Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2258: Thành Cử Giới

Nó cảm giác thực sự có chút… Hãi hồn khiếp vía.
Cánh cửa kia quá mức đáng sợ, từ cổ chí kim, chỉ có cường giả mạnh nhất mới có thể nhìn ngó tung tích.
Nhưng ai có thể tiến vào bên trong? Một cánh cửa có thể ngăn cản được cường giả trong thiên hạ.
Nhưng vị mang điểm cuối của vạn đạo tìm được cánh cửa kia, còn ma diệt môn thần của cánh cửa đó…
“Trách không được, trách không được có thể nghịch thiên quật khởi, san bằng tất cả kẻ địch, truy đuổi theo bước chân của chủ nhân… Thật kinh diễm.”
Nó không khỏi nói nhỏ.

Nhưng vị mang điểm cuối của vạn đạo cũng chỉ lạnh lùng lên tiếng nói:
“Ta không ngại cánh cửa này đổi một môn thần khác.”
Nghe vậy, môn thần ở bên trên cánh cửa lớn đã hoàn toàn trầm mặc.
Sau đó tượng đá đột nhiên biến mất.
Một lúc lâu sau, tượng đá ở bên trên cánh cửa khổng lồ huy hoàng mới xuất hiện một lần nữa.
“Ngươi chỉ là tàn niệm, cửa này chỉ mở ra cho người sống.”
Âm thanh to lớn của tượng đá môn thần vang lên.
Vị mang điểm cuối của vạn đạo thản nhiên nói:
“Một giới này có vô số người sống, ngươi mù rồi sao?”
Tượng đá môn thần trầm giọng nói:
“Năm xưa, ngươi đã sử dụng cơ thể phàm trần, tu vi Tứ Kiến để tìm được cánh cửa này, lại có thiên phú hơn người, học lén thân pháp của môn thần trước kia, ma diệt hắn ta… Nghiệt lớn như thế, ngươi vốn nên diệt vong, nhưng nể tình ngươi tu hành không đổi nên đã thả ngươi đi, đây là thiên ngoại khai ân rồi.”
“Hôm nay ngươi chỉ là một tàn niệm thế nhưng được một tấc lại muốn tiến một thước, mơ tưởng cánh cửa này sẽ mở ra vì vô số con kiến?”
“Ngươi dám?”
Lúc này môn thần vô cùng kiên quyết, rất rõ ràng, chắc chắn hắn ta đã nhận được mưu kế của một tồn tại có cấp bậc cao hơn bên trong cánh cửa, cho nên từ chối…
Nghe vậy vị mang điểm cuối của vạn đạo cũng nở nụ cười nói:
“Thiên ngoại khai ân? Ta nhớ năm đó ta giết môn thần của các ngươi, thế nhưng các ngươi lại cao cao tại thượng, Cự Long phẫn nộ, chuẩn bị tiêu diệt con kiến cỏ là ta, vì sao lại không dám… Chẳng lẽ trong lòng của các ngươi không rõ ràng hay sao?”
“Còn không phải sợ hắn?”
Năm xưa hắn đi rồi, để đuổi theo bước chân của hắn, nàng đã sử dụng tu vi Tứ Kiến để tìm được cánh cửa này, ác chiến cùng với môn thần, cuối cùng chém chết môn thần đệ nhất của cánh cửa này.
Cuối cùng khi cánh cửa mở ra, tồn tại không thể nói ở bên trong cánh cửa khổng lồ này vốn dĩ muốn tiêu diệt nàng, nhưng nàng khống chế ngọc Hồng Trần đi vào…
Quan sát vạn đạo, luyện ra vạn pháp, không người nào dám ngăn cản.

Trong lúc hai người nói chuyện với nhau cũng đã nói ra chân tướng của năm xưa.
Điều này khiến cho tất cả mọi người ở trong thiên hạ khiếp sợ đến cực điểm.
Vị mang điểm cuối của vạn đạo đã từng đối chiến với cánh cửa này?
Hơn nữa còn tiêu diệt môn thần tiền nhiệm.
Chuyện này… Quá kinh người.
“Nàng sử dụng phàm thể, tu vi Tứ Kiến để tìm được cánh cửa này, hơn nữa còn tiêu diệt môn thần đệ nhất?”
Đám lão quỷ ở bên trên lưng của đạo nhân đều giống như gặp ma.
Lời này nghe… Thực sự giống như đang bịa đặt lung tung.
Đừng nói là phàm thể, từ xưa đến nay, cho dù những loại thể chất mạnh mẽ nhất trong thần thoại, truyền thuyết, sau khi trở thành cao thủ cái thế cũng chưa chắc có thể tiếp cận được cánh cửa này.
Mà Tứ Kiến… Đối với người tu hành trong muôn đời năm tháng mà nói cũng chỉ là một cánh hoa nho nhỏ, ở trước mặt cánh cửa khổng lồ này, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Vị mang điểm cuối của vạn đạo… Rốt cuộc đã làm như thế nào?
“Vị mang điểm cuối của vạn đạo thực sự quá mạnh mẽ…”
“Nàng giết môn thần, dựa vào cái gì mà vẫn còn có thể đi vào bên trong cánh cửa kia được?”
Bọn hắn đều không thể hiểu nổi.
Mà lúc này ngay cả tượng đá môn thần ở bên trên cánh cửa khổng lồ kia cũng hơi trầm mặc, sau đó nói:
“... Năm đó ngươi giết chết môn thần, nể tình mặt mũi của vị kia đã cho ngươi đi vào, còn cho ngươi quan sát vạn đạo, luyện ra vạn pháp… Nhưng hôm nay, vị kia đã mất rồi không phải sao?”
Lời của hắn ta bình tĩnh như thế, giống như đang trần thuật một sự thật.
Nghe vậy vị mang điểm cuối của vạn đạo không khỏi nở nụ cười nói;
“Nói cho cùng, các ngươi chính là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh…”
“Như vậy thì không cần nói nhiều, có thể đổi một cái môn thần thứ ba rồi.”
Nói xong nàng bỗng nhiên nhấc tay, khối ngọc Hồng Trần ở trong tay bay về phía Vân Khê.
Vân Khê nhận lấy khối ngọc Hồng Trần của vị mang điểm cuối của vạn đạo, nhìn về phía nàng.
Vị mang điểm cuối của vạn đạo nói:
“Gắn lại.”
Vân Khê gật đầu, lúc này nàng cầm khối ngọc vỡ này, cùng với mười hai khối lấy được trước đây… Hợp lại làm một.
Sau khi mười hai khối ngọc vỡ ban đầu hợp lại làm một thì chỉ còn lại một khối trống không ở phần trung tâm.
Mà ở bên trên khối ngọc…
Có một chữ.
Phàm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận