Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2307: Luân hồi tất thành 3

Giang Ly suy tư nói;
“Sứ giả U Hư bày ra ám trận là muốn đánh cắp lực lượng nghi thức, tiện đường tru sát Cấm chủ Luân Chuyển…”
“Mà đại trận do Đại Hắc bày ra thì muốn phá hư đại trận cùng với ám trận của sứ giả U Hư, tiện đường ám sát cấm chủ Luân Chuyển…”
“Ừm, chúng ta thuận thế mà làm là được rồi, sau khi Đại Hắc khởi động pháp trận, lực lượng nghi thức sẽ tràn đầy quay cuồng ở xung quanh, chúng ta tụ lại qua đây là được rồi.”
Hắn chuẩn bị ra tay.
Thế nhưng lúc này con rùa đen nhỏ cũng nói:
“Chờ một chút.”
Đôi mắt rùa của nó phát sáng nói:
“Ngày mai nghi thức vận chuyển, đám lão quỷ chạy ra khỏi Luân Hồi, thậm chí độc thủ ở phía sau sứ giả U Hư chắc chắn sẽ đều nhìn kỹ nơi này.”
“Cứ như vậy, chúng ta sẽ bị bại lộ, không được.”
“Phải để Đại Hắc cõng nồi đen…”
Giang Ly nghe vậy, nhất thời dự cảm được cái gì, nói:
“Không phải ngươi muốn…”
Con rùa đen nhỏ:
“Đại hắc cũng đã đen như vậy rồi… Nó sẽ không ngại đâu.”
Nói xong con rùa đen nhỏ bắt đầu động tay chân tại chỗ rồi.
Giang Ly nhìn con rùa đen nhỏ, trầm mặc một lúc lâu rồi mới nói tiếp:
“Ngươi làm như vậy… Không tốt lắm đâu…”
Con rùa đen nhỏ nói: “Ngươi đừng lòng dạ quá mềm yếu…”
Giang Ly lại nói:
“Ý của ta là, ngươi làm như vậy chỉ là khiến Đại Hắc chịu tiếng xấu thay cho người khác, quên không tiện đường toàn diệt cấm chủ Luân Chuyển cùng với nguyên tộc thứ mười, không tốt lắm…”
Nói xong hắn trực tiếp chỉnh sửa lại trận pháp của con rùa đen nhỏ một chút.
Con rùa đen nhỏ thấy thế, hai mắt đều trợn tròn, trong lòng phức tạp nói:
“DCM, loại từ ngữ như nhân từ nương tay này… Hoàn toàn không liên quan đối với một cái tên không lo như ngươi…”
Mà Tề Song Minh đứng ở bên cạnh vô ý thức nhìn về phía bầu trời, liếc mắt nhìn về phía Cấm Chủ Luân Chuyển tinh thần toả sáng, vui sướng đắc ý kia.
Tiểu tử này… Có chút đáng thương!
Đại trận có tổng cộng bốn cái góc… Trong đó trận pháp của ba cái góc đều bị người sửa lại, đều phải tiện đường tru sát hắn ta…
Chỉ có mỗi tên Ngao Vô Song kia tương đối hiền hậu, không có động tay động chân…
Tề Song Minh không khỏi thở dài một hơi.

Mà giờ khắc này, bên trên bầu trời của đại trận.
Cấm Chủ Luân Chuyển nhìn bốn phương hướng, cũng đã bắt đầu quen thuộc trận pháp, hắn ta vui mừng, hài lòng, cao hứng đến mức không nói nên lời.
Bản thân có tài đức gì mà có thể có nhiều cao nhân tương trợ như vậy?
Luân Hồi tất thành, tất thành!
Trong lòng của hắn ta thực sự có chút cảm động nói:
“Người đến, ta muốn lập tức mở ra địa phủ sứt mẻ, bẩm báo với các vị đại nhân ở bên trong địa phủ sứt mẻ, mời bọn họ chứng kiến kỳ tích ngày mai.”
Đây là một thế giới tối tăm, dường như không tồn tại ở hiện thực.
Khí tức Luân Hồi nhàn nhạt quanh quẩn, trong tối tăm có vô số con quỷ đang ngủ say.
“Vừa nhận được tin tức, ngày mai, sẽ mở ra nghi thức Luân Chuyển chưởng khống Luân Hồi.”
Có lão quỷ nói nhỏ.
“Đến lúc đó, chúng ta liền có thể được tự do.”
Ở bên trong địa phủ sứt mẻ nhất thời vang lên tiếng nghị luận của những con quỷ.
“Vòng Luân Hồi như kiếm hai lưỡi, có thể khiến cho hồn thể của chúng ta bất diệt, thế nhưng đồng thời cũng trói buộc chúng ta, khiến cho chúng ta chỉ có thể ở lại địa phủ sứt mẻ, cho dù có Đạo Cảnh Địa của tu giả cũng không thể vào hiện thực được…”
“Một ngày tiến vào hiện thực, vòng Luân Hồi sẽ suy yếu thực lực của chúng ta, khiến cho chúng ta trở nên yếu đuối.”
“Quyền bính Luân Hồi tái hiện là có thể cởi ra vòng Luân Hồi, chúng ta mới có thể nhận được sự tự do chân chính giữa thiên địa.”
Đám quỷ này đều cực kỳ mong chờ.
“Đại nhân, sau khi Cấm Chủ Luân Chuyển nắm quyền bính Luân Hồi ở trong tay… Sẽ có thể làm phản hay không…”
Một con lão quỷ không biết hướng về tồn tại ở nơi nào, lên tiếng hỏi.
Sau khi chấp chưởng quyền bính Luân Hồi, cấm chủ Luân Chuyển có thể mượn đại ấn Luân Hồi để khống chế đám quỷ ở trong thiên địa.
Trong âm u, một giọng nói hùng hồn lạnh lẽo vang lên:
“Nếu như hắn ta phản bội, giết chết hắn ta, sau đó đổi thành người khác.”
“Quyền bính Luân Hồi… Ta cho phép hắn ta chưởng khống thì hắn ta mới có tư cách nắm trong tay.”
“Nếu như nghịch ý ta, thì nên giết.”

Đồng thời.
Ở một chỗ nào đó bên trong Cổ Lộ Cấm Kỵ.
Quang ảnh thác loạn, khí tức thối rữa tỏa ra, ngay cả quy tắc không gian cũng bị hủ thực, dường như năm tháng đang đình trệ ở nơi này.
Ở bên trong một cái hố chôn tràn đầy sương mù, bên trong sương mù xám nồng nặc dường như có xen lẫn một đám hắc vụ.
Keng keng keng!
Là âm thanh khóa sắt vang dội, từ bên trong hố chôn, một bóng người đang ngủ say bỗng nhiên tỉnh lại.
Cả người của hắn ta đều quấn vải liệm, trên mặt giống như được chắp vá lại từ những mảnh thịt thối rữa, hai con ngươi gần như sắp rơi ra ngoài, mà ngay cả quần áo ở trên người đều sử dụng da người màu xám để chế tạo thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận