Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2780 - Niên thiếu cô độc 3

Ngay cả Chiến Thạch cùng Cuồng Đao có nhiều kinh nghiệm chiến trận, lúc này cũng không khỏi rùng mình một cái.
Ở bên trong mật thất u ám, hai thanh gỗ buộc thành một cái giá hình chữ thập, bên trên cái giá hình chữ thập còn có một cái dây thừng thấm máu.
“Ta biết tại sao các ngươi đến.”
Lão giả chậm rãi lên tiếng chỉ vào cái giá hình chữ thập ở phía trước nói:
“Hắn bị trói ở chỗ này một tháng, cách một canh giờ sẽ ăn vào một gốc cây Đoạn Cốt Thảo.”
Nghe vậy sắc mặt của Chiến Thạch cùng Cuồng Đao đều thay đổi.
Chuyện này… Quá mức kinh người.
Cho dù Luyện Huyết Cảnh, cả đời cũng chỉ có thể ăn ít nhất một gốc cây.
Mà trong một tháng này thiếu niên kia đã ăn biết bao nhiêu?
Gần nghìn cây.
“Hắn… Làm sao có thể sống được?”
Chiến Thạch thất thần lên tiếng.
Lão giả chỉ vào những bình lọ ở bên cạnh nói:
“Những lệ hồn này có thể chết thay.”
Chiến Thạch nhìn lướt qua những bình lọ ở xung quanh cũng cảm thấy kinh hãi.
Đây là một loại tà thuật có thể khiến cho lệ hồn tiến vào trong cơ thể, nếu như có thể áp đảo những quỷ hồn kia liền coi như có được cái mạng thứ hai.
Nhưng cái giá phải trả cực kỳ lớn… Một khi lệ hồn tiến vào trong cơ thể một người bình thường, hồn phách ban đầu cũng sẽ bị ăn tươi.
Giống như đoạt xá vậy.
Cho dù sống sót được cũng sẽ nổi điên.
Trong cả bộ lạc không có người nào dám thử.
“Hắn để cho lệ quỷ tiến vào cơ thể của chính mình, sau đó cắn nuốt những lệ quỷ này chết thay cho hắn.”
Lão giả lộ ra một nụ cười phức tạp nói:
“Hắn thành công Tôi Cốt, trước sau nuốt sống bảy trăm tám mươi mốt đầu lệ quỷ.”
Giờ khắc này, bên trong căn nhà lạnh lẽo như chết.
Chiến Thạch cùng Cuồng Đao đều giật mình.
“Hắn… Hắn không có bị đoạt xá?”
Cuồng Đao lẩm bẩm.
Lão giả lắc đầu nói:
“Không có… Ý chí của hắn mạnh hơn tất cả mọi người ta đã từng gặp, linh hồn của hắn… Khiến cho quỷ cũng phải sợ hãi.”
“Hắn là cô nhi, là hài tử cô độc nhất mà ta từng gặp, cho nên ta gọi hắn là Cô Giả.”
Cô Giả.
Chiến Thạch cảm nhận được sự khiếp sợ trước nay chưa từng có nói:
“Hắn… Đến từ nơi nào?”
Lão giả nói:
“Một hài tử nhặt được ở ven đường, cũng không đặc biệt, không cần sợ hãi nghi ngờ, năm nay hắn mười hai tuổi, hồn phách ở trong cơ thể cũng chỉ mười hai tuổi, cũng không phải là ác quỷ gì.”
Giọng nói của lão mơ hồ:
“Trước kia ở ven đường, ta cũng không biết hắn đã trải qua chuyện gì… Khi đó hắn sáu tuổi.”
Sáu tuổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận