Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2518: Chiến Đế ra tay 2

Trải nghiệm qua sự cực hạn đỉnh cao mới có thể hiểu được chân ý của đạo lặng im không tiếng động.
Chín người bọn hắn chính là hoá thân những thiếu sót của Mặc Giả.
Mà Mặc Chiến, thân làm một Chiến Đế, chỉ có cách đánh bại thiên hạ, nhìn thấy chân ý Mặc Đạo ở trên đỉnh cao mới có khả năng thực hiện được lời mà Mặc Giả đã từng nói “Người hiếu chiến, biết lặng yên mà bình”, Mặc Đạo của Mặc Giả mới xem như hoàn thành được bước đầu tiên.
Hắn ta vốn là Đệ nhất Chiến Đế ở bên dưới bầu trời hắc ám, tu đạo Chiến, kết quả lại bị Mặc Giả áp chế rất nhiều năm tháng, cho đến ngày hôm nay mới có khả năng đánh một trận.
Cho nên lúc này… Chiến Đế đã nhiệt huyết sôi trào từ lâu.
“Ồ? Vẫn còn phải quay trở về?”
Sắc mặt của Ngao Vô Song có chút khó coi, hắn ta vất vả lắm mới có thể trốn đi được, hiện tại lại một chuyến tay không nữa sao…
“Thế nào? Sứ giả không muốn sao?”
Mặc Chiến hỏi.
Ngao Vô Song nói:
“Không không không… Rất vui lòng… Ngươi đã muốn đi, ta đi cùng với ngươi.”
Không thèm quan tâm nữa.

Lúc này trước hồ Khốn Long.
Lô nhân quả khiến cho đại dương nhân quả xôn sao, khu vực trước mắt cũng biến thành khu vực không thể quan sát được.
“Nhân quả xôn xao… Dường như trong lúc mơ hồ, ta đã nhìn thấy được hình bóng Côn Bằng kinh khủng…”
Thuỷ Cuồng Văn nói nhỏ, sắc mặt có chút kích động nói:
“Tế thiên thành công không? Thực sự tìm được huyết mạch Côn Bằng rồi?”
Hắn ta nghĩ… Có lẽ đã được rồi.
Hiện tại chỉ còn thiếu cái gọi là củi đen thôi…
Đi đâu tìm thứ này chứ…
Nhưng khi hắn ta vừa mới loé lên suy nghĩ này, bỗng nhiên ở trên bầu trời truyền đến một loại uy áp kinh khủng.
Hắn ta bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy một đại đạo màu đen thông thiên kéo dài từ trên không trung xuống dưới, ở trên con đường lớn kia có một nam tử cõng quan tài màu đen chậm rãi đi tới, mỗi một bước đều giống như muốn áp sập trời cao.
“Không đúng… Này… Tồn tại ở trong bóng tối?”
Thần sắc Thuỷ Cuồng Văn đại biến, hắn ta theo bản năng muốn chạy trốn.
Trải qua vô số năm tháng, tất cả sinh linh của thế giới Cấm Kỵ đều có cảm giác sợ hãi từ sâu trong xương tuỷ đối với hắc ám.
Thế nhưng hắn ta vừa mới lùi một bước về phía sau theo bản năng thì lập tức cắn răng, chịu đựng, cho dù sắc mặt có trắng bệch thì hắn ta vẫn nói nhỏ:
“Hắc ám xuất hiện… Đây chính là chuyện Thuỷ Đế muốn.”
“Củi đen… Củi đen…”
Hắn ta lẩm bẩm, cố gắng hết sức nhìn về phía con đường hắc ám kia, nhưng lại phát hiện ra bản thân không thể ngẩng đầu lên được.
“Đại Đế?”
“Đại Đế đến từ trong bóng tối sao?”
Hắn ta càng sợ hãi hơn, mồ hôi không ngừng rơi xuống, cắn răng một cái, dùng một cái chí bảo mà Thủy Đế đã đưa cho.
Dưới sự gia trì của chí bảo Thủy Đế, cuối cùng hắn ta… Mới miễn cưỡng nhìn thấy được.
Ở bên trên con đường hắc ám kinh khủng kia, nam tử vác hòm quan tài nhìn hải dương nhân quả, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị, trực giác của hắn ta… Bên trong hải dương nhân quả này có cường giả.
“Cường giả tu luyện pháp Côn Bằng sao?”
Hắn ta lên tiếng.
Hắn ta muốn tìm cường giả, cũng không đơn giản là tồn tại nằm trong trong danh sách những nhân vật tu hành đỉnh phong, mà là cường giả của từng cảnh giới… Hắn ta đều muốn đánh một trận.
Cảm nhận được sự quan sát của Thủy Cuồng Văn ở trên thuyền, hắn ta liếc mắt nhìn sang lạnh lùng nói:
“Ngươi yếu như vậy cũng dám nhìn ta?”
Bóng dáng của hắn ta bỗng nhiên trực tiếp xuất hiện ở trước mặt của Thủy Cuồng Văn.
Sau đó đánh ra một quyền.
“Không…”
Thủy Cuồng Văn giật mình, hắn ta dốc hết toàn lực muốn ngăn cản, thế nhưng trực tiếp bị một quyền đánh bay.
Mà lúc này ngay cả những cường giả của Đế Đình Thủy Đạo khác ở bên trên thuyền cũng đều sợ hãi, bọn hắn đều cảm giác được rõ ràng có một quyền đang đánh về phía của bọn hắn, bọn hắn sẽ trực tiếp bị đánh thành bột mịn, hoặc bay ngược ra ngoài…
Thủy Cuồng Văn bắn ra đằng sau ngàn mét, hắn ta cảm giác linh hồn cùng với thân thể của chính mình đều bị một quyền này đánh tan.
Thế nhưng chỉ trong một cái chớp mắt này, hắn ta có chút hoảng hốt ngẩng đầu nói:
“Không… Không đúng… Ngươi không phải là Đại Đế?”
Hắn ta cảm thấy mặc dù đối phương đánh ra một quyền này kinh khủng không gì sánh được, thế nhưng… Cũng chỉ có cùng cảnh giới với hắn ta.
Là một quyền cảnh giới Địa Chấn.
Nam tử vác quan tài lạnh lùng nói:
“Ta là Chiến Đế, không cần dùng cảnh giới để ức hiếp đám con kiến các ngươi?”
“Một quyền đánh bại toàn bộ kẻ địch trên thế gian… Mới là số mệnh của ta.”
Hắn ta đứng sừng sững ở trên không trung, lưng đeo quan tài màu đen, giống như chiến thần vô địch.
“Chiến Đế…”
Mà Thủy Cuồng Văn lại lẩm bẩm một bên, sau đó… Tứ phân ngũ liệt, chết ngay tại chỗ.
Đồng thời, những cường giả khác của Đế Đình Thủy Đạo cũng đều đã chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận