Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2182: Biển sương mù xám xâm lấn 3

Thần tộc Thập Bát Kiếm, kiếm quang ngút trời, tạo thành kiếm trận, giết chết hơn mười Thượng Lộ Giả.
Bọn họ rất mạnh.
Thế nhưng ở trước mặt đại quân…
Bọn họ lại có vẻ như rất nhỏ bé.
“Chỉ có những thứ này?”
Ở bên trong biển sương mù xám có tiếng cười lạnh truyền ra, có cường giả gảy ngón tay cái một cái.
Rầm!
Kiếm trận của Thần tộc Thập Bát Kiếm lập tức tan rã, Xích Thiên Cương bị đánh bay.
Chỉ vừa mới đối mặt mà bọn họ đã thất bại rồi.
Hôm nay ở trước mặt biển sương mù xám…
Tổ Giới thực sự quá yếu!
“Chúng ta lại có thể yếu như vậy…”
Trong mắt của Thần Tiêu Minh tràn đầy sự không cam lòng.
“Thần Điện Tế Thế, làm hỏng thời cơ.”
Xích Thiên Cương ngửa mặt lên trời gào thét, tràn đầy bi phẫn nói:
“Nếu như sớm ngày Tế Thế, Cử Thế Thượng Lộ thì còn có thể đánh một trận… Hôm nay sinh linh Chân Tổ Giới chúng ta đều là con giun con dế, đau buồn biết bao.”
Lão ta hận!
“Giết những con kiến hôi này, đi qua trường thành thi cốt, tiêu diệt một giới này.”
Có cường giả sương mù xám đang hét lớn, sát khí vạn trượng cuốn tới.
Xích Thiên Cương cùng với Thần tộc Thập Bát Kiếm đều đã thua, đại quân biển sương mù xám… Không người có thể cản được.
Nhưng vào giờ khắc này.
Ở hậu phương của trường thành bỗng nhiên có cây cầu đại đạo xuyên qua mà đến, bên trên cây cầu mơ hồ có một nhóm người, thiếu nữ váy tím ở trong đó vẫy tay, không gian ở phía trước trường thành bị bóp méo, vạn trượng sát khí do cường giả sương mù xám phát ra đều trực tiếp bị chôn vùi.
Sát khí kinh khủng của cường giả sương mù xám trực tiếp biến mất khỏi không gian.
“Ừm? Đây là cái gì…”
Cường giả ở bên trong biển sương mù xám đều kinh ngạc.
Đám người Xích Thiên Cương lại càng mờ mịt, bọn họ đều không chết sao?
Bọn họ ngẩng đầu theo bản năng nhìn về phía bầu trời, nhìn thấy được cây cầu đại đạo mênh mông kia.
“Là… Thập Tôn?”
Thần Tiêu Minh lập tức kinh ngạc lên tiếng.
“Mấy vị ở bên trong Thập Tôn Nhị Hung xuất hiện sao?”
“Bọn họ cũng đã đến…”
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhì.
Mà lúc này ngay cả đại quân sương mù xám cũng đều dừng lại.
“Thập Tôn?”
Bên trên tầng mây nồng nặc sương mù xám có vài vị cường giả xuất hiện, nhìn chăm chú vào cây cầu đại đạo ngang dọc ở hậu phương của trường thành thi cốt.
Tất cả đều chăm chú nhìn.
Chỉ thấy ở bên trên cây cầu đại đạo, đoàn người chậm rãi đi đến.
Dẫn đầu chính là ba vị cường giả có khí tức bất phàm.
Tạo Hóa Chí Tôn, Dược Tôn, Họa Tôn!
Nhìn thấy ba người bọn họ, mọi người đều hoàn toàn biến sắc.
“Đây là… Ba người ở trong Thập Tôn?”
“Đã có chín người ở trong Thập Tôn Nhị Hung lấp đầy Thiên Uyên, ba người cuối cùng lại có thể xuất hiện cùng một lúc rồi…”
“Khí tức rất bất phàm, cảnh giới Thượng Lộ… Tại sao lại có thể mạnh mẽ như thế?”
Bên trong đại quân sương mù xám có rất nhiều người đang bàn luận.
“Bái kiến ba vị Chí Tôn.”
Còn đám người Xích Thiên Cương đều vô cùng kích động, quỳ lạy ở bên trên trường thành.
“Bái kiến ba vị Chí Tôn.”
Bên trên trường thành, tất cả thủ vệ quân đều đang hô to.
Mà ở bên trên cây cầu đại đạo, ba vị Chí Tôn lạnh nhạt liếc mắt nhìn cảnh tượng ở xung quanh.
“Trường thành thi cốt… Rốt cuộc năm xưa nàng đã từng giết chết bao nhiêu…”
Dược Tôn lên tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy cảm thán.
Tạo Hóa Chí Tôn gật đầu nói:
“Không hổ là nàng… Thực sự cắt đứt một bộ phận năm tháng đổi lấy những năm tháng bình yên cho Chân Tổ Giới…”
Họa Tôn thì lại nhìn về phía đại quân biển sương mù xám ở phía trước, trong mắt lộ vẻ thất vọng nói:
“Ít như vậy sao?”
Nghe lời này, mấy người Trưởng Tôn Bất Diệt, Cơ Vô Đạm, Dương Thiên đi theo cũng đều cạn lời rôi.
Vị này còn chê ít sao?
Đây chính là đại quân sương mù xám ngàn vạn người, trong đó còn có vô số Thượng Lộ Giả, Bá Chủ, đủ để tiêu diệt toàn bộ Chân Tổ Giới rồi.
“Thập Tôn Nhị Hung đều đã mất đi, sẽ không nên can thiệp vào một kiếp này.”
Lúc này ở bên trong biển sương mù xám, một lão Bá Chủ đi ra, lạnh như băng lên tiếng.
Chính là Quy Thọ của tộc Phụ Kỳ Lạc Quy, trong mắt của lão ta lộ ra vẻ uy hiếp, nói:
“Nếu như cố ý phải ra tay, e rằng ngay cả thi thể các ngươi cũng không thể lưu lại được.”
Lão ta rất có niềm tin.
“Chân Tổ nhà các ngươi không tới sao?”
Tạo Hóa Chí Tôn cũng lên tiếng nhìn về phía Quy Thọ.
Quy Thọ lạnh nhạt nói.
“Hôm nay Chân Tổ chưa cần phải ra tay!”
Nghe vậy Tạo Hóa Chí Tôn cũng nở nụ cười, hắn bỗng nhiên ra tay, ở bên trên bầu trời chỗ Quy Thọ đột nhiên xuất hiện một tấm bùa chú, bùa chú như một cái tát hạ xuống.
Bốp!
Một âm thanh vang lên, Quy Thọ lại có thể trực tiếp bị đánh bay.
“Chân Tổ nhà ngươi không có tới, ngươi còn ngông cuồng cái rắm gì?”
Tạo Hóa Chí Tôn lên tiếng, cực kỳ khinh thường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận