Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2248: Tế Thế

Ba người bọn hắn đều muốn chạy trốn.
Mà lúc này ở bên trong tám toà thành trì lớn, đám tu giả, thế lực bị Trưởng Tôn Bất Diệt điểm danh đều hoàn toàn luống cuống.
“Không thích hợp.”
Ở bên trên một ngọn núi cao ở phía xa, sắc mặt của đám người Phượng Thanh Cương đang nhìn về phía núi Tế Thế đều biến đổi.
Bởi vì bọn hắn hoàn toàn không nhận biết được tình huống ở bên kia nữa rồi.
Dường như có thêm một tầng kết giới.
“Không đúng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…”
“Chúng ta đi qua nhìn xem một chút.”
Một đám Bá Chủ đều có chút vội vàng.
Thế nhưng Phượng Thanh Cương cũng vung tay lên nói:
“Không thể hành động mù quáng.”
Sắc mặt của hắn ta âm trầm nói:
“Không nên đi qua đó đánh rắn động cỏ, yên lặng theo dõi diễn biến.”

“Trưởng Tôn huynh, sẽ không xảy ra hỗn loạn gì chứ?”
Ở bên cạnh Trưởng Tôn Trường Thanh, Ninh Thiên Cực lo lắng lên tiếng.
Trưởng Tôn Trường Thanh nghe vậy liền nói:
“Yên tâm, rất ổn, rất ổn…”

Khí thế khủng bố trực tiếp bao phủ toàn bộ núi Tế Thế cùng với tám toà thành lớn ở xung quanh.
Lúc này tám toà thành lớn đã hoàn toàn tách rời cùng với thế giới ở bên ngoài.
Mà giọng nói của Trưởng Tôn Bất Diệt đã vang vọng khắp tám toà thành lớn của núi Tế Thế.
Một cái thế lực vừa bị đọc tên, sau đó đều bị hợp nhau tấn công.
Đây là điểm danh giết.
Tên của một số thế lực bị Trưởng Tôn Bất Diệt đọc lên sẽ nghênh đón một hồi sát kiếp.
“Liều mạng cùng với bọn họ.”
“Giết.”
“Chịu đựng, các vị đại nhân của biển sương mù xám đều đã ở đây, lúc nào bọn hắn cũng có thể đến cứu chúng ta.”
Lúc này đám tu giả, thế lực bị điểm tên cũng không thể ẩn giấu được nữa, bọn hắn bắt đầu để lộ ra tu vi cường đại.
“Chúng ta đã Thượng Lộ, cần gì phải sợ hãi?”
Ở bên trên một toà thành trì, một lão già phóng lên cao, bổn nguyên sương mù xám ngang dọc, khí cơ của lão ta cường đại.
“Đúng vậy, Cửu Pháp Thượng Lộ Giả cũng chẳng qua chỉ có mười mấy người, Thượng Lộ Giả pháp sương mù xám của chúng ta đã vượt qua ba mươi người, ai sợ ai?”
“Vốn dĩ muốn phá hỏng nguyện lực, thế nhưng bây giờ các ngươi muốn buộc chúng ta ra tay, như vậy thì ta sẽ tiễn các ngươi lên đường.”
Trong lúc nhất thời, bên trong các thành trì lớn đều có Thượng Lộ Giả tu luyện pháp sương mù xám phóng lên cao.
Phần lớn những người này đều là các cường giả đỉnh cao tu luyện trong các môn phái lớn, nhận được pháp sương mù xám cùng với lượng lớn tài nguyên, trong thời gian ngắn nhất đã Thượng Lộ, hiện tại có rất nhiều người trực tiếp vạch mặt.
“Không phải là Bá Chủ Tu La Võ Giang Hà sao? Trong tay của chúng ta có bảo vật cấp Bá Chủ, bảo vật chất chồng như núi, tại sao phải sợ lão ta?”
Cũng có người rống giận.
“Đúng vậy… Liều mạng.”
Độc Cô Tẫn Thiên phóng lên cao, lão ta nhấc một cây thần thiết kiếm, khí thế mạnh mẽ, đã vào đến Tứ Kiến.
Bọn hắn nhận được nhiều tài nguyên, công pháp, các loại thần binh hơn so với những người khác, cho nên cảnh giới cũng tiến bộ cực nhanh.
Hơn nữa thanh kiếm ở trong tay của lão ta cũng là cấp Chuẩn Chân Tổ.
Điều này khiến cho lão ta hết sức tự tin.,
“Các ngươi ngu xuẩn mất khôn, hôm nay sẽ giết chết các ngươi, mảnh thiên địa này thuộc về biển sương mù xám.”
Lão ta hét to nói:
“Tu La Bá Chủ Võ Giang Hà, có dám tiếp một kiếm của ta?”
Nhưng mà vào giờ khắc này, ở bên trên bầu trời bỗng nhiên có một giọng nói lạnh nhạt truyền đến:
“Ngươi xứng chơi kiếm sao?”
Vừa nói xong, một luồng kiếm ý kinh khủng giống như Cửu Thiên trường hà ầm ầm hạ xuống.
Sương trắng cuồn cuộn, chính khí sôi trào.
“Cái gì… Không đúng? Đây là một kiếp cấp bậc nhập Thánh?”
Sắc mặt của Độc Cô Tẫn Thiên kinh hãi, loại tạo nghệ này… Từ sau khi Kiếm Tôn chết đi đã không có một người nào có khả năng đạt được nữa…
“Ta có kiếm cấp Chuẩn Chân Tổ… Thì sợ gì ngươi?”
Lão ta chém ra một kiếm.
Bổn nguyên sương mù xám mênh mông giống như đại dương cuốn đi hết tất cả, chém ra một kiếm, dường như đã cắt đứt một tầng thế giới, không ngờ lại có thể thực sự ngăn cản được một kiếm cấp bậc Nhập Thánh kia.
“Ha ha ha… Cho dù tạo nghệ kiếm đạo của ngươi có mạnh mẽ thì có thể làm được gì, ngày hôm nay ngươi…”
Độc Cô Tẫn Thiên nhe răng cười, thế nhưng lão ta còn chưa nói xong, tiếng cười đột nhiên im bặt dừng lại.
Đầu lâu của lão ta bỗng nhiên rơi xuống từ trên cổ.
Đầu ngã xuống, tròng mắt của lão ta nhìn thấy rõ ràng thân thể của lão ta giống như bị ngàn vạn tầng kiếm ý xuyên thấu, tiêu diệt hoàn toàn sinh cơ.
“Không… Này…”
Lão ta đau đớn kêu thảm thiết, kinh hãi đến cực điểm.
Trên đời này làm sao có thể có một loại kiếm ý kinh khủng như vậy?
“Đây là một kiếm cấp bậc nhập Thần, xấu hổ.”
Ở bên cạnh thi thể của lão ta, một thanh niên bỗng nhiên xuất hiện, hắn nhặt lên thanh kiếm cấp Chân Tổ mà Độc Cô Tẫn Thiên vừa mới sử dụng, lắc đầu nói:
“Loại rác rưởi này… Ăn mày ở trong thôn cũng không muốn, ngươi còn không cảm thấy ngại mà gọi là kiếm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận