Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2486: Lý Phàm lừa gạt đèn

Hiện tại… Lại có thể đi tới trong tay của Nhị đại gia, hơn nữa còn bị đốt lên, dấy lên một ngọn lửa màu đen?
Đây là tình huống gì…
Mà ngay cả Lý Phàm cũng đều có chút ngoài ý muốn.
Chiếc đèn này thực sự chính là chiếc đèn lúc trước…
Lại có thể bị người khác mang đến cho Nhị đại gia…
Điều này cũng thực sự là duyên phận…
Hắn suy nghĩ, tên Khiêu Đại Thần kia có ý gì…
Để cho người ta tìm một chiếc đèn mang đến cho nhị đại gia, hơn nữa còn muốn Nhị đại gia dùng máu của mình để làm dầu đốt?
Điều này nghe qua thì không đáng tin cậy…
Hắn lập tức nghĩ đến chiếc đèn này chính là chiếc đèn được lấy ra từ bên trong phế tích của dãy núi Hàn Thước, có thể nói là một loại đồ cổ, cũng có thể nói là cùng loại với “đồ vàng mã” ở trong mộ…
Mà những ngôi mộ cổ lớn thường cực kỳ chú ý đến phong thuỷ, một chiếc đèn, một cái bát được trưng bày ở trong mộ cũng đều có ý tứ…
Những thứ ở trong mộ, nói theo một ý nghĩa nào đó thì đều là “Vật phong thuỷ”.
Mà Khiêu Đại Thần, theo lời nói của mấy người Nhị đại gia thì đây chính là một thầy bói, cả ngày chỉ biết làm những chuyện thần thần quỷ quỷ gì đó, có lẽ giống như cùng một loại với vu thuật thời cổ xưa.
Nghĩ tới đây Lý Phàm không khỏi lắc đầu nói:
“Nhị đại gia, chuyện lấy máu làm dầu mỡ, thay đổi phong thuỷ cũng chỉ đơn thuần là lời nói vô căn cứ, không đáng tin tưởng, tuyệt đối không thể tự hại mình bởi vì chuyện như vậy.”
Nhị đại gia cũng nghiêm mặt nói:
“Tiểu Lý này… Ngươi cũng không thể nói lung tung được, Khiêu Đại Thần chưa từng lừa gạt chúng ta, nếu như không có hắn, chúng ta đã sớm bị các loại hôi quỷ dụ dỗ rồi.”
“Nếu như hắn để cho chúng ta làm vậy, chắc chắn có đạo lý riêng của hắn, thà tin là có, không thể tin là không được.”
Bên trong đôi mắt già nua của ông tràn đầy kiên định.
Lý Phàm thấy vậy đều nghĩ có chút bất đắc dĩ, lão nhân gia ông ấy… Suy nghĩ quá cứng nhắc rồi.
Mặc dù dường như người ở trong thôn đánh giá Khiêu Đại Thần rất cao, thế nhưng Lý Phàm nghĩ tên kia chính là một kẻ lừa đảo.
Không chừng năm đó chính là do tên đó lừa gạt cả thôn, lần này lại khiến cho Nhị đại gia cắt máu đốt lửa… Quá hãm hại rồi.
Không được, tuyệt đối không thể để cho tên Khiêu Đại Thần kia thực hiện được.
Dù sao người ở trong thôn hiền lành lương thiện, Lý Phàm tuyệt đối không thể nhìn bọn họ bị người khác lừa gạt thương tổn được…
Tuy nhiên mấy người Nhị đại gia lại không nghe lời của hắn, ở phương diện này rất là mê tín…
Chờ ngày bọn họ tỉnh ngộ, e rằng không thể nào, cho dù bọn họ có ngại mặt mũi, tạm thời đồng ý với Lý Phàm không đi cắt cổ tay, thế nhưng có lẽ cũng sẽ lặng lẽ làm.
Như vậy thì mức độ nguy hiểm sẽ cao hơn, dù sao thì cổ tay có động mạch, nếu như Lý Phàm biết xảy ra chuyện thì còn có thể cứu giúp được, thế nhưng nếu như lặng lẽ cắt, người ở trong thôn tuyệt đối ngỏm củ tỏi rồi.
Phương pháp duy nhất… Chỉ có thể lấy đi cái đèn này…
Nghĩ đến đây, Lý Phàm lập tức rót thêm rượu nói:
“Tốt, Nhị đại gia, đã như vậy ta cũng không khuyên nhủ nữa, đến, ta uống cùng với ngài, uống không say không nghỉ.”
Nghe vậy Nhị đại gia vui vẻ nói:
“Tốt, uống.”
Lúc này Lý Phàm cùng Nhị đại gia uống hết chén này đến chén khác, ăn uống linh đình, miên man không dừng lại.
Điều này khiến cho Độc Cô Ngọc Thanh và Cung Nhã ở bên cạnh cũng đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Bọn họ chưa từng nhìn thấy Lý Phàm chủ động tìm người uống rượu như vậy.
“Mặc kệ, uống.”
Độc Cô Ngọc Thanh bưng rượu lên uống, cũng bắt đầu say rồi.
Cung Nhã cũng uống rượu, sắc mặt dần dần trở nên ửng hồng, bên trong đôi mắt say sưa phát ra một loại cảm xúc mê người.
Bên cạnh, đây là lần đầu tiên Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao uống loại rượu này, lúc này cũng phi thường chấn động.
“Đây là thần dịch vô thượng…”
Phạm Phách Minh kích động lên tiếng, hắn điên cuồng uống một ngụm lớn.
Phạm Dao Dao mới uống nửa chén nhỏ cũng đã bắt đầu say rồi.
Bên cạnh, Thuỷ Thanh Linh cũng giống như thế, trong nháy mắt khi rượu tiến vào cổ họng, cả người của nàng đều run rẩy, dường như mỗi một tế bào đều giống như bị dùng sức tách ra, bộc phát.
Cả người của nàng ta đều được tẩy rửa qua một lần, tiềm lực được tăng cường mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
“Loại rượu này… E rằng cho dù là Đại Đế cũng chưa từng được uống qua.”
Loại cảm giác vinh hạnh như thế này, làm sao nàng ta không kích động được?

Rất nhanh.
Bên trong sơn thôn, các thôn dân từ từ tản đi.
Hiện tại Nhị đại gia cũng có chút say khướt rồi, ông thì thào nói:
“Hắc… Tối quá đi… Nước đen chảy ở khắp nơi…”
“Những ngôi sao đen lấp lánh…”
Lúc này Lý Phàm cũng mỉm cười, cuối cùng hắn cũng đặt chén rượu xuống nói:
“Nhị đại gia, ta đưa ngài về trước nhé.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận