho các ngươi thời gian một ngày để quen thuộc với pháp trận, ngày mai chưởng khống Luân Hồi.”
Lúc này tất cả mọi người đều đi về phía một góc đại trận do chính mình phụ trách.

“Trận pháp này… Thật gian nan…”
Ngao Vô Song nhìn trận đồ ở trong tay của mình, cảm thấy đau đầu.
Đối với trận pháp… Hắn ta trên cơ bản không có tạo nghệ gì cả…
Nhưng may mà cũng không cần phải hiểu quá nhiều, sau đó dựa theo phương thức ở bên trên trận pháp đồ lục rồi khởi động thì cũng dễ làm thôi.
“Chủ nhân…”
Lúc này, cấm chủ Mai Trị Thương cũng lên tiếng nói:
“Có thể nói trận pháp này dùng để chưởng khống Luân Hồi… Luân hồi đây chính là vật trong truyền thuyết.”
“Chủ nhân…”
Lúc này, cấm chủ Mai Trị Thương cũng mở miệng nói:
“Trận pháp này có thể dùng để chưởng khống Luân Hồi… Luân Hồi, đây chính là vật trong truyền thuyết.”
Trong mắt của hắn ta lộ ra vẻ dụ dỗ nói:
“Ngài sẽ không động tâm sao?”
Ngao Vô Song lắc đầu nói:
“Ta cũng không muốn tìm đường chết…”
Mai Trị Thương nóng nảy nói:
“Chủ nhân, ngài nghĩ lại đi, hôm nay cơ hội tốt ở ngay trước mắt ngươi… Chỉ cần thành công, ngươi sẽ có thể nắm được Luân Hồi ở trong tay.”
“Ngài có thể khống chế ta, khẳng định cũng có thể khống chế cấm chủ Luân Chuyển, đến lúc đó, chúng ta có thể lừa gạt hắn ta giúp ngài một tay, khiến cho hắn ta trở thành đầy tớ của ngài, tiện đường đoạt lại Luân Hồi… Không phải là rất tốt hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận