Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2428: Côn Bằng Pháp 2

Sau đó, bên trong Đạo Cảnh Địa của Thuỷ Tĩnh có một hình ảnh được chiếu rọi ra, dường như có cự thú Côn Bằng giang cánh bay đến, có thể chiến đấu với toàn bộ thiên hạ.
Hắn ta dùng Côn Bằng Pháp, xông thẳng về phía Phạm Phách Minh và Phạm Dao Dao.
“Muội muội tránh ra.”
Phạm Phách Minh biến sắc, hắn cảm nhận được một kích này của đối phương rất đáng sợ, lúc này tiến lên, chuẩn bị vận chuyển đạo ý Vô Hữu ở bên trong Đạo Cảnh Địa phá giải pháp này.
Hắn tin tưởng mặc dù Pháp Côn Bằng rất đáng sợ, thế nhưng vận chuyển đạo ý Vô Hữu thì hắn cũng không sợ hãi gì nữa.
Nhưng vào giờ khắc này, một giọng nói già nua vang lên ở trong đầu của hắn:
“Thua hắn ta đi.”
Là giọng nói của Phạm Trường Thọ.
Nghe vậy trong lòng Phạm Phách Minh rùng mình, không vận chuyển đạo ý Vô Hữu nữa, mà toàn lực ứng phó.
Thình thịch!
Ngay lập tức Phạm Phách Minh cùng với Phạm Dao Dao đứng cách đó không xa đều bay ngược ra, lảo đảo rơi ở bên ngoài mấy trăm bước, miệng phun ra máu tươi.
Thuỷ Tĩnh cũng hạ xuống mặt đất, dường như ở trong mắt của hắn ta lộ ra vẻ thất vọng.
“Là ta suy nghĩ nhiều rồi sao…”
Hắn ta nói nhỏ, lúc này mỉm cười tiến lên phía trước nói:
“Không cẩn thận làm hai vị bị thương, mời hai vị dùng viên thuốc này.”
Hắn ta lấy ra hai viên thuốc đưa cho Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao.
Phạm Phách Minh và Phạm Dao Dao đang định từ chối, Phạm Trường Thọ đã kích động nói:
“Còn không mau cảm tạ vị công tử này.”
“Quả nhiên vị công tử này đại nhân đại lượng, phong độ vô hạn.”
Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao cũng không thể làm gì khác hơn đành nhận lấy ăn vào, nói:
“Đa tạ công tử.”
Thuỷ Tĩnh mỉm cười nói:
“Gọi Thuỷ Tĩnh là được rồi.”
“Hai vị chính là Thiên Mệnh Đạo Tử, nhất định phải tham gia thịnh hội lôi đạo lần này, nếu không thì thật là đáng tiếc.”
Nói xong hắn ta xoay người ngồi lên Bích Thuỷ Ngưu nói:
“Được rồi, vết thương của hai vị có chút nghiêm trọng, chờ đến thịnh hội lôi đạo, ta sẽ cho hai vị sử dụng một loại đan dược khác, khi đó hai vị có thể khỏi được rồi.”
Nói xong hắn ta liếc mắt nhìn về phía Lôi Kiêu nói:
“Lôi đại nhân, chúng ta đi thôi?”
Tròng mắt của Lôi Kiêu khẽ híp lại, nhưng vẫn gật đầu nói:
“Tốt.”
Hắn ta vẫy tay nói:
“Dẫn theo người của Tằng gia quay về thành Lôi Đế.”
Lần này bọn hắn tới đây chính là vì Tằng gia.
Tằng Thị Sát đã trở thành một trong số những Thiên Mệnh Đạo Tử, mà Đế đình Lôi Đạo cũng sẽ nếm thử phương pháp ký sinh lên trên những người có quan hệ thân thiết với Thiên Mệnh Đạo Tử.
Ký sinh… Chỉ vì cầu sống, cho dù chỉ có một chút mong muốn thì cũng sẽ không bỏ qua được.
Sắc mặt của Tằng Hựu Băng khó coi vô cùng, hắn ta không ngờ được bản thân còn chưa tiêu diệt được Phạm gia, thậm chí lại còn phải mắt mở trừng trừng quan sát đối phương lớn mạnh hơn…
Nhưng cũng không thể tránh được, chỉ có thể rời đi cùng với đám người Lôi Kiêu.

Nhìn bọn hắn rời đi.
“Thuỷ Tĩnh này rất hung ác, thứ mà hắn ta đưa cho Phách Minh cùng Dao Dao ăn… Hình như là thuốc độc.”
Sắc mặt của Phạm Thanh Vân vô cùng khó coi, nói:
“Hắn ta đang uy hiếp chúng ta, nếu như Phách Minh cùng Dao Dao không tham gia thịnh hội lôi đạo thì chúng ta sẽ không lấy được thuốc giải…”
Mà Phạm Trường Thọ lại thản nhiên nói:
“Thuốc độc? Phách Minh cùng với Dao Dao đã ăn canh chua với cơm… Có lẽ đã bách độc bất xâm rồi.”
“Ít nhất độc của hắn ta vô hiệu.”
Bên trong đôi mắt già nua của lão bắn ra ánh sáng, nhìn Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao.
Mà Phạm Phách Mình cùng với Phạm Dao Dao thực sự cảm nhận được… Hình như đan dược kia cũng không có tác dụng gì cả…
Phạm Thanh Vân lại nói tiếp:
“Lão tổ, chúng ta sắp xếp đại cục lớn như vậy chính là bởi vì đi đến Niết bàn lôi đạo?”
Hắn hơi buồn bực nói.
Trước kia lão tổ để cho Phạm Dao Dao và Phạm Phách Minh đi đến dãy núi Hàn Thước, chính là nằm ở trong một bố cục.
Phạm Trường Thọ chắc chắn Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao sẽ bình an quay trở về.
Hơn nữa còn đang chờ Tăng gia đến cửa để trực tiếp ra tay với Tăng gia.
Chính là vì để tạo động tĩnh, khiến cho người của Đế đình lôi đạo phát hiện Phạm Dao Dao và Phạm Phách Minh, để bọn họ có cơ hội đi sang bên đó.
Mà Phạm Trường Thọ thì lại thản nhiên nói:
“Yên tâm, nếu Phách Minh cùng Dao Dao đều quay trở về… Chứng tử tất cả tiên đoán của Khiêu Đại Thần đều bắt đầu rồi.”
“Có một số việc, ta nên nói cho các ngươi biết rồi…”
Phạm gia, ở bên trong một đại điện bí mật.
Phạm Trường Thọ lên tiếng, bên trong đôi mắt già nua lần đầu tiên xuất hiện một vẻ trịnh trọng chưa từng có từ trước đến nay, nói:
“Các ngươi cần phải nhớ kỹ chuyện này… Liên quan đến quá khứ của Phạm gia chúng ta, cùng với tương lai sắp tới.”
Phạm Thanh Vân, Phạm Dao Dao, Phạm Phách Minh cũng cảm thấy ngưng trọng theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận