Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2226: Cơm tất niên 2

Hoả Linh Nhi hoảng hốt.
Từ Tiên Đạo, Thánh Đạo, Đạo Thần, cho tới bây giờ các nàng đã trở thành Thượng Lộ, ở từng giai đoạn, cảm nhận đối với sơn thôn nhỏ đều không giống nhau.
“Cấm Kỵ… Từng cọng cây ngọn cỏ ở nơi này đều chạm tới Cấm Kỵ.”
Dương Sơ phi thường kích động.
“Ồ, đây không phải là nha đầu Thiên Ngưng cùng Linh Nhi sao?”
Lúc này một giọng nói già nua vang lên.
Ba người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một ông già chống gậy ở ven đường, trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Đương nhiên đó chính là Nhị đại gia.
Nhìn thấy Triệu Nhị đại gia, Mộ Thiên Ngưng và Hoả Linh Nhi đều hết sức mừng rỡ.
“Nhị đại gia… Là chúng ta…”
Mộ Thiên Ngưng kích động nói:
“Ngài vẫn khoẻ chứ? Người trong thôn vẫn khoẻ chứ? Mấy người Lý tiền bối đang ở đâu?”
Hoả Linh Nhi và nàng đều có vô vàn lời muốn nói, thế nhưng trong lúc nhất thời lại không thể thốt nên lời…
Nhị đại gia cũng nở nụ cười nói:
“Vẫn khoẻ, người ở trong thôn đều rất khoẻ, mấy người Tiểu Lý cũng rất tốt.”
“Cũng không biết hai nha đầu các ngươi đã đi đâu, đã lâu như vậy cũng không về thôn thăm chúng ta, đúng lúc năm mới đã đến, mau, đi cùng với Nhị đại gia, Nhị đại gia dẫn các ngươi đi ăn cơm tất niên.”
“Mấy người Tiểu Lý đã làm không ít thứ tốt.”
Nghe vậy Hoả Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng lại hết sức mừng rỡ, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động.
Từ biệt nhiều năm, một lần nữa quay trở lại sơn thôn nhỏ, các nàng đều cảm nhận được sự thân thuộc khi quay trở về nhà.
Chỉ là đã từng tới mà thôi, thế nhưng người ở trong thôn đã coi các nàng như người thân vậy.
Dương Sơ thì lại vô cùng khiếp sợ, bởi vì lão hoàn toàn không nhìn thấy được cấp bậc của Triệu nhị đại gia…
Lẽ nào lão giả ở trước mắt này chính là cường giả cái thế mà vị mang điểm cuối của vạn đạo đang tìm kiếm hay sao?
Là vị kia sao?
Năm xưa tu vi của lão cũng không được tính là rất cao, cho nên cũng có rất nhiều chuyện bí mật mà lão không được tiếp xúc đến.
Ví dụ như vị kia, lão cũng chỉ biết sự tồn tại của vị kia là cường đại không gì sánh được, thế nhưng chi tiết về vị kia… Lão hoàn toàn không biết gì cả.
Lúc này bọn họ đi theo chân Nhị đại gia đi thẳng về nơi mà thôn đang mở tiệc.

Trong tiểu viện.
Lý Phàm đã tắm rửa xong xuôi, khoác áo choàng, ngồi ở dưới gốc cây đào, nhàn nhã chờ đợi.
Không lâu sau, một đám nữ đệ tử cũng đều rối rít đi ra.
Bọn họ đều mặc quần áo mới, lúc đi ra đều toả mùi hương thơm ngát.
Tiểu Bạch cũng chạy ra cùng với các nàng, kêu meo meo, sau đó nhảy vào trong lòng của Lý Phàm.
Lý Phàm sờ sờ cái bụng mềm mại của Tiểu Bạch, cảm nhận được mùi hương ở trên người của Tiểu Bạch, nhịn không được cúi đầu hít sâu một cái, sau đó mới đứng dậy nói:
“Đi, chúng ta đi ăn cơm tất niên.”
Lúc này tất cả mọi người đều hưng phấn vô cùng.
“Năm mới đến rồi, ăn cơm tất niên thôi.”
“Ngày hôm nay có rất nhiều đồ ăn ngon.”
Mọi người rời khỏi tiểu viện, không lâu sau đã đi đến nơi mà thôn đang mở tiệc.
Lúc này ở đây đã hết sức náo nhiệt.
Từng nhà, nam nữ già trẻ đều đi ra, Trương đại bá và mọi người đều đã cắt gọn toàn bộ nguyên liệu nấu ăn cấp Chân Tổ, mấy người Vương đại thẩm thì tay cầm muôi nấu nướng nướng, mùi thức ăn thơm nức trong không khí, đám trẻ con chạy tới chạy lui, thỉnh thoảng còn ném ra một hai cái pháo…
Đây là hương vị của giao thừa, năm mới…
“Tiểu Lý.”
Mà lúc này Nhị đại gia đã đi tới nói:
“Ngươi mau nhìn xem, ai tới.”
Lý Phàm ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Hoả Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng cùng với một lão già đi tới.
“Thiên Ngưng cô nương, Linh Nhi cô nương.”
Lý Phàm ngoài ý muốn lên tiếng, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười nói:
“Đã lâu không gặp.”
Mộ Thiên Ngưng cùng Hoả Linh Nhi kích động cúi đầu nói:
“Bái kiến Lý tiền bối.”
“Mau đứng dậy, không cần đa lễ.”
Lý Phàm lên tiếng cũng cảm thấy mừng rỡ, rất lâu rồi không nhìn thấy các nàng Hoả Linh Nhi.
“Thiên Ngưng, Linh Nhi… Cuối cùng các ngươi cũng tới.”
Mấy người Tử Lăng cũng tiến lên, phi thường mừng rỡ.
Thời điểm ở Cõi âm, các nàng cùng với Hoả Linh Nhi cũng đã quen biết rồi.
“Ngày hôm nay thật đúng lúc, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên.”
Lý Phàm lên tiếng nói:
“Muốn ăn cái gì thì có thể báo danh, ta làm cho mọi người.”
Ngay lập tức một đám đệ tử đều vô cùng hưng phấn.
“Sư phụ, ta muốn ăn gà hầm nấm.”
“Sư phụ ta muốn ăn xương sườn kho.”
“Sư phụ người xem, Vương đại thẩm mang cá qua đây, ta muốn ăn cá…”
Bọn họ đều báo danh.
Vô cùng náo nhiệt.
Mà giờ khắc này, Thần Đế Dương Sơ nhìn cảnh tượng ở trước mắt, trong đôi mắt già nua cũng không khỏi ươn ướt.
“Đã trở về… Đều đã trở về rồi… Ha ha ha… Đều đã trở về rồi.”
Trong đôi mắt già nua của lão ta tràn đầy cảm động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận