Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2287: Quyền bính Luân Hồi xuất hiện

Giống như mấy người Nam Phong thì lại tương đối đặc biệt, cường giả cùng với Thương đều là do các nàng tự mình để lại.
Mà lúc này con chó đen cũng nói nhỏ:
“Con đường phía trước của vị mang điểm cuối của vạn đạo không có con quỷ nào có thể ngăn cản, không có tiên có thể nhìn thấy được, không thánh đáng nhìn, không thần có thể xem… Thật biến thái…”
Nghe vậy lúc này một đám đệ tử mới hiểu ra được.
Có ý rằng thực ra đối với Vân Khê mà nói, Tứ Kiến… Căn bản ngay cả cảnh giới cũng không được tính, trực tiếp là có thể đạt được.
“Cái này cũng… Quá đáng rồi.”
Độc Cô Ngọc Thanh u buồn.
“Đúng vậy, thật muốn tìm một người đánh một trận cho hả giận.”
Thanh Trần cũng lên tiếng.
Ánh mắt của bọn họ đều trở nên phức tạp.
Mà Ngô Đại Đức cũng khó hiểu nói: “Chó chết, ngươi nói không có tiên có thể nhìn thấy được, không thánh đáng nhìn, không thần có thể xem… Như vậy sư phụ thì sao?”
Ánh mắt của con chó đen lập tức lộ ra sự ghét bỏ sâu sắc nói:
“Nhân sủng dốt nát, ngươi dùng những đồ chơi Tiên Thánh Thần này so sánh cùng với chủ nhân?”
“Đầu óc ở đâu?”
Ngô Đại Đức: “...”
Mà lúc này vị mang điểm cuối của vạn đạo chậm rãi lên tiếng nói:
“Nguyên khí sương mù xám của biển sương mù xám đến từ Cổ Lộ Cấm Kỵ.”
Nghe vậy tất cả mọi người đều yên tĩnh lại tập trung tinh thần lắng nghe.
“Cổ Lộ Cấm Kỵ, tên như ý nghĩa, đi thông đến Cấm Kỵ… Nhưng rốt cuộc ở bên kia đường là cái gì thì ta cũng không rõ ràng lắm.”
Nàng chỉ là một ý niệm, hơn nữa do Chân Thân kiếp trước để lại trước khi tiến vào thế giới bên kia đường, cho nên cũng hoàn toàn không biết gì đối với chuyện ở bên kia.
“Năm xưa, ta quan sát một góc của thời gian, ở kiếp này Luân Hồi sẽ được xây dựng lại, cho nên để lại một niệm.”
“Mà Cổ Lộ Cấm Kỵ chính là then chốt để xây dựng lại Luân Hồi.”
Nghe vậy vẻ mặt của mọi người đều nghiêm túc.
“Xây dựng lại Luân Hồi cần những gì?”
Vị mang điểm cuối của vạn đạo nói:
“Khiến biển sương mù xám, thậm chí cả Cổ Lộ Cấm Kỵ đều hóa thành thế giới sương trắng.”
“Ngoài ra còn phải cần tìm được quyền bính luân hồi đang bị tán lạc.”
Nam Phong nói:
“Nói như vậy, chúng ta phải đi đến Cổ Lộ Cấm Kỵ một chuyến, nghĩ biện pháp thay đổi đầu nguồn sương mù xám mới có thể khiến cho biển sương mù xám biến thành thế giới sương trắng.”
Vân Khê lại nói:
“Quyền bính Luân Hồi… Tán lạc ở bên trên Cổ Lộ Cấm Kỵ sao?”
Vị mang điểm cuối của vạn đạo nói:
“Không xác định, nhưng hẳn là như vậy.”
“Luân Hồi tan biến, quyền bính Luân Hồi vốn dĩ nên quay về tổ giới sương trắng, bởi vì tổ giới sương trắng mới là nơi Luân Hồi chân chính được sinh ra, nhưng mà ngày hôm nay tổ giới sương trắng, thậm chí biển sương mù xám, vùng đất Cận Cấm cũng không có quyền bính Luân Hồi… Khả năng duy nhất chính là đã bị người cắt đứt ở bên trên Cổ Lộ Cấm Kỵ rồi.”
“Có thể chặn lại quyền bính Luân Hồi… Cũng xem như là một nhân vật lớn.”
Nnghe vậy mấy người Nam Phong đều cảm giác rùng mình.
Theo như lời nói của vị mang điểm cuối của vạn đạo, bọn họ đã có một cái nhìn rõ ràng hơn đối với tất cả những chuyện đã từng xảy ra năm xưa.
Luân Hồi sinh ra từ tổ giới sương trắng… Không hề nghi ngờ, nguồn gốc từ sư phụ.
Sau đó sư phụ đi lên con đường bình loạn, bên phía đầu nguồn, Luân Hồi cũng đều bị đánh tan rồi, quyền bính quay trở về tổ giới sương trắng, thế nhưng lại bị chặn lại ở bên trên Cổ Lộ Cấm Kỵ sao…
Cũng bởi vì Luân Hồi tan vỡ, quỷ vật ở bên trong Luân Hồi đều chạy ra ngoài, họa loạn chư thiên.
“Có phải người chặn lại Luân Hồi cùng với độc thủ năm xưa đều là cùng một người không?”
Bọn họ đều đang suy đoán.
Năm xưa, Thập Tôn Nhị Hung bước đi trên Cổ Lộ Cấm Kỵ, thế nhưng lại bị một độc thủ hãm hại tiêu diệt.
“Cổ Lộ Cấm Kỵ ở nơi nào?’
Bọn họ đặt câu hỏi.
Mà vị mang điểm cuối của vạn đạo thản nhiên nói:
“Tới.”
Nàng nhìn về phía một phương hướng khác.
Mọi người cũng đều ngẩng đầu.
Chỉ thấy một thông đạo âm u, dường như kéo dài từ chỗ sâu vô cùng vô tận, phấp phới khí Luân Hồi.
Lúc thông đạo âm u kia xuất hiện, dường như toàn bộ thời không bát hoang đều đang có ác quỷ luân hồi, có linh hồn đang thay đổi, đó là lực lượng của Luân Hồi.
“Thông đạo âm u kia chính là đến từ Cổ Lộ Cấm Kỵ.”
Vị mang điểm cuối của vạn đạo mở miệng nói:
“Hiện tại xem ra, quyền bính Luân Hồi thực sự nằm ở Cổ Lộ Cấm Kỵ, hơn nữa đã bị người ta cơ bản nắm được trong tay một ít.”
“Năm xưa người chặn lại quyền bính Luân Hồi… Đã âm mưu khống chế Luân Hồi.”
Mà ở bên trên con đường âm u kinh khủng kia, dùng tốc độ không gì sánh kịp đã vượt qua khoảng cách không gian, nhanh chóng tiến đến biển sương mù xám.
Ở bên trên con đường âm u truyền đến một tiếng hét lớn uy nghiêm:
“Vị mang điểm cuối của vạn đạo đi vào Luân Hồi, tuyệt diệt một đời này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận