Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2364: Lý Phàm ra khỏi thôn 2

“Lần này đi ra ngoài nhất định phải thật sự cẩn thận, thật sự cẩn thận, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không thể bại lộ tu vi của bản thân được…”
Lý Phàm thầm nói.
Mà giờ khắc này con chó đen đang đứng ở bên cạnh hắn, trong mắt chó nhất thời hiện lên vẻ nghi hoặc, nó cảm giác… Dường như khí tức ở trên người của chủ nhân càng thêm sâu lắng hơn, giống như biến thành làn khói không thể tìm thấy được, dường như siêu việt lên trên tất cả mọi thứ.
“Gâu… Chủ nhân… Càng không thể dò xét được rồi.”
Nó lẩm bẩm, nhưng cũng lập tức hiểu ra, chủ nhân xuống núi sớm như vậy… Xem ra chuẩn bị âm thầm hành động.
Dù sao nếu như chủ nhân thả khí cơ ra, đừng nói doạ đến độc thủ ở đầu nguồn, mà e rằng toàn bộ thế giới Cấm Kỵ sẽ phải xong đời rồi.
Lúc này Lý Phàm đi ra khỏi sơn thôn nhỏ.
Sau khi đi ra ngoài sơn thôn nhỏ, đập vào mắt là một mảnh rừng núi xa lạ.
“Đại Hắc, hiện tại bọn họ đang ở nơi nào?”
Lý Phàm hỏi con chó đen.
Nhưng con chó đen cũng ngây ra, nó đâu có biết con đường nhỏ thần bí do vị mang điểm cuối của vạn đạo để lại sẽ tiếp dẫn mấy người Vân Khê cùng với Nam Phong đi đến nơi nào ở trong thế giới Cấm Kỵ, căn bản là không có cách nào đuổi theo được.
“Gâu… Gâu gâu…”
Con chó đen chột dạ sủa lên.
Lý Phàm thấy thế lập tức cảm giác… Hình như con chó này không đáng tin cậy lắm.
DCM, có lẽ phải tự dựa vào chính mình rồi.
Thế nhưng… Có trời mới biết tu tiên giới này lớn đến mức nào?
Tiên hải mờ mịt…
“Xem ra, chỉ có thể mê tín một lần.”
Lý Phàm thầm nói.
Chó hệ thống đã từng để cho hắn học pháp của Thiên Sư Đạo, mà tìm người hỏi vật chính là một tiểu thuật ở bên trong pháp Thiên Sư.
Năm xưa khi hắn vừa mới học được, rảnh rỗi không có chuyện gì, đã sử dụng pháp tìm người hỏi vật để tính một số đồ nào đó.
Ví dụ như người cực mạnh ở trong tu tiên giới này là ai? Kết quả lại chỉ về phía chính hắn… Đây không phải là quá đáng lắm hay sao?
Lại ví dụ như xung quanh sơn thôn nhỏ có trồng tiên dược nghịch thiên nào hay không? Hắn muốn tìm kiếm để ăn, kết quả lại chỉ vào vườn rau của hắn… Đây thực sự là xằng bậy mà.
Đáng giận hơn là, Lý Phàm còn tính toán một chút, đời này mình sẽ có mấy bà xã, kết quả đáp án lại là…
Mẹ nó, không thể tin được.
Kiên quyết không thể tin.
Từ đó về sau, Lý Phàm không bao giờ tin vào phương pháp tìm người hỏi vật chó má này nữa.
Nhưng mà bây giờ biển người mờ mịt, cũng chỉ còn có một phương pháp.
“Đệ tử ở nơi nào?”
Hắn nói nhỏ, sau đó tuỳ ý hái một cái lá cây ở bên cạnh xuống, trong nháy mắt bay ra ngoài.
Lá cây bay xuống chỉ về hướng Tây Bắc.
Mặc dù rất không tin tưởng đối với tiểu thuật này… Nhưng mà bây giờ chỉ có thể ra ngoài xem một chút đã rồi tính.
“Đại Hắc, ngươi trở về đi, tự mình đi thuận tiện hơn.”
Lý Phàm lên tiếng.
Mặc dù bản thân hắn có tu vi rất yếu, nhưng dù sao cũng là một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, ra ngoài hành tẩu lại mang theo một con có vườn?
Không thích hợp một chút nào.
Nghe vậy đôi mắt chó lập tức hiện lên vẻ tủi thân, gâu, chủ nhân muốn xuống núi lại không thể đi theo xem…
Thật sự là đáng tiếc.
Nhưng nó không dám kêu gào, lúc này xoay người quay về thôn.
Lý Phàm đứng dậy đi về phía trước.
Lý Phàm đi qua mảnh rừng núi này một lúc lâu, hắn cũng không có sử dụng bản lĩnh biết bay của mình, mà chậm rãi bước đi.
Đối với Lý Phàm mà nói, mấy năm qua đây là lần đầu tiên hắn đi xa như vậy, cũng là một loại trải nghiệm thú vị.
Hơn nữa, mảnh rừng núi này có phong cảnh thật xinh đẹp, trên đường đi, hắn còn chứng kiến Bạch Hạc duyên dáng, cáo con xinh đẹp, khi những sinh linh xinh đẹp này nhìn thấy Lý Phàm thực sự giống như rất hiểu rõ tính người, xa xa đứng lại, vô cùng ngoan ngoãn.
Nếu như không phải là người đang có việc, Lý Phàm thực sự muốn dừng lại vẽ tranh rồi… Nhưng lại nhớ đến mấy người Vân Khê, hắn lại cảm thấy sốt ruột, hắn liền không quấy rầy những sinh linh này nữa, vẫy tay chào tạm biệt với chúng nó.

Mà giờ khắc này.
Châu Nhất Nguyên, ở trên một con đường.
“Mọi người cẩn thận.”
“Chúng ta đã đi vào Khủng Thú Sơn lâm.”
“Mảnh rừng núi này phi thường đáng sợ, ẩn chứa cấm thú kinh khủng, nếu như gặp phải thì chúng ta chỉ có thể bỏ chạy.”
Một đoàn nhân mã đi đến, đó là một đám thanh niên nam nữ quần áo là lượt.
“Có người nói ở bên trong Khủng Thú Sơn Lâm có một con Ma Hạc kinh khủng, đã đạt đến cảnh giới Thừa Phong, phi thường đáng sợ.”
“Hơn nữa tin tức chính xác còn nói đến một con Ngũ Thải Khủng Hồ đáng sợ… Thực lực ít nhất cũng đạt đến giai đoạn trung thừa của cảnh giới Thừa Phong.”
“Hai con cấm thú này đều giết người như ngoé, bên trong Tề quốc đã có rất nhiều cao thủ chôn thây ở trong mảnh rừng núi này rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận