Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2557: Lư Đại Đức

Sau đó hắn lập tức đi tới báo danh.
Dù sao đây cũng là cơ hội duy nhất để tiến vào núi Kim Đế.
Nhưng hắn không nghĩ tới hắn đã chạy tới mười mấy cái thành trì, thế nhưng đều bị từ chối…
“Ha ha ha, loại mập mạp này không biết tự lượng sức mình, nhan sắc này của hắn làm bạn cùng với chó thì còn tạm được, có tư cách tới tham gia tuyển chọn?”
“Ha ha ha, dù sao cũng chỉ là một người mơ mộng hão huyền mà thôi, một lúc sau hắn sẽ bị núi Kim Đế đánh rớt mà thôi.”
“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, núi Kim Đế đã trừng phạt không ít người xấu xí rồi, không ngờ hắn còn dám đến…”
Mọi người ở bên cạnh đều châm chọc khiêu khích, ghét bỏ đứng cách xa hắn.
Trên thực tế, mặc dù Ngô Đại Đức không thể nói là đẹp trai, thế nhưng cũng không tính là quá xấu, nhưng bây giờ… Bởi vì nước lên thì thuyền lên, tất cả mọi người đều rất tuấn tú, cho nên hắn lại có vẻ béo mập xấu xí.
Ngô Đại Đức thấy thế cũng im lặng không nói, khẽ cắn môi.
Đây là thế giới chỉ nhìn vào mặt mũi.
Thật quá đáng, vì sao lại có ác ý lớn với một người mập mạp như vậy?
Cũng không phải hắn ăn gạo nhà người ta.
“Người như thế nên ngâm mình ở trong đại thần thông của con chó chết kia…”
Hắn nhịn không được thầm nghĩ.
Phía trước, kiểm tra đã bắt đầu.
“Giang Vũ, ngũ quan đoan chính, vóc người có tỷ lệ cân đối, có thể xếp trong vòng một trăm thứ hạng đầu, thông qua.”
“Tưởng Tinh, vạm vỡ, hình thể rắn rỏi, khuôn mặt tốt, thông qua.”
Lựa chọn không ngừng.
Chỉ có một số ít người không thông qua được.
“Đại nhân, hãy cho ta thêm một cơ hội nữa đi, mặc dù ta lớn lên không phải là người đẹp trai nhất, thế nhưng lực lượng ở phần eo của ta cực mạnh, ta đã từng luyện múa ở một đoàn hát kịch nhỏ, trong vòng một nén nhang vòng eo có thể chuyển động được một nghìn lần.”
Lúc này ở phía trước có một người dáng dấp hơi gầy yếu đang đau khổ cầu xin.
Đại nhân phụ trách vừa nghe thấy vậy liền nói:
“Có thật không? Người đến dẫn hắn ta đi kiểm tra thực hư đi… Nếu như thực sự phù hợp với tiêu chuẩn Lư Đạo thì cũng có thể…”
Căn cứ theo yêu cầu phải phục vụ thật sung sướng, thực ra tiêu chuẩn lựa chọn người lần này có ba cái.
Phan, Lư, Tiểu.
Phan, chính là phải có dung mạo đẹp trai tựa như Phan An trong truyền thuyết, đẹp trai như tượng tạc.
Tiểu, chính là muốn tuổi trẻ.
Lư… Chính là muốn giống như con lừa… Cái đó…
Lúc này nam tử được ghi danh kia cũng được dẫn vào bên trong.
“Cơ Ánh, 50 cm, một nén nhang hoạt động được ba nghìn lần, thỏa mãn Lư Đạo, thông qua.”
Người phụ trách ghi danh lên tiêng.
Người tên Cơ Ánh kia lập tức mừng rỡ như điên.
“Không ngờ người này lại có thể có thiên phú dị bẩm.”
“Thật mạnh mẽ.”
Tât cả mọi người đều cảm thán.
Mà ở phía sau, hai mắt của Ngô Đại Đức cũng sáng ngời… Mặc dù hắn không biết rõ Lư Đạo này là cái gì, thế nhưng tốt xấu gì hắn cũng từng nuôi heo, nuôi chó.
Chẳng lẽ lại không làm chuyện con lừa được… Trước hết cứ vào được đã rồi nói sau.
Lúc này hắn cũng tiến lên nói:
“Ta… Ta cũng muốn thử Lư Đạo?”
Nhưng lão già ghi danh kia chỉ nhíu mày nói:
“Không cần thử, hình thể không hợp cách, quá béo rồi, ngươi không có tư cách.”
Nghe vậy Ngô Đại Đức càng nổi giận, DCM, cũng bởi vì béo mà ngay cả làm con lừa cũng không có tư cách?
Chuyện này còn có thiên lý sao?
Mà vào giờ khắc này.
“Đế Tử Kim Thương Nguyễn đến.”
Lúc này bỗng nhiên có một tiếng hô to vang lên.
Chỉ thấy ở bên trong thành Kim Đế, trên đường lớn có một đội ngũ long trọng đang đi tới, hai bên có hộ vệ giáp sĩ, ở giữa là một con Kim Sắc Tê Ngưu ba đầu khổng lồ đang kéo theo một cái chiến xa màu vàng óng.
Ở giữa chiến xa màu vàng óng có một vị nam tử tỏa ra ánh sáng vạn trượng đang lạnh lùng ngồi đó, mặt sắc như dao gọt, cực kỳ tuấn tú mạnh mẽ.
Cho dù ngày hôm nay ở trong thành đều là mỹ nam tử, thế nhưng hắn ta vẫn khiến cho người khác không thể nào dời mắt được.
Đẹp trai, siêu cấp đẹp trai.
“Đế Tử thứ năm… Kim Thương Nguyễn.”
“Không thể gọi thẳng bằng tên húy.”
“Vị Đế Tử này lại có thể tới đây…”
Tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi, nhìn chăm chú vào cái chiến xa này.
Mà cuối cùng chiến xa của Kim Thương Nguyễn cũng dừng lại ở trước mặt điểm tuyển chọn.
“Mang những người được lựa chọn qua Lư Đạo ra đây cho ta.”
Kim Thương Nguyễn lạnh nhạt nói một câu.
Ngay lập tức các điểm đăng ký ở bên cạnh đều vội vàng hành động, không bao lâu có khoảng chừng hai mươi người đều được kêu tên đi qua.
Toàn bộ đều được tuyển ra từ Lư Đạo.
Trong mắt của Kim Thương Nguyễn lóe lên ánh sáng màu vàng kim nhạt, hắn ta nhìn lướt qua không khỏi thỏa mãn gật đầu, quả nhiên đều là Lư Đạo…
Bỗng nhiên hắn ta nhìn thấy Ngô Đại Đức, nhất thời lấy làm kinh hãi.
“Người này, cũng đi cùng đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận