Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2522: Củi đen cùng Côn Bằng

“Thị giả đại nhân… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì… Ta bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này, lại phát hiện toàn bộ tộc nhân của ta… Đều đã chết hết.”
Vẻ mặt Thuỷ Thanh Linh cực kỳ mờ mịt và đau thương.
Nghe vậy trong lòng Thuỷ Cuồng Văn thoáng động, Thuỷ Thanh Linh này… Hình như còn chưa biết…
“Ngươi đi nơi nào? Huyết mạch Côn Bằng… Làm sao thức tỉnh được?”
Hắn ta hỏi.
Thuỷ Thanh Linh liền nói:
“Dựa theo sắp xếp của Đế Đình, ta đi vào Tịnh Thổ Lôi Đạo, tìm được Tổ Thánh Nguyên Lôi Đạo, ăn một ít, kết quả lại ngất đi, chờ đến khi ta tỉnh lại thì đã xuất hiện ở nơi này… Ta hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.”
Nàng mờ mịt lên tiếng.
Nghe vậy Thuỷ Cuồng Văn lập tức hiểu ra… Thì ra Thuỷ Thanh Linh bị kích phát huyết mạch Côn Bằng cũng bởi vì chiếm được Tổ Thánh Nguyên Lôi Đạo…
Dù sao Tổ Thánh Nguyên chính là đồ vật trân quý trên thế gian, cho dù ở trong Đế Đình Thuỷ Đạo thì cũng đều là nội tình.
Có thể kích phát ra sức mạnh huyết thống… Bình thường.
Trong lòng của hắn ta cũng chưa hoàn toàn tin tưởng, tuy nhiên hiện tại không quan trọng.
Quan trọng là… Thuỷ Thanh Linh chính là người thức tỉnh huyết mạch Côn Bằng.
Chính là người mà Đế Đình Thuỷ Đạo muốn tìm kiếm.
Tranh thủ thời gian mang về mới là chuyện khẩn cấp.
“Ngươi là ai?”
Đồng thời hắn ta quay sang nhìn về phía Độc Cô Ngọc Thanh, nhìn thấy quan tài màu đen ở trên lưng của Độc Cô Ngọc Thanh, hắn ta càng kinh ngạc nói:
“Thứ này… Làm sao lại xuất hiện ở trên lưng của ngươi?”
Mới vừa rồi, không phải quan tài này ở trên lưng của Đại Đế hắc ám đó sao?
Đại Đế hắc ám đâu rồi?
Độc Cô Ngọc Thanh cũng có chút mờ mịt nói:
“Ta không biết… Ta vốn là một người sơn dã, đang câu cá, kết quả không hiểu sao lại đi tới nơi này rồi, có một nam nhân trung niên giao quan tài này cho ta… Nói rằng ta là cái gì hắc ám chủng, để cho ta cõng chiếc quan tài này đi, chờ đợi người hữu duyên… Sau đó hắn ta liền rời đi rồi.”
Nghe vậy Thuỷ Cuồng Văn càng vui mừng quá đỗi.
Lẽ nào ở trong quan tài này… Chính là củi đen mà Thuỷ Đế vẫn luôn luôn mong nhớ hay sao?
Rất có thể.
Hắn ta nhanh chóng bước tới, muốn kiểm tra một phen, thế nhưng lại phát hiện khi vừa mới tới gần thì trong lòng đã có cảm giác căng thẳng sợ hãi rồi.
Dường như ở bên trong quan tài này cất giấu một đồ vật hắc ám đáng sợ nào đó.
“Trách không được, trách không được Đại Đế Hắc Ám muốn tìm một hắc ám chủng đến, tu giả bình thường đừng nói cõng cái quan tài này ở trên lưng, cho dù chỉ mới đến gần mà thôi…”
Hắn ta lập tức đã hiểu ra rồi, nghĩ hình như tất cả mọi chuyện đều đã thông.
Còn về phần vì sao Đại Đế hắc ám kia xuất hiện, vì sao lại để lại quan tài này, hắn ta cũng không thèm quan tâm nữa, dù sao chuyện có liên quan đến hắc ám, củi đen thì cũng chỉ có Thuỷ Đế mới có tư cách thăm dò được.
Chuyện hắn ta phải làm chính là mang những thứ này quay trở về.
“Các ngươi đi theo ta, ta sẽ dẫn các ngươi đi đến Đế Đình Thuỷ Đạo.”
“Yên tâm, từ nay về sau… Các ngươi sẽ đều nhận được sự bảo hộ của Đế Đình Thuỷ Đạo, một bước lên mây.”
Hắn ta nở nụ cười.
Ngay lập tức, hắn ta liên hệ với Đế Đình Thuỷ Đạo, để cho Đế Đình Thuỷ Đạo phái thuyền đi tới.
Dù sao, dưới tình huống không có Đế Đình Thuỷ Đạo nghênh đón, cho dù hắn ta có là thị giả của Thuỷ Đế thì cũng không có cách nào xuyên qua hồ Khốn Long để đi đến Niết Bàn Thuỷ Đạo được.

Lúc này trong Đế Đình Thuỷ Đạo.
Ở bên trên một toà thiên không, bên trong cung điện.
Không khí nóng hổi bốc lên từ bên trong hồ nước, một cô gái tuyệt mỹ bị khí nóng bao phủ, vòng eo tinh tế mà mị hoặc như ẩn như hiện.
“Tìm được rồi, Côn Bằng Chủng, củi đen…”
Giọng nói của Thuỷ Đế cực kỳ thoải mái nói:
“Tiên đoán của Khiêu đại thần đều trở thành sự thực… Củi đen đốt cháy sông lớn, Côn Bằng vỗ cánh nước triều cạn… Ha ha ha…”
Trong lúc nàng ta nói chuyện, nữ tử đáng yêu dịu dàng kia dựa sát vào trên người của nàng ta, tay đặt ở bên trên một địa phương không thể nhìn thẳng được, cười khanh khách nói:
“Tỷ tỷ, ngươi vẫn còn có chuyện gì nữa không?”
Thuỷ Đế nắm lấy tay của nàng ta, lộ ra vẻ mặt muốn im lặng nói:
“Chuẩn bị đầy đủ.”
Thuỷ Đế nhìn nàng ta nói:
“Tương lai không rõ, dựa theo tiên đoán của Khiêu Đại Thần, cho dù ta có sống sót, e rằng toàn bộ Đế Đình Thuỷ Đạo cũng sẽ phải trải qua một tai nạn không thể tưởng tượng được…”
“Ngươi đi đi, rời khỏi, đi càng xa càng tốt…”
Nghe vậy nữ tử mềm mại đáng yêu kia như sắp khóc nói:
“Tỷ tỷ… Ta luyến tiếc tỷ… Nếu như không có tỷ, làm sao Tiểu Thanh có thể sống nổi…”
Thuỷ Đế nói: “Đi tìm người đàn ông…”
Nữ tử mềm mại đáng yêu kia kiên quyết lắc đầu nói: “Nếu như không có tỷ tỷ… Tiểu Thanh nguyện ý đi xuất gia…”
Thuỷ Đế ôm lấy nàng ta.
Một con bạch xà to lớn cùng một con rắn lục quay cuồng ở bên trong hồ nước, bọt nước bắn lên tung toé.

Bạn cần đăng nhập để bình luận